Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 695: Thiên Địa Lực

Chương trước: Chương 694: Lâm Hiên Khinh Người Quá Đáng



“Được, cứ theo lời đạo hữu nói” Hồng Lăng tiên tử muốn còn không được nên không hề do dự gật đầu đồng ý.

Tình thế với nàng càng thêm bất lợi. Huống hồ nàng là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ nên có thần thức mạnh hơn Lâm Hiên.

Lúc này nàng có một cảm giác rất khó chịu, mặc dù không biết rõ nguyên nhân nhưng biết nếu đánh tiếp đúng là hành động quá ngu xuẩn.

Hai người nhìn nhau, mặc dù miệng đã đạt thành hiệp ước nhưng vẫn đề phòng lẫn nhau.

Lâm Hiên vươn tay ra điểm về phía trước. Thanh tiên kiếm lóe lên sau đó nhạt dần, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại và sắp biến thành phù bảo.

Nhưng quá trình diễn ra được một nữa, thanh tiên kiếm đột nhiên hóa thành vô số vệt sáng, theo gió bay đi.

Lâm Hiên ngẩn ra, hắn cười khổ một tiếng. Trải qua mấy lần đại chiến, uy năng của phù bảo đã dùng hết.

Mặc dù đây là kết quả đã đoán từ trước, nhưng hắn rất đau lòng.

Chẳng qua bây giờ không có tâm trạng mà than thở.

Lâm Hiên nhìn thoáng qua Hồng Lăng tiên tử, lập tức bay về phía trước.

Hồng Lăng tiên tử không hề ngăn cản. Mặc dù thật lòng mà nói nàng cảm thấy thực lực của mình chiếm thượng phong, chẳng qua tên Lâm Hiên này có quá nhiều thủ đoạn. Mình vừa chịu khổ sở không ít, huống hồ bây giờ quả thực không thích hợp giao chiến.

Về phần lệnh phù chưởng môn chỉ có thể nghĩ cách sau.

“Thiếu gia”

Thấy Lâm Hiên đi đến bên cạnh, Nguyệt Nhi quay đầu lại cười cười. Nhưng mặt nàng đang tái nhợt, hiển nhiên vừa nãy bị thương không nhẹ.

“Cảm thấy thế nào?”

“Vẫn ổn” Nguyệt Nhi mỉm cười, nàng không muốn thiếu gia lo lắng.

“Ừ” Lâm Hiên gật đầu rồi để Nguyệt Nhi về lại ống tay áo của mình, sau đó thu Thi Ma vào trong túi Linh quỷ.

Hồng Lăng tiên tử cũng có động tác như vậy, hai tay đánh ra mấy đạo pháp quyết, thu bốn con thánh thú vào viên bảo châu nhỏ như hạt đậu, nuốt vào trong bụng.

Nơi này không nên ở lâu, hai người thu hết số pháp bảo còn lại sau đó thi triển bí thuật rời đi.

Ầm ầm!

Tiếng nổ đáng sợ truyền vào trong tai, cũng may Lâm Hiên sớm có chuẩn bị. Nhưng dù đã vận chân khí đưa lên bao phủ đầu mà vẫn bị chấn đến độ cả người run lên, độn quang không khỏi chậm lại một chút.

Bầu trời vốn trong xanh đột nhiên âm u, cuồng phong gào thét. Không, không thể gọi là cuồng phong nữa, Lâm Hiên không biết dùng từ nào để hình dung.

Cây cối bị nhổ gốc, trong đó có cả những tảng đá nặng mấy trăm cần bị cuốn lên bầu trời. May nơi này là đất liền, nếu đang ở biển thì không biết có những cơn sóng cao mấy trăm trượng nữa?

Lâm Hiên mặc dù gặp rất nhiều việc nhưng thời tiết như thế này thì chưa bao giờ trải qua, mặt rất khó coi.

Vận chuyển pháp lực, hắn đang định liều mạng ra ngoài thì một tiếng nổ lớn truyền vào trong tai.

Khác với tiếng sấm nổ vừa nãy, âm thanh lần này mặc dù nhỏ hơn một ít nhưng lại vang vọng giống như xé vải vậy.

Sau đó một vệt đen xuất hiện ở phía chân trời, kéo dài từ đất lên trời. Lâm Hiên cẩn thận nhìn thì thấy một cơn gió lốc đáng sợ rộng mấy chục mẫu, bên trong còn có rất nhiều tia sét, nhìn qua giống như những con Giao Long màu lam đầy dữ tợn.

"Đây là cái gì?"

Lâm Hiên giật mình. Với tu vi của hắn ngày hôm nay cũng đã được coi là cao thủ ở tu tiên giới, nhưng cảnh tượng quỷ dị trước mặt làm hắn cảm thấy mình quá yếu ớt.

Vung tay áo lên, Tam Âm Bạch Cốt thuẫn xuất hiện và hóa thành một vầng sáng màu trắng bao Lâm Hiên vào giữa. Lâm Hiên thấy chưa đủ liền lấy ra mấy tấm phù triện, toàn bộ đều là loại có lực phòng ngự mạnh.

Lúc này hắn mới yên tâm một chút, tiếp tục hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía trước.

