Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 665: Địa Hỏa

Chương trước: Chương 664: Liệt Dương Môn



Lâm Hiên mặc dù có nghi vấn trong lòng, nhưng biết với cách làm việc ổn thỏa của Trữ Tam phu nhân, ả tuyệt đối làm việc đến nơi đến chốn.

Vì thế hắn lẳng lặng đợi đối phương nói tiếp.

Trữ Tam phu nhân vén mấy sợi tóc xõa xuống mặt, lúc này môi anh đào hé mở, từ bên trong phun ra giọng nói dễ nghe.

“Trưởng lão, chuyện là như thế nào, thuộc hạ có một tên đệ tử ra ngoài đi du lịch, ngẫu nhiên có quen biết mấy vị tu sĩ Liệt Dương môn, từ miệng đối phương biết được một tin tức...”

“Không cần nhiều lời, trực tiếp nói trọng điểm” Lâm Hiên nhướng mày, không kiên nhẫn mở miệng nói.

“Vâng” Dẫm phải cái gai không lớn không nhỏ, nhưng trên mặt Trữ Tam phu nhân không có chút bất mãn nòa, mà ngược lại càng thêm cung kính:

“Không lâu trước đây Liệt Dương môn tìm được một Hỏa linh chi mạch, diện tích không lớn nhưng phẩm chất rất cao. Nghe nói rất có thể là thượng cổ Kỳ Lân từng sống ở đó”

“Cái gì?”

Mặc dù Lâm Hiên rất trầm tĩnh, cũng không khỏi rung động. Kỳ Lân, nhưng còn là thượng cổ Kỳ Lân. Ở thời kỳ Man Hoang cũng rất khó gặp, hôm nay sớm đã không có.

Là hỏa Linh Thú, nơi Kỳ Lân sóng nhất định có địa mạch hi hỏa cực cao, nếu tin tức này là thạt, như vậy rất có thể luyện chế được Thiên Trần Đan.

Đương nhiên cũng có phiền phức, Liệt Dương môn không phải các môn phái, gia tộc khác có thể so sánh. Muốn lẻn vào cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Loại thế lực này chỉ riêng lão quái vật Nguyên Anh kỳ cũng có đến chục người. Trong đó thậm chí còn có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Thần thông của mình bây giờ mặc dù thăng nhiêu, nhưng một khi bại lộ thân phận....

Nghĩ đến đây, Lâm Hiên hơi chột dạ. Nhưng tục ngữ nói rất đúng, đoạt lấy phú quý trong nguy hiểm.

Không khí lắm mới tìm được địa mạch hi hỏa phù hợp, Lâm Hiên sao có thể ngu ngốc bỏ qua chứ.

Cho dù nguy hiểm và khó khăn hơn nữa, hắn cũng phải thử một lần.

Suy nghĩ thật nhanh trong đầu, trên miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ tươi cười: “Trữ Tam, vất vả cho ngươi”

“Trưởng lão đâu cần nói như vậy. Có thể làm việc cho người chính là vinh dự và chức trách của thuộc hạ”

Trữ Tam phu nhân rất biết điều, không hề có ý kể công.

“Ừ, nói thì nói như vậy, nhưng bản trong lòng nắm giữ xx, thưởng phạt phân minh nhất định phải có. Bình đan dược này ngươi cầm lấy đi”

Lâm Hiên nói xong phất tay áo, một bình ngọc tinh xảo bắn ra.

Trữ Tam phu nhân vội vàng cung kính nhận lấy, nhưng sâu trong ánh mắt mơ hồ hiện ra một tia thất vọng. Mặc dù che giấu tốt nhưng vẫn bị Lâm Hiên bắt được.

“Thiếu gia, nữ nhân này đúng là có mưu đồ” Nguyệt Nhi khẽ cười cười mở miệng nói trong đầu hắn.

“Không sai” Lâm Hiên gật đầu nói: “Ả cũng không