Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 696: Đại Nạn Bất Tử

Chương trước: Chương 695: Thiên Địa Lực



Hai mắt Lâm Hiên mở lớn, mặt rất khó coi. Nhưng lúc này hắn căn bản không có thời gian chậm trễ. Chỉ hơi chần chờ là kiếm khí đáng sợ kia sẽ quét tới.

Trong phạm vi bảy tám trượng, không khí xung quanh đã trở nên vặn vẹo. Lâm Hiên thở dài một tiếng, biết mình đứng đây mà đợi cũng không thể có một chút may mắn nào.

Bây giờ nhảy vào khe hở không gian kia có lẽ còn đường sống. Lâm Hiên đánh phải nhẹ nhàng lui về phía sau.

Hôm nay phải đánh cuộc với vận may của mình.

Hồng Lăng tiên tử mặc dù là nữ nhưng kiến thức không hề kém bậc nam tử. Hồng Lăng tiên tử lóe lên lao vào bên trong khe hở không gian.

Hai người bây giờ đúng là cùng chung vận mệnh.

Kinh nghiệm này nếu nghiêm khắc mà nói Lâm Hiên đã từng trải qua. Lần tước khi hắn từ U Châu đi tới Vân Hải tu tiên giới cũng là dựa vào nghiền nát hư không. Chẳng qua tình hình lúc đó khác nhiều so với bây giờ.

Dù sao lần truyền tống đó tuy nói cũng mở ra khe hở không gian nhưng rốt cuộc đã được tiền nhân sửa chữa nên nguy hiểm thấp hơn nhiều.

Nhưng bây giờ sống hay là chết hoàn toàn phải do ông trời.

Lâm Hiên kêu khổ một tiếng trong lòng. Sau khi vào trong khe hở, hắn lập tức bị mộ đạo quái phong đen ngòm bao phủ, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

Lúc này nếu có người bên cạnh sẽ phát hiện Lâm Hiên bây giờ đã biến thành một chiếc kén lớn màu đen.

Hồng Lăng tiên tử cũng gặp cảnh tượng như vậy.

Hai người chỉ còn biết nhìn ngọn quái phong xoay xung quanh mình. Lâm Hiên nhăn mặt nhưng không dám làm gì.

Lúc này ở trong khe hở không gian này, mình giống như một con thuyền nhỏ giữa đại dương, chỉ có thể trôi theo dòng nước. Chỉ cần có chút động tác thì có lẽ thuyền hủy, người chết.

Sắc mặt không ngừng thay đổi, Lâm Hiên suy nghĩ thật nhanh, nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp gì có tác dụng cả.

Điều duy nhất hắn có thể làm lúc này là lẳng lặng chờ đợi.

Cảm giác không thể nắm giữ vận mệnh của mình thật khổ sở.

Ở trong khe hở, ngay cả thời gian cũng bị chia cắt, cho nên Lâm Hiên không biết mình đợi ở trong này bao lâu.

Chỉ hy vọng không bị cuốn vào không gian loạn lưu, như vậy sẽ có thể sống sót. Về phần bị đưa đến đâu, Lâm Hiên không suy nghĩ nhiều.

Đột nhiên bên ngoài bắt đầu chấn động mạnh, quái phong xung quanh cũng trở nên điên cuồng.

Lâm Hiên càng thêm biến sắc, thứ càng sợ nó sẽ đến, mình thật sự sẽ chết ở đây sao?

Hắn không muốn ngồi im chịu chết. Lâm Hiên đang định vận chuyển pháp lực thì chấn động bên ngoài đột nhiên ngừng lại, ngay cả quái phong cũng dần dần giảm đi.

Lâm Hiên ngẩn ra, động tác lại ngừng lại. Hắn rất cẩn thận thả thần thức ra ngoài cơ thể.

Gió ngừng lại, một tia sáng đập vào mắt, sau đó Lâm Hiên bị một lực lượng ném mạnh xuống đất.

Hắn vội vàng hít sâu một hơi, linh quang lóe lên, lúc này mới từ từ ổng định là cơ thể.

Lúc này dù là Lâm Hiên cũng không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Mình quá may mắn, trong sách cổ ghi thì biết bị cuốn vào khe hở không gian chính là cửu tử nhất sinh.

Mà mình không ngờ có thể còn sống sót trở ra.

Ông trời phù hộ.

Nhưng không biết đây là đâu.

Nghĩ đến đây, Lâm Hiên vội vàng thả thần thức lướt qua xung quanh. Đập vào mắt hắn chính là một nữ tử tuyệt đẹp.

Da trắng như ngọc, đó là một vẻ đẹp kinh tâm động phách. Nhưng Lâm Hiên không hề cảm thấy rung động mà càng thêm cảnh giác.

Hồng Lăng tiên tử.

Nàng không ngờ cũng bình yên vô sự xuyên qua khe hở không gian. Xem ra không chỉ có mình là may mắn.

Lâm Hiên không khỏi cười khổ một tiếng.

