1 Aiza aiza 25 tuổi, già rồi, già rồi. Gái già này cũng đến lúc xuất chuồng rồi. Vâng, ko để các bạn trỏe đợi lâu sau đây Mỹ Xuân này sẽ giới thiệu sơ qua về cuộc đời có chút sóng gió của mình cho các vị nghe, có được ko?E hèm biết kể từ đâu nhỉ, từ khi tốt nghiệp đại học nhé.
2 Địa điểm: Funny Club 25 tuổi và lần đầu tiên tôi đặt chân vào quán bar, haiz có phải tôi là gái ngoan duy nhất còn sót lại duy nhất trên Thế Giới này ko? Tiếng nhạc sập sình như muốn đập nát cái đầu đang ong ong vô phương hướng của tôi, còn có đôi tai lùng bùng muốn thủng màng nhĩ, làm thế quái nào mà bọn trẻ ngày nay cứ thích đến mấy chỗ như thế này nhỉ? Đùa chứ vừa đặt chân vào tôi thật muốn bước ra ngay nhưng mà bước ra rồi đi về đâu, về nhà? Nếu ko xả được cục tức này ra về nhà sẽ phát điên mất, vào nhất định phải vào.
3 Để tránh mặt mẹ Đình Nghĩa và cũng là để tâm tình ổn định tôi quyết định tạm thời rời xa Hà Nội ồn ào quay về quê nhà bình yên. “Mẹ con về rồi nè” Tôi hét lớn kiểu đứa con xa xứ lâu ngày trở về“Về thì về làm gì mà hét to thế”“Gì chứ con nhớ mẹ mà, hẳn 3 tuần rồi con ko có về nhà đó, mẹ ko nhớ con à”Có thể bạn nghĩ 3 tuần thì có gì là lâu nhưng thực sự là rất lâu đối với gia đình tôi, với một đứa cuối tuần nào cũng về như tôi thì 3 tuần dĩ nhiên là rất dài rồi.
4 Quyết định gấp rút hôn lễ mặc dù đã cố gắng cắt bớt những phần ko quan trọng nhưng mọi thứ vẫn bị dồn dập, tất cả bác Thạch đều đứng ra lo từ a đến z tôi chỉ có việc thử váy, chọn nhẫn, đi đăng ký kết hôn mà cũng cảm thấy như kiến bò lòng chảo mọi thứ cứ rối tung hết lên.
5 CỐC…CỐC…CỐC“Mỹ Xuân con dậy chưa?”“…. . ”“Mỹ Xuân mẹ vào phòng nha”“…. . ”“Con yêu mau dậy thôi, còn cả 1 chuyến du lịch đang đợi chúng ta đấy”“A dạ con quên mất con lập tức tỉnh” Tôi cuống cuồng lao thân về phía nhà tắm đánh răng rửa mặt sạch sẽ nhưng phía bụng dưới truyền đến cảm giác khó chịu, ko phải chứ đừng nói với tôi là kỳ nguyệt sự đến rồi nha.
6 Trên danh nghĩa thì tôi đã bắt đầu cuộc sống hôn nhân được hơn 1 tháng nhưng lại chưa có 1 ngày nào trọn vẹn làm nghĩa vụ của người vợ. Hây za sốc lại tinh thần nào bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ cố gắng hết sức làm 1 người vợ ngoan dâu thảo.
7 Thời gian trôi qua thật nhanh vậy là tôi đã đến Thượng Hải hơn 3 tháng cũng đã về thăm quê nhà 3 lần ( tính trung bình 1 tháng/lần), tình hình học hành tiếng Trung của tôi cũng ko có khởi sắc cho lắm bởi đơn giản tôi cùng con nhỏ Hiểu My kia chơi bời thì nhiều học hành thì ít nhưng nếu miễn cưỡng cũng có thể bập bẹ được vài câu đơn giản.
