Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 907 - 908: Hung Diễm Vạn Trượng

Chương trước: Chương 905 - 906: Ác Thú



Có điều Ngân câu rời tay cũng coi như uổng công. Xoạt một tiếng vang nhỏ khi va chạm với Nguyệt Nha Ngân Câu liền bị chém làm hai đoạn rớt xuống đất.

Sắc mặt cung trang nữ tu lập tức tái nhợt. Ả đưa tay ôm lấy ngực, đôi mày cau chặt lộ vẻ mặt thống khổ. Đây là bảo vật bổn mạng khi luyện chế dùng rất nhiều tài liệu trân quý không ngờ dễ bị phá hủy như vậy.

Thân hình ả đang muốn tránh đi nhưng trong đầu đột nhiên đau nhói giống như bị người ta dùng đại chuỳ đập mạnh, không nhịn được la thảm lên một tiếng.

Chỉ trong một sát na đó Nguyệt Nha đã bổ tới, linh quang hộ thể của cung trang nữ tử tựa như tờ giấy mỏng bị toạc ra, Nguyệt Nha vẽ nên một đường dài từ mi tâm tới tiểu phúc chẻ thân thể kiều mị kia thành hai nửa.

Nhất thời trong huyết hoa đầy trời một Anh nhi độn thoát ra, ngoài sự sợ hãi còn mơ hồ có chút mê hoặc, tựa như không thể tin thân thể bị hủy dễ dàng như vậy.

Có điều hắc ảnh chợt lóe, cái đuôi ác thú không ngờ lại quỉ dị dài ra cả trăm trượng, quất tới trước mặt nguyên anh.

Nguyên anh lúc này mới kinh sợ tỉnh lại, linh quang toàn thân lóe ra muốn thi triển thần thông thuấn di nhưng vô dụng, chỉ thấy thân ảnh của nó mơ hồ đảo một trận song không thể thoát đi.

Thuấn di mất bị bài trừ. Điều này sao có thể?

Nguyên Anh sợ tới mức hồn phi phách tán. Mãnh thú thượng giới có thần thông không gian có thể đem thuấn di bài trừ khiến nó tuyệt vọng, song lúc này cái đuôi của ác thú đã cuốn chặt lấy đem nó nhét vào bụng. Sau đó ác thú đưa đầu lưỡi liếm liếm môi, trên khuôn mặt hung ác lộ ra vẻ hài lòng, dùng ánh mắt bất thiện quét qua những kẻ khác.

Lúc này sắc mặt Khổng Tước tiên tử tái nhợt. Tứ linh tứ cùng hung chính đối đầu nên đối phương tuyệt đối sẽ không buông tha cho nàng. Ác thú này tuy rằng chỉ là một luồng phân hồn của mãnh thú thượng giới nhưng một Hóa Hình trung kỳ như nàng đương nhiên không thể đối phó.

Vẻ mặt của đại hán đầu trọc cũng vô cùng kinh hãi, hắn nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới sự tình lần này lại đen tận mạng như vậy, sư muội đem hồn phách của mãnh thú thả ra không ngờ lại biến thành đồ ăn của nó. Ả có chết thì kể ả song lại khiến lúc này hắn muốn chạy cũng không dễ.

Còn Hạo Thiên Quỷ Đế thì đang lơ lửng ở giữa không trung, dáng vẻ có chút thong dong nhưng chỉ là cố trấn định bên ngoài mà thôi, lão gia hỏa này bụng đầy giảo hoạt song thực lực so với đối phương thì kém quá xa. Trong lòng cũng đang thầm rủa cung trang nữ tử tự mua dây buộc mình, muốn chết thì tự mình chết đi sao còn kéo theo người khác chết cùng.

Trong lòng Hạo Thiên kinh sợ nhưng cũng không dám vọng động, chỉ sợ sẽ Xuân Ky sẽ chú ý đến lão.

Vẻ mặt Diệu U tiên tử cũng đâu khá hơn ba người kia, ở đây nàng vốn có tu vi yếu nhất nên kinh hãi đến toàn thân run rẩy.

Lúc này do sự xuất hiện của hung hồn thượng giới nên đám người quên cả tranh phong, trong lòng thầm kêu không tốt.

Ánh mắt Xuân Ky đảo qua đảo lại trên thân đám người cuối cùng lại dừng lại ở trên Khổng tước.