Mặc dù Lâm Hiên rất tò mò với hiện tượng quỷ dị này. Nhưng với tính cách cẩn thận của hắn hiển nhiên không định nghiên cứu. An toàn là quan trọng nhất.

Nhưng mới độn ra ngoài mấy chục trượng, cơn lốc quỷ dị đột nhiên biến hoá. Những tia chớp bên trong đột nhiên biến thành một thanh cự kiếm đen lam đan xen chém mạnh vào đỉnh đầu hắn.

Kiếm này ít nhất dài mấy chục dặm, chỉ riêng uy thế đã như muốn chém bầu trời thành hai nửa.

Mặc dù không phải nhằm vào Lâm Hiên nhưng uy áp khổng lồ cũng khiến hắn không thể không ngừng lại.

Lâm Hiên vô cùng hoảng sợ, dồn hết pháp lực toàn thân vào vầng hào quang trước người.

Hồng Lăng tiên tử cũng không khác gì hắn. Hồng Lăng tiên tử biến sắc, vung pháp bảo là một chiếc khăn lên hóa thành một vầng hào quang đỏ rực bao phủ mình vào trong đó.

Ghê tởm!

Lâm Hiên không nhịn được miệng mắng to, tùy tiện chọn một địa điểm ai ngờ xảy ra chuyện này.

.......

Âm thanh làm người ta sợ hãi truyền vào trong tai, không gian vặn vẹo, một khe hở không gian dài bảy tám trượng xuất hiện trước mặt.

Lâm Hiên mặt mày tái nhợt, một kích vừa rồi ngay cả tu sĩ Ly Hợp Kỳ trong truyền thuyết cũng kém xa.

Mặc dù bọn họ cũng có năng lực nghiền nát không trung nhưng tuyệt đối không làm ra được khe hở đáng sợ như vậy, sợ ngày tu sĩ Động Huyền Kỳ ở tầng cao hơn mới có thể.

Đây là thiên địa lực.

Lúc này Lâm Hiên không có tâm trạng mà than thở. Khe hở không gian vừa xuất hiện, hắn đã cảm thấy không ổn.

Nghiền nát hư không đâu phải chuyện để chơi, không cẩn thận sẽ bị hút vào không gian đó mà chết. Hơn nữa ngay cả hồn phách cũng không có cơ hội đầu thai.

Lâm Hiên không muốn chết một cách oan uổng như vậy, cho nên hắn hơi do dự một chút liền tăng tốc độ bỏ chạy.

Đương nhiên sau khi rời đi hắn không nhịn được mà quay đầu lại nhìn một cái.

Chỉ thấy từ trong khe hở dài đó có tám chín trăm vật đen ngòm lao ra, mỗi một thứ đều có hắc khí bao quanh.

Nhưng với ánh mắt của Lâm Hiên có thể thấy rõ ràng, yêu thú.

Hơn nữa hầu hết đều là quái vật từ cấp ba trở nên, thậm chí có không ít quái vật Hóa Hình kỳ.

Vẻ mặt Lâm Hiên càng trở nên khó coi hơn. Cho dù không bị khe hở không gian hút vào, lát nữa bị đám quái vật này vây quanh cũng sẽ chết.

Độn quang rất nhanh nhưng thanh kiếm khổng lồ kia lại chém về phía này làm Lâm Hiên hoảng sợ, hồn bay tận lên trời. So sánh với thần thông của tu sĩ Động Huyền Kỳ, phòng ngự mà mình thi triển ra đúng là giống con kiến cố gắng chống lại con voi giẫm.

Không có thời gian mà suy nghĩ, Lâm Hiên lao chếch sang một bên, nhưng đột nhiên phát hiện Hồng Lăng tiên tử cũng gặp cảnh giống như mình, chẳng qua nàng còn bị vô số yêu thú vây công.

Nói cũng buồn cười, hai người vừa rồi như kẻ thù không đội trời chung, nhưng bây giờ lại cùng chung vận mệnh.

Chẳng qua rất nhanh Lâm Hiên trợn trừng mắt. Hắn luôn bình tĩnh không ngờ lại lộ ra vẻ hoảng sợ.

Đáng chết, khe hở không gian không ngờ lại di động. Lúc này đang xuất hiện phía sau mình.

Nói cách khác, mình nếu tiếp tục trốn ra phía sau thì chẳng khác nào tự nhảy vào trong đó.

Lâm Hiên đương nhiên không ngu như vậy, đang định đổi hướng thì mắt hắn mở lớn, bảy đạo kiếm khí đang lao về phía này.

Mỗi một đạo đều dài hơn mười trượng, mặc dù chỉ là dư âm nhưng Lâm Hiên không hề nghi ngờ về việc nó có thể dễ dàng nghiền nát mình và Hồng Lăng tiên tử thành bột phấn.

Bây giờ có hai lựa chọn, một là nhảy vào trong khe hở không gian hoặc là chết ngay tại đây.

Loading...

Xem tiếp: Chương 696: Đại Nạn Bất Tử

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Miêu Mễ Bất Phát Uy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30



[Yunjae Fanfic] Ngủ Đông

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 93


Duyên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46