8 “Ăn đi” Gã học thức vứt trước mặt tôi 1 xuất cơm hộp“Đùa nhau à, các người treo tôi lơ lửng thế này hai tay đều bị trói lại nói tôi làm sao ăn đây”“Ê đừng nói với tôi anh bón cho tôi ăn nha, aiza vậy thì làm phiền anh rồi”“Đúng là người kì cục bị đánh đập như vậy mà vẫn tươi cười được”“Quá khen thật ra thì tôi đang mếu đấy, ko phải cười đâu”“Nè thả tôi xuống đi, anh xem 2 người treo tôi lơ lửng như vậy hai tay của tôi sớm đã thâm tím tái tê hết rồi, toàn thân thương tích thế này rồi làm sao mà chạy được, phải ko thả tôi xuống nha”Sau một hồi suy ngẫm đắn đó cuối cùng anh ta cũng thả tôi xuống, cơ hội là đây nếu ko nhân cơ hội này thì mạng nhỏ này sớm muộn gì cũng tiêu tùng.
9 Khoảnh khắc tôi bước xuống phòng khách cũng là lúc Phùng Bá đẩy cửa bước vào, nhìn thấy dáng vẻ tàn tạ đến thảm hại của tôi anh ta thoáng chút ngỡ ngàng nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ lãnh đạm ban đầu“Ba, ba có biết là vụ làm ăn lần này trị giá lên đến hàng tỷ Dollar ko? Sao ba lại triệu hồi con về cấp tốc như vậy” Chưa gì anh ta đã quay ra bàn luận chuyện làm ăn với Phùng ba hoàn toàn quên đi sự tồn tại của tôi.
10 3 ngày sau Hiểu My mang đến cho tôi 1 vé tàu nằm và 1 số tiền đủ để tôi có thể trang trải trong chuyến hành hương gian nan này. “Ba mẹ con có chuyện muốn thưa” Tôi dè dặt mở lời“Có chuyện gì vậy con, sức khỏe của con đã khá lên nhiều chưa? Nhớ thoa kem đều đặn nha nếu ko sẽ để lại sẹo đấy” Phùng mẹ quan tâm hỏi hanThật lạ là trong suốt 3 ngày nay ba mẹ đều ko hề nhắc đến chuyện của tôi và Phùng Bá 1 lần nào, ngay cả cái tên Phùng Bá cũng được hạn chế nhắc đến 1 cách tối đa chắc hẳn ba mẹ muốn tôi được tĩnh tâm để suy nghĩ kỹ lại quyết định kia.
11 Từ sau sự cố bị bắt cóc tôi chăm chỉ học hành tiếng Trung hơn hẳn, còn vắt kiệt sức lao động của con nhỏ Hiểu My lúc nào cũng bắt nó thực hành tiếng Hoa với tôi, ko những thế tối tối còn tự kỷ nhốt mình trong phòng chăm chỉ luyện viết chữ.
12 Từ sau thảm kịch tôi mò vào phòng Tiểu Long nó cũng ko còn quá gay gắt với tôi như trước nữa nếu ko muốn nói là đã thoải mái hơn rất nhiều. Tôi cứ ngỡ nó đã bình thường hóa mối quan hệ với mình nhưng hóa ra trước mỗi cơn bão thì biển luôn lặng.
13 Nói thật là tôi hoàn toàn ko có việc bận gì cả chẳng qua là ko muốn tiếp tục ở trong bầu không khí ngột ngạt ấy nên mới tìm cớ mò ra ngoài. Lang thang một hồi rốt cuộc tôi bị bắt mắt với tấm biển tuyển nhân viên của 1 quán café có kiến trúc khá ấn tượng và có chút gì đó quái quái.
14 Nhanh chóng đưa Phùng Bá đến viện tôi hoàn toàn quên mất rằng mình còn công việc ở MỘC, đến khi nhớ ra cũng đã là lúc chập tối. Tôi nhanh chóng gọi điện cho Vũ Việt, tôi còn tưởng anh sẽ quở mắng tôi nhiều lắm nhưng anh chỉ đơn giản cười xòa nói rằng ko cần lo lắng, khi nào giải quyết ổn thỏa chuyện trong nhà thì đi làm lại.
15 Mặc dù chấp nhận cho tôi đi làm ở MỘC nhưng Phùng ba ko cho phép tôi được làm ca tối, chỉ được làm ca sáng và chiều (đó là sau khi tranh cãi quyết liệt) đổi lại tôi sẽ ko bị 1 đội ngũ vệ sĩ kè kè bên cạnh bảo vệ 24/7.
16 Dĩ nhiên là tôi được đặc cách cho nghỉ việc 1 tuần, lâu rồi ko được ngủ đã đời như vậy, cảm giác thật khoan khoái, hôm nay tôi được thưởng thức bữa sáng ngay tại giường haha, một cảm giác thật yomost.
17 “Ba mẹ, con nghĩ cứ để cô ấy trong phòng như vậy cũng không phải là một ý hay, con nghĩ chi bằng hãy để cô ấy ra ngoài một chuyến biết đâu lại có khởi sắc”“Không tồi, con hãy thu xếp đưa con bé đi dã ngoại một chuyến, nhưng mà với sức khỏe hiện giờ không biết là nó có đi nổi ko?”“Ba yên tâm con biết cách chăm sóc cô ấy mà”…………………………….
18 Địa điểm: Bệnh viện Phoenix“Tỉnh rồi hả? Cô liều hơn tôi tưởng đấy”“Đây là câu đầu tiên anh nói với vợ mình khi cô ta vừa thoát khỏi quỷ môn quan ư?” Tôi nhếch miệng cười đáp trả“Thật may vì cô đã trở lại bình thường như trước kia”“Tôi thiết nghĩ tôi có nên được cấp thẻ VIP membership của bệnh viện ko nữa? Mới sang Thượng Hải được hơn nửa năm mà anh tính xem tôi đã ra ra vào vào nơi này bao lần rồi chứ? À còn nữa lần này tôi muốn được làm phẫu thuật thẩm mỹ”“Cô nói gì?” Phùng Bá cao giọng hỏi“Ý tôi là làm đẹp mấy cái vết sẹo ý, người ngợm gì toàn sẹo haiz sau này ai chịu lấy tôi cơ chứ”“Không phải tôi lấy cô rồi sao?” Phùng Bá nhướng mày“Liệu tồn tại được bao lâu chứ? Aigu tôi phải giữ gìn nhan sắc đó, anh nói coi giờ tôi cũng đã 25 rồi nếu đợi đến 27, 28 tuổi mới để ý tới thì ko phải ế già à, gái 1 đời chồng rồi anh tưởng kiếm được người mới dễ lắm chắc” Tôi chua ngoa trả treo“Ai nói tôi ly dị với cô”Hahaha tôi chỉ đợi có thế thôi, anh mắc câu rồi, Phùng Bá ơi là Phùng Bá, anh cũng chỉ là 1 thằng đàn ông mà thôi.
19 Hồ sơ xin việc tôi đã gửi cho Vũ Việt anh cũng nói đã giúp tôi nộp rồi nhưng sao mãi ko thấy người ta gọi phỏng vấn nhỉ hay là tại CV của tôi quá nông cạn nên chưa kịp xem người ta đã vứt vào sọt rác.
20 Địa điểm: Phùng giaĐón cửa tôi là gương mặt ngạo nghễ của con cún nhỏ Tiểu Long, nhìn dáng vẻ thất bại thảm hại của tôi, nó sung sướng cười lớn“Haha biết ngay mà rớt mà, đáng lẽ tôi ko nên lo lắng thái quá như vậy, cô mà đỗ chắc tôi đi đầu xuống đất mất”“Hứ” Tôi nguýt nó 1 cái rõ dài rồi vùng vằng đi lên phòngNhưng nó nhất quyết ko chịu buông tha cho tôi mà cứ nhằng nhẵng theo sau trêu trọc“Mỹ Xuân ngốc là Mỹ Xuân ngốc”“Hè hè hè” Tôi quay lại nở nụ cười gian tà với nóNhư đánh hơi được sự nguy hiểm nó lùi về sau nhưng đã muộn rồi, thích châm ngòi thuốc nổ à, tôi cho nổ banh xác luôn, nắm lấy cánh tay nó tôi kéo giật lại, giơ chân đạp BỤP 1 phát vào mông nó, tôi hạnh phúc nở nụ cười nắng mai chói chang, còn nó ấm ức xoa mông mà ko dám hé răng nửa lời.