"Không tệ, vừa rồi bổn tôn xuất hiện mà có kẻ nhận ra được. KhổngTước đúng không! Lúc trước ở thượng giới bổn tiên đã từng bị ả tặc điểu Phượng Hoàng kia đả thương, cắn nuốt hậu bối của ả coi như là thu lại chút tiện nghi. Nếu có huyết thống phượng hoàng thì hãy oán hận số mệnh không tốt. Yên tâm ta sẽ nuốt hết thân thể lẫn nguyên thần của ngươi".

Lời còn chưa dứt Xuân Ky đã biến thành một đạo huyết thanh như muốn cuốn cả thiên địa, trong tiếng cười khanh khách cuốn về phía Khổng tước.

Thoáng thấy Xuân Ky chú ý đến Khổng Tước, trong lòng đại hán đầu trọc mừng rỡ. Đem Kim ti đại hoàn đao tế ra nhân đao hợp nhất hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía trước, cướp đường mà chạy. Quỷ Đế nhíu mày nhưng phản ứng cũng không chậm, thân hình vừa động liền hóa thành một đóa âm vân bay theo phía sau đại hán đầu trọc.

"Hừ, hai người các ngươi muốn đi đâu, có thỉnh qua ý bản tôn chưa?"

Thanh âm khàn khàn của Xuân Cơ truyền vào tai, huyết thanh toàn phong vừa chuyển bỏ qua Khổng Tước đuổi theo hai người kia.

Sắc mặt Đại hán đầu trọc đại biến còn Hạo thiên quỷ đế như đã dự tính từ trước, chỉ thấy lão mở miệng phun ra một đoàn huyết vụ bao lấy thân thể, chỉ thấy huyết vụ quay tròn phát ra âm thanh bén nhọn xé gió truyền tới phía trước khiến đại hán đầu trọc cảm thấy đầu óc tê rần.

Trên mặt của Hạo Thiên hiện lên vẻ quyết tuyệt. Vẻ mặt vạn phần dữ tợn phất tay áo bào một cái, một đám quỷ vụ đậm đặc xuất hiện biến thành một hắc trảo dài hơn một trượng hung hăng bổ về đại hán đầu trọc.

"Hạo Thiên, ngươi… "

Vẻ mặt gã đại hán đầu trọc kinh sợ tức tới hộc máu nhưng cũng đành đưa tay bắt quyết, há miệng phun ra một đạo anh hỏa hóa thành con hỏa xà dữ tợn ngăn quỷ trảo lại.

Đương nhiên thân hình của hắn không khỏi chậm lại, lúc này đạo huyết thanh toàn phong đã sắp thổi tới gần. Sắc mặt đại hán đầu trọc xám trắng, mới rõ Hạo Thiên định lấy hắn làm rào cản, tạm thời ngăn trở hung hồn cho lão.

Đáng giận!

Hai mắt đại hán đầu trọc trợn tròn muốn nứt ra hận không thể xé xác Hạo Thiên Quỷ Đế xé song muốn chạy đã không kịp, thảm trạng của sư muội còn đó hắn vội đưa một tay lên. Một chiếc mai rùa cổ quái màu đen hiện ra bao trùm thân hình.

Thừa dịp này, âm vân do Hạo Thiên Quỷ đế biến thành vô cùng nhanh nhẹn vượt lên phía trước mà bay vút mà đi.

Lão gia hỏa này hãm hại đồng môn âm hiểm đến cực điểm song kẻ đang truy đuổi là một trong tứ hung của thượng giới đâu dễ đánh lừa. Lập tức từ trong toàn phong bay ra một quang cầu nhỏ đuổi theo Hạo Thiên Quỷ Đế, một trước một sau nhanh trong lẩn vào trong những đám mây trên không.

Nhìn chiếc mai rùa cổ quái biến thành một đạo sáng đen, Xuân Ky hóa thành một làn gió xoáy cực kỳ cuồng bạo đem hắn bao vây lại.

Chỉ thấy phong vân biến sắc, bầu trời như nhuốm một màu đỏ. Chỉ sau một lát một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra. Thân là tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ trong chưa đầy một tuần trà đại hán đã bị đối phương sát diệt quả thực vô cùng khó tin.