Hai người mặc dù cùng trải qua sinh tử, nhưng giữa hai bên không hề có chút gần gũi. Ngược lại càng thêm e ngại đề phòng lẫn nhau.

Hồng Lăng thấy Lâm Hiên cũng kinh hãi như vậy. Tay vung lên, linh quang lóe lên, trước ngực xuất hiện một chiếc vòng chói mắt.

Đúng là Thứ linh hoàn làm Lâm Hiên chịu không ít đau khổ.

Từ phẩm cấp mà nói, pháp bảo này đương nhiên còn kém hơn Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn một bậc, nhưng lại có cả hai công năng phòng ngự và tấn công, biến ảo vô cùng, cũng là bảo vật đứng đầu trong nhân giới.

Nhất là thần thông tạo thành mười tám tấm lưới kia càng làm cho Lâm Hiên sợ hãi than.

Mặc dù trước khi khe hở không gian xuất hiện, hai người đã tuyên bố dừng tay. Chẳng qua bây giờ nguy cơ đã hết, hiển nhiên lại một lần nữa trở lại tình trạng đối địch.

Lâm Hiên cũng cảm thấy đau đầu. Mặc dù không thể nói là vừa thoát miệng hổ đã vào hang sói, chẳng qua thực lòng mà nói hắn cũng không muốn tiếp tục đánh với Hồng Lăng tiên tử.

Hôm nay không biết mình ở đâu, Lâm Hiên đâu còn tâm trạng nào mà đánh nhau vô ích như vậy chứ.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hồng Lăng tiên tử xinh đẹp trước mặt, Lâm Hiên suy nghĩ rất nhanh. Hắn tin đối phương cũng không biết nặng nhẹ như vậy.

Dù sao Hồng Lăng tiên tử mặc dù lấy pháp bảo ra nhưng không tấn công trước, ngược lại còn ra vẻ phòng thủ.

Lâm Hiên đoán không sai.

Tục ngữ có câu, kẻ sĩ cách ba ngày đã khác hản. Hồng Lăng quả nhiên không xem một tu sĩ Kết Đan kỳ nhỏ bé vào mắt.

Chẳng qua trải qua cuộc đấu vừa rồi, Hồng Lăng đâu còn dám xem thường nữa.

Dù là thần thông, tâm cơ hay thủ đoạn của Lâm Hiên đều không hề thua kém một lão quái vật Nguyên Anh sơ kỳ.

Hơn nữa còn có Thi Ma và phù bảo, thực lực mạnh có thể so sánh với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ.

Hai người đối mặt với nhau, nhưng không ai định ra tay trước.

Cứ như vậy thời gian một chén trà nhỏ đã trôi qua.

“Tiên tử, chúng ta bị may mắn bị hút vào không gian này mà không chết, đây là ý trời. Đã như vậy cần gì phải làm trái ý trời tiếp tục đấu nhau nữa. Ngươi thấy ân oán trước kia xóa bỏ có được không? Từ nay về sau chúng ta xóa thù thành bạn”

Lâm Hiên đảo đảo mắt, hết sức chân thành mở miệng nói.

“Hừ” Hồng Lăng tiên tử rất lạnh lùng, tự nhiên không hề tin vào lời mà Lâm Hiên nói ra.

Vừa nãy còn muốn đánh nhau sống chết, trên đời này đâu có chuyện hoang đường như vậy.

Nhưng dù như thế nào thì nàng đúng là không muốn tiếp tục đấu nữa. Liền lập tức gật đầu nói: “Được, theo lời đạo hữu”

Tay ngọc đưa ra, Thứ linh hoàn lóe lên, một lần nữa bay vào trong ống tay áo của nàng.

Khí thế giương cung bạt kiếm cũng lập tức biến mất.

Lâm Hiên mặt không biến sắc nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Cũng may Hồng Lăng tiên tử là người thức thời.

Nếu không gặp phải một kẻ ngu ngốc không biết nặng nhẹ thì phiền phức to.

Hai người mặc dù vẫn còn cảnh giác lẫn nhau, nhưng hầu hết tinh thần đã rời khỏi đối phương, thả thần thức ra dò xét hoàn cảnh xung quanh.

Lúc này bọn họ đang ở một bình nguyên rộng lớn, phía xa xa có vô số đồi núi trùng điệp.

Nhìn sơ qua thì thấy không khác gì mấy so với Thất Tinh Đảo. Nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy khá cổ quái.

Cái khác không nói, đầu tiên đất ở nơi đây có thêm màu đỏ như máu, làm người ta cảm thấy có rất nhiều máu tươi thấm vào.

Tiếp theo cây cối, cỏ, hoa, nói tóm lại tất cả cây cối có thể thấy, trước đây Lâm Hiên đều chưa từng gặp.

Loading...

Xem tiếp: Chương 697: Yêu Mạch Nghi Vân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Người Đẹp Làm Nhân

Thể loại: Ngôn Tình, Trinh thám

Số chương: 103


Truy đuổi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 74


Dược Thủ Hồi Xuân

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50



Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 217