81 Cảnh sát toà án dẫn Lyle cùng bảo mẫu tới tiếp nhận đứa nhỏ. Trường hợp này giống như trong kịch truyền hình cũ, nói vậy, loại nội dung vở kịch này thích hợp, mẹ của đứa nhỏ thế nào cũng phải đấm ngực dậm chân kêu trời kêu dất mới được.
82 Tôi nằm trên giường đến giữa trưa, phá lệ không gọi phục vụ đưa cơm, rời giường đi đến nhà hàng cuối đường ăn trưa. Một người, không công việc không người yêu không bạn bè không Caresse.
83 Tôi chiếu theo dãy số kia gọi lại, sau tiếng tút tút, điện thoại được nghe: “Chào cô, E. ” Giọng nói nhẹ nhàng mà bình tĩnh. “9h30, quán bar Small Mandarin Orange.
84 Sáng sớm ngày hôm sau tôi ở trung tâm thương mại của khách sạn thêm một bản bộ tài liệu kia ra giấy A4, con dấu S&S màu 100G dành riêng cho giấy in laser bị thay đổi so với ban đầu.
85 Tuần giữa tháng 10 năm 2006, chúng tôi ký tên trên hợp đồng ly hôn, sau đó nộp Toà án. Cuộc sống ở riêng chính thức bắt đầu đếm ngược đến ngày 16 tháng 9.
86 Đó là ngân hàng Thụy Sĩ, Boss Bộ phận Tuân thủ là người Thụy Sĩ, một người đàn ông trung niên, học ở EM Lyon, vừa được cử đến Hoa Kỳ không lâu, nói tiếng Anh vẫn còn nặng tiếng địa phương.
87 Mùa Đông năm 2006, tôi dần dần bắt đầu một cuộc sống mới.
Tôi có công việc, một phòng trọ màu trắng, nữ tính, đơn giản. Một nửa thời gian sống một mình, một nửa khác, bên cạnh có một bé con để chăm sóc, con bé thích cười rất ít khi khóc, không ngừng lớn lên, tính tình luôn hiếu động thường làm cho tôi sứt đầu mẻ trán.
88 Tháng Tư, khí trời dần ấm áp hơn, ban ngày càng nhiều ánh nắng. Caresse trở nên hiểu chuyện hơn, nhưng đồng thời cũng phiền phức hơn. Đứa nhỏ mười tháng tuổi bắt đầu hình thành thói quen sinh hoạt của mình, ăn cơm ở đâu, ngủ chỗ nào, đắp loại chăn gì, nghe những câu chuyện cổ tích nào, ở cùng với ai, cố chấp đến khó bảo.
89 Sự việc xảy ra từ đầu tháng Chín kia khiến tôi phát sầu.
Trung thu năm ngoái là ngày hai mươi lăm tháng Chín, cho đến bây giờ, thỏa thuận ly thân cùng Lyle đã kết thúc, tôi hẳn là có thể ly hôn rồi.
90 Ở Thượng Hải, màu da của Caresse hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người, dẫn đến càng có nhiều câu hỏi về thân thế của con bé. Tôi đã phải trả lời rất nhiều người bao gồm cả hàng xóm, nhân viên quản lý tài sản, nhân viên cửa hàng, ngay cả những đứa trẻ cùng người lạ trong công viên.
91 Lyle chào hỏi tôi. Nhìn thấy Nick, hai người gật gật đầu với nhau, không có ý bắt tay. Anh đi tới ôm Caresse, tiểu cô nương đang vui đùa hăng say, chốc chốc lại náo loạn một hồi, cho đến khi lừa con bé nói dẫn nó đi ăn bánh ngọt, mới yên tĩnh lại.
92 Sau khi sốt cao lặp lại ước chừng ba ngày, Caresse từ từ khỏe hẳn lên. Hết sốt, con bé lập tức lại tinh thần, mẩn đỏ bắt đầu xuất hiện ở cổ và ngực, nhanh chóng lan tràn đến lưng, mông, cánh tay và trên đùi, giống như hạt cát nhỏ rơi trên da, hình như cũng không ngứa, nhưng thoạt nhìn có chút buồn cười.
93 Có điều, tôi vẫn chưa đủ Mỹ hóa, hoàn toàn không nghĩ tới anh nói “hẹn hò đôi” là thật. Sau hơn một tuần, chạng vạng thứ sáu, anh gọi điện nói, cuối tuần khi anh tới đón Caresse, anh cũng sẽ dẫn đối tượng hẹn hò đến.
94 Bởi vì đứa nhỏ phải ngủ sớm, tính toán thời gian còn chưa đến chín giờ. Lyle mở xe của mình, ghế an toàn đặt ở sau xe, anh mở ra lắp vào đã rất thành thạo, lớp da màu vàng nhạt trên ghế sau xe phía bên phải đã lưu lại không ít vết xước.
95 Ba ngày sau là sinh nhật Lyle, căn cứ theo lịch trên thỏa thuận, ngày đó Caresse thuộc về anh. Chúng tôi đã hẹn trước, buổi trưa anh đến chỗ tôi đón con bé đi.
96 Tôi nói không cần, nhưng anh kiên trì muốn đưa về. Lên xe, hai người nói câu được câu không về những chuyện liên quan tới Caresse: Con bé chính là một tiểu nghịch ngợm, làm chuyện gì cũng có thể phá hoại được.
97 Tôi nói như thế, nhưng lại không nhúc nhích, vẫn ngồi trên ghế lái phụ, tiếp tục nhớ lại: “Có đoạn thời gian, em từng rất yêu anh, trước đó chính em cũng không biết mình sẽ yêu một người như thế nào, em vẫn tưởng rằng mình sẽ kết hôn cùng một người đàn ông bình thường, mua một ngôi nhà ở vùng ngoại ô, hàng ngày đi làm, dành hai giờ ở trên đường, dành một khoản cho đứa nhỏ, cho các nhu cầu thiết yếu, bởi vì thói quen cùng nhu cầu được gắn liền với nhau.
98 Lyle dẫn Caresse rời đi, tôi ngồi trong xe của Nick tới phòng tập thể thao, ở trên xe tôi nói về party của công ty vào hai tuần sau. Địa điểm ở một club gần đây tên là Balloon.
99 Tôi vô tư làm việc, mãi cho đến thứ sáu. Bởi vì cuối tuần họp, buổi tối lại có hoạt động, cả buổi chiều mọi người trong văn phòng đều có chút uể oải, ông chủ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
100 “Anh không rõ lắm. ” Anh trả lời, “Mười mấy tiếng ngồi máy bay, khách sạn Mercure, sau đó lại mười mấy tiếng ngồi máy bay, cơ bản chỉ có như vậy. ”
“Anh? Mercure?” Tôi bĩu môi, cười cười.