Sau đó làn gió xoáy vù một tiếng tan ra hiện ra thân thể Xuân Ky, chỉ thấy cái mồm rộng hoác đỏ lòm của nó ngậm vào mở ra nhai nhai nuốt nuốt, trên mặt lộ vẻ cực kỳ đắc ý. Hai nó mắt híp lại có vẻ dễ chịu vô cùng.

"Hai ngươi không nhân cơ hội mà đào tẩu tính ra cũng là cử chỉ thông minh, nếu thức thời ngoan ngoãn để cho ta cắn nuốt thì sẽ chịu ít thống khổ hơn" Liên tiếp cắn nuốt hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ ác thú càng tăng thêm vẻ kiêu ngạo, quay sang như hung thần ác sát nói.

"Hừ, trốn thì có ích gì, trên người của ta có huyết thống của phượng hoàng, ngươi sao có thể bỏ qua cho ta" Khổng Tước nhàn nhạt mở miệng, sau khi thấy khí thế độc ác của đối phương nàng ngược lại càng có vẻ bình tĩnh.

"Như thế nào, ngươi quả thật có ý định phản kháng?" Trên khuôn mặt xấu xí của Xuân Ky lộ ra một vẻ tươi cười nhưng khó coi tới mức khiến người khác buồn nôn.

"Ngươi bị cuồng chắc?" Khổng Tước cũng cười kiêu ngạo nói: "Tại Nhân giới này có thể nói ta là bách điểu chi vương. Ngươi thấy ta có giống kẻ khúm núm đầu hàng không?" Lời còn chưa dứt Khổng tước nhắm hai mắt, vươn mười ngón tay như chồi thông trắng muốt tạo thành pháp ấn kỳ lạ như ảo ảnh biến đổi không ngừng.

Chỉ thấy sau lưng nàng đột nhiên hiện ra một đôi cánh mà mỗi chiếc lông vũ trên đó đều vô cùng mỹ lệ, nàng hé miệng nhả ra một tràng chú ngữ khó hiểu, âm thanh cổ quái vô cùng lại tràn đầy khí tức man hoang.

Bí thuật này có chút quen thuộc, hình như Khổng Tước đã từng dùng qua một lần song không phải. Trong vòng trăm năm mà lần thứ hai sử dụng Thần hàng thuật, mượn lực của Khổng Tước đại minh vương thì dù thân thể có mạnh mẽ đến mấy cũng sẽ bị hủy.

Đây chỉ là làm huyết mạch khuếch tăng, không được như mượn thực lực của Đại Minh vương nhưng trong khoảng thời gian ngắn tu vi gia tăng không ít. Đương nhiên sau đó nguyên khí của nàng sẽ đại thương.

Xuân Ky đứng hàng tứ hung, tàn nhẫn ác độc mà cực kỳ kiêu ngạo có thể nổi danh ở thượng giới thì đương nhiên không cần đánh lén hậu bối.

Thấy Khổng tước sử dụng bí thuật, ác thú không chút sợ hãi mà lộ ra vẻ mặt như xem diễn trò, lẳng lặng ở bên vỗ tay canh cách.

Diệu U tiên tử có hơi chần chờ. Bây giờ nàng muốn trốn thì đã muộn, ngược lại ở bên Khổng Tước còn an toàn hơn một chút. Trượng phu đã chết nàng trở nên tứ cố vô thân, cho dù có chạy thoát thì Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng không buông tha cho nàng. Chi bằng ở đây cùng Khổng Tước cùng nhau ngăn địch, nếu lần này may mắn không chết Khổng Tước về sau nhất định sẽ giúp nàng.

Lúc này bàn tay thon nhỏ của Khổng tước không ngừng huy vũ giống như đang múa mà như đang tiến hành một nghi thức cổ xưa, đồng thời trong miệng không ngừng nhả ra chú ngữ. Một tầng sáng ngũ sắc hiện ra đem thân thể mềm mại của nàng bao lại.

Đột nhiên Xuân Ky nghiêng đầu nhìn về phía xa xa. Một đạo kinh hồng không hề tránh né tà khí của nó tiếp tục tới bên này.

Là tên gia hỏa nào mà lại to gan lớn mật đến độ này?

Lúc này linh khí bắt đầu nhập vào thân thể Khổng Tước tiên tử, nữ tu yêu mỹ lệ này vẫn nhắm mắt nhưng giữa trán nàng lại mở ra một khe hẹp.

