1 - Trượt tuyết nhé? Dĩ nhiên là không. Hồi còn nhỏ tôi đâu có được học: tôi trèo lên ván trượt tuyết lần đầu tiên vào năm mười bảy tuổi; thật điên khùng, cái gọi là ý thức về sự nguy hiểm có thể làm hỏng bét mọi thú vui.
2 Cô kể lại cho tôi nghe buổi tối của họ, một buổi tối cũng giống như bao buổi hẹn hò khác: họ kể chuyện về nhau, cố nói chuyện chính mà vẫn giấu nhẹm được điều cốt yếu, nghĩa là những gì họ thực sự nghĩ về nhau.
3 Con yêu, bố đây. Tối nay bố rảnh, con muốn bố con ta ăn tối với nhau không? Bố có vài điều muốn hỏi con. . . Gọi lại cho bố nhé. Bố tôi không tài nào yên tâm được khi nghĩ rằng cứ nửa tuần nào tôi cũng chỉ có một mình.
4 Marion Jones thân mến, Đùi cậu thế nào rồi? Cảm ơn cậu vì đã viết mail dài thế cho mình, nếu đúng là cậu gõ bằng một ngón tay thì nói với ngón trỏ của cậu là tớ ngưỡng mộ nó.
5 Ariane yêu quý, Tớ lại đang nghe Évita đây, nhưng lần này thì không có sake. Tớ lại nghĩ tới chuyện đổi họ khi kết hôn và tớ đồng ý với cậu: chuyện này hơi man rợ.
6 ‘ustine yêu quý, ‘ớ bị nấc, thật là căng thẳng khi nhìn những gì tớ phải ‘ể cậu nghe, nên tớ sẽ tập trung cật lực ‘ể mọi chuyện suôn sẻ. Được rồi. Tớ đã làm mọi thứ cùng lúc: ngừng thở, uống nước trong tư thế trồng cây chuối và tưởng tượng có một tên sát nhân sau lưng mình để có thể cảm thấy sợ hãi; giờ thì tớ chẳng biết đâu là phương pháp hiệu nghiệm nữa.
7 J yêu quý, Nếu tớ dám, hẳn tớ sẽ gửi cả mẹ cậu lẫn mẹ tớ đến Căn phòng Tra tấn. Mà thôi, tớ dám đấy. Tớ chán ngấy chuyện được dạy bảo rồi. . . Carrie còn làm hỏng mọi chuyện không? Tớ không tin mình chịu được điều đó, tớ nhận diện bản thân qua cô ta hơi quá đáng nên khi cô ta làm mọi chuyện bung bét, tớ thất vọng lắm.
8 Ariane yêu quý, Cuối cùng cũng được về nhà, tớ kiệt sức rồi!!! Chris đúng là kẻ không thể chịu nổi. Nói thẳng là không thể chịu nổi. Chris là ông chủ của tớ.
9 Ariane bạn yêu quý, Tớ đã quyết định một cách TÍCH CỰC: 13 tháng Hai, ngày mai tớ sẽ chẳng có cuộc hẹn nào. Như mọi ngày, dù sao tớ cũng đã được cưng nựng.
10 - Xin quý vị hãy kiên nhẫn, sẽ không lâu nữa đâu. Họ đùa chắc, tôi đã đợi hai mươi phút rồi còn họ thì chẳng có vẻ gì là vội vã cả. Đến lượt tôi. Đó cũng là lỗi của tôi, chắc trông tôi giống kẻ bạo dâm lắm nên mới để mình bị con mụ ác mó kia sỉ nhục như vậy.
11 J yêu quý, “Bình minh đã lên trên bầu trời Michigan. Trong một ngôi nhà mỗi ngày thêm đông đúc, King Kong tỉnh giấc trong tâm trạng vui vẻ. Nó âu yếm nhìn Epouzilla đang ngủ cạnh mình và lại nghĩ đến cái cách đầy đắm say mà nó kỷ niệm ngày nàng tới.
12 Ariane yêu quý, Lẽ ra tớ không nên nói điều này, nhưng anh chàng họa sĩ của cậu làm tớ thích quá đi! Cậu biết tớ thích nhất điều gì trong chuyện cậu kể không? Đó là lúc anh ta ra về và bảo “Mai anh sẽ gọi cho em”.
13 Tôi ra mở cửa và người bấm chuông là Ambre đang đầm đìa nước mắt. - Hết rồi! Cô ấy đổ gục vào lòng tôi. Mất một lúc tôi mới kéo được cô ấy về phía tràng kỷ, đưa cho cô ấy một hộp giấy ăn và chờ cô ấy bình tâm lại.
14 Ariane yêu quý, Chris vừa đi ăn trưa nên tớ tranh thủ cơ hội chiếm cái máy vi tính. Một tiếng nữa tớ phải gọi lại cho Laura (cô bạn cùng câu lạc bộ đọc sách của tớ), cô ấy đang cố thuyết phục tớ tối nay đi ăn ở một nhà hàng thịt nướng.
15 Ariane yêu quý, Giờ là 21h38, lẽ ra tớ phải ra ngoài nhưng sự thật là tớ không muốn bị làm phiền chút nào. Nếu cậu không thấy chán, tớ sẽ ngồi thêm với cậu một tối nữa.
16 Khách sạn Royalton được Starck sửa lại cách đây nhiều năm nhưng trông vẫn luôn rất hợp thời. Không khí nơi này thật tối giản và thời thượng. - Tớ không hề nghĩ là cậu lại làm việc tại một nơi kiểu thế.
17 Jane mời tôi một cốc cà phê khác, tôi vồn vã nhận lấy, trong khi đó Peter chạy theo Ben với cái nĩa trên tay. Nửa tiếng sau, Maria gọi điện để báo với Peter là cô đang ở dưới nhà.
18 Tôi vẫn nhìn anh ta, tôi mỉm cười ngờ nghệch và miệng không thốt lên bất cứ lời nào. - Ariane này, anh phải nói với em, anh vẫn thường xuyên nghĩ về em.