41 Tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ dài, bụng đói meo, sáng hôm đó đành nghỉ học. Vừa ra tới đầu ngõ ăn sáng, đột nhiên 1 chiếc xe con đen bóng tấp vào trước mặt :Ông giám đốc công ty An Sương ngoắc tôi lên xe“mẹ kiếp, chui lên đó để bị khử sao?đâu có dại”Tôi không thèm lí gì đến lão, chân vẫn bước đi.
42 Vừa lên xe, Hồng Ngựa đã gọi ngay cho tôi“mấy đứa đang ở đâu đấy?gặp con Thỏ Ngọc chưa?”“gặp rồi ạ”“làm gì nó rồi?sống hay chết?”“chưa chết, nhưng sống chung với sẹo”“trời ơi, lúc bị đánh nó phản ứng thế nào?”Tôi liền thuật lại những biểu hiện của Thỏ Ngọc và những lời cười cợt của ả ta.
43 Tôi và Thắm ra ngoài đến tối mịt là 1 chuyện nghiễm nhiên được đánh giá “có vấn đề” đối với bố mẹ. Nửa đêm, hai ông bà tắt điện trong nhà, mở cửa sổ nhòm ra cổng, theo dõi chiếc xe đang dọi đèn tấp vào.
44 Cứ tưởng chuyện tốt đã đến, ai ngờ chuyện xấu ngập đầu. Sau khi trò chuyện đến trưa, Thắm 1 mình trở về ngôi nhà trên đường Đào Duy Từ, sống cùng gia đình đĩ điếm.
45 Halloween phố phường tấp nập người đi kẻ lại. Các cửa hàng, nhà hàng, khách sạn, trung tâm mua sắm. . . đều đua nhau trang trí những hình ảnh ma quái nhất, độc chiêu nhất.
46 Tôi tỉnh giấc trong ánh đèn pin chói lóa dọi vào mắt, 1 nhân hình áo xanh đeo khẩu trang nhíu mày xem xét gì đó. Rồi ngay lập tức trả lại bóng đêm tĩnh lặng.
47 Thời gian thấm thoát trôi, khóa học 24 tháng kết thúc, bạn bè quốc tế đều công nhận nghị lực của chàng thanh niên Việt Nam. Một ngày vào cuối tháng 12 tôi trở về nước trong tiết trời êm dịu của mùa xuân.