Đệ tam nhãn! Nó mang màu xanh biếc song lại trong veo như nước, nhìn qua phảng phất như mang theo ma lực quỷ dị nào đó.

"Không tồi, ngoài có một chút truyền thừa phượng hoàng lại thêm huyết mạch khổng tước tinh khiết như thế. Thiên phú này cho dù ở linh giới yêu tộc coi như không tệ, ăn ngươi thì còn đại bổ hơn hai tên tu sĩ khi trước."

Xuân Ky ngẩn ra nhưng không chút sợ hãi, trên mặt vui mừng khôn xiết.

Khổng Tước tiên tử hừ lạnh một tiếng, yêu lực bắn ra bốn phía sau đó ngưng kết thành một tầng chiến giáp ngũ sắc mỏng manh.

Vốn cùng loại thiên phú với Hắc Hổ yêu vương song chiến giáp này còn mỹ lệ hơn nhiều, đem thân thể thướt tha yêu kiều của nàng bao lại, càng phát ra vẻ đẹp động lòng người.

Diệu U mở to mắt kinh ngạc, hai nàng biết nhau đã một năm song không ngờ thần thông của Khổng Tước lại đạt tới độ kinh người thế này, có điều Xuân Ky vẫn chẳng thèm để ý.

Ngược lại yêu thú thượng giới hàng lâm này nhìn chăm chú vào đạo kinh hồng đang từ xa bay đến.

Lúc này hai nữ tử cũng phát hiện ra trên mặt lộ vẻ giật mình. Chỗ này lệ khí tận trời mà kẻ nào dám lớn mật qua đây?

Đạo kinh hồng kia tuy còn ở xa nhưng vẫn có thể cảm ứng được bên trong linh khí sung mãn, hiển nhiên là một lão quái Nguyên Anh.

Tại Thương Minh sơn nho nhỏ này hôm nay lại phong vân tế hội, cao thủ tới nhiều như vậy.

"A.." Khổng Tước tiên tử khẽ kêu một tiếng kinh hãi trên mặt lộ ra vài phần cổ quái, khí tức của đạo kinh hồng này vốn vô cùng quen thuộc với nàng, hình như là...

Không có khả năng, nàng cũng đã từng vì hắn mà rời khỏi Khuê Âm Sơn mạch thăm dò tin tức, song sau khi hai người từ biệt không lâu hắn liền biến mất một cách khó hiểu, chưa từng một lần xuất hiện tại U châu.

Thậm chí không ai biết sống hay chết, tại sao hắn có thể tiến giai Nguyên Anh kỳ nhanh như vậy?

Khổng Tước tiên tử thầm thở dài, đang đối mặt với hiểm cảnh, trong nội tâm của nàng lại vì hắn mà trở nên rối bời.

Song do người khách không mời mà tới này, đại chiến vốn đang hết sức căng thẳng tạm thời trở nên hòa hoãn đôi chút.

Đạo kinh hồng kia tốc độ rất nhanh lóe lên vài cái xuất hiện trước mắt, quang hoa thu liễm hiện ra một thiếu niên vận thanh bào.

"... Lâm Hiên!"

Khổng Tước tiên tử lấy tay che miệng, trên mặt đầy vẻ giật mình vô cùng khó tin:" Thật sự là ngươi?"

Lúc này nàng giống như nằm mộng vậy, cách biệt hơn sáu mươi năm hắn không chỉ kết Nguyên Anh thành công mà còn đạt tới trung kỳ khiến người không thể tin nổi, song có phải chỉ vì điều đó mà khiến nàng như đang trong mộng chăng!

Sắc mặt Khổng Tước tiên tử vừa mừng vừa sợ nhưng rất nhanh liền trở nên ảm đạm.

Không phải là lúc nào nàng cũng mong hắn tới đây sao, sao không phải là như trong ý nghĩ, tươi cười đón tiếp hắn!

Không phải tu tiên giới vốn ích kỷ sao! Hắn tới đây tám chín phần là để giúp nàng song chỉ thấy Khổng Tước khẽ nhấp nháy đôi môi dùng truyền âm thuật: "Ngươi mau đi cho ta, tới nơi này làm gì. Trước mắt là quái vật Xuân Ky đó".

Xuân Ky?

Trong mắt Lâm Hiên xuất hiện vẻ kinh ngạc song tâm cơ của hắn vượt xa Khổng Tước tiên tử.

Trước khi đến nơi này Lâm Hiên đã cảm giác ngoài linh khí dị biến trong thiên địa còn có sát khí vô cùng hung ác cơ hồ có thể so sánh với Già La Cổ Ma trên Yêu Linh đảo,

Một thoáng trước thấy Khổng Tước tiên tử bình an vô sự trong lòng Lâm Hiên như tìm lại được cái gì đó đã mất, song hiện tại không phải là lúc hàn huyên. Đại bộ phận tinh lực của hắn đều chú ý trên người quái vật trước mặt.

Hung ác dữ tợn khiến Lâm Hiên có chút quen mắt nhưng nhất thời không nghĩ ra. Lúc này Khổng Tước tiên tử nói ra cái tên Xuân Ky khiến Lâm Hiên thất kinh tỉnh mộng.

Đây không phải là cùng Cùng Kỳ, Hỗn Độn, còn có Xan Xan hợp thành tứ hung của Linh Giới sao, pháp thuật thần thông có thể so sánh với phượng hoàng và chân long, đương nhiên cảnh giới ít nhất cũng phải là Động Huyền Kỳ.

Lâm Hiên kinh qua nhiều phong ba, lá gan cực kỳ lớn nhưng lúc này thầm hít vào một hơi lạnh cảm giác toàn thân vô lực.

Nhưng rất nhanh hắn đã trấn tĩnh lại, Cảnh giới càng cao thì khi xuyên qua các giới diện càng khó khăn. Kẻ có tu vi Động Huyền Kỳ đều không thể đi xuống nhân giới, đây có lẽ chỉ một phần hồn mà thôi

Lâm Hiên hít vào một hơi vẻ mặt bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhấp nháy nhìn quanh xem có nguy hiểm khác không.

"Hừ! Kể cũng hơi lạ là ngươi lại muốn hắn trốn. Nếu chạy thì đem Nguyên Anh lưu lại đây là được." Âm thanh trầm thấp khàn khàn truyền ra, Xuân Ky gàn rỡ cười lớn.

"Cái gì?" Khổng Tước biến sắc: "Ngươi nghe được ta truyền âm sao?"

"Hừ! Chỉ là truyền âm thì tính là gì, thần thức phân hồn này của bổn tôn cường đại hơn đám tiểu bối các ngươi, thức thời thì ngoan ngoãn làm đồ ăn cho ta, nếu không…"

"Các hạ có phải là thần trí bất minh đang lảm nhảm hay không, muốn chúng ta bó tay chịu trói sao? Có bản lãnh thì bắt Lâm mỗ lại rồi nói, khoe khoang bằng miệng lưỡi thì tính là cái gì. Lát nữa nói không chừng là các hạ bị sát hại cũng không chừng." Khóe miệng Lâm Hiên hiện một nụ cười châm chọc, thản nhiên mở miệng.

"Ơ…Tốt" Xuân Ky giận quá hóa cười: "Chỉ là một tiểu bối Nguyên Anh trung kỳ mà cũng dám kiêu ngạo như vậy, các ngươi có biết ở Thượng giới đã có không biết bao nhiêu tu sĩ Ly Hợp kỳ, Động Huyền kỳ đã bị ta thôn phệ chưa".

"Nếu là bản thể của ngươi thì ta tin tưởng, song các hạ chỉ là một phần hồn mà thôi. Có gì mà khoa trương như thế. Hiện tại nếu đến một cao thủ Ly Hợp kỳ tiền bối tới đây, đừng nói thôn phệ đối phương mà cho dù ngươi có chạy trối chết cũng không kịp."Lâm Hiên hết sức âm độc mở miệng.

"Ngươi..." Xuân Ky tức giận đến nghẹn họng nói không nên lời, toàn thân rung rẩy lông mao hung hăng dựng đứng lên. Thân là tứ hung Linh Giới há từng phải chịu vũ nhục như vậy, trong đôi mắt màu đỏ của nó hiện vẻ thập phần bạo nộ.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 909 Thuấn Di Vs Cửu Thiên Vi Bộ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 25


Hỉ Tương Phùng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 159


Dưỡng Qủy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 62



Tôi Của Khi Ấy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 2