101 Tôi không biết đó là cảm giác gì, không phải là hạnh phúc, cũng không phải là bất hạnh. Tôi ngồi trên người anh, một tay anh ôm vòng phía sau lưng của tôi, tay kia thì nâng chân của tôi.
102 Trước khi tôi kịp mở miệng, anh đã nói tiếp: “Cùng nhau ăn bữa tối được không? Mang Caresse cùng đi. ”
Tôi chưa kịp nghĩ đã trả lời: “Không cần ra ngoài ăn, tới chỗ em đi.
103 Buổi tối hôm đó anh ở lại qua đêm. Chúng tôi ngủ với nhau, nhưng không làm tình, cũng không nói chuyện. Không thể, không nghĩ, hoặc là không cần, tôi cũng không rõ nguyên nhân vì sao.
104 Cả ngày, chúng tôi không hề liên lạc. Tôi không muốn gọi điện thoại cho anh, nhưng tới giờ ăn cơm trưa vẫn nhịn không được đặc biệt chú ý nhìn màn hình di động, ngẫu nhiên rời khỏi chỗ ngồi cũng luôn nhớ mang theo bên người.
105 Không biết là rạng sáng mấy giờ, có lẽ là thời điểm đen tối nhất của màn đêm, anh nhắm mắt lại nói: “Ít nhất trên phương diện này, chúng ta không bất đồng”
“Cũng không phải hoàn toàn không có, thật ra em không thích mở đèn”.
106 Nick – một Hoa Kiều E quen ở chỗ làm thêm, con người khá tốt, hoạt bát, cũng rất “Lăng nhăng”. Hơn một năm qua, E đã giúp anh ta mua quà tặng cho ít nhất ba cô gái vào ngày sinh nhật và ngày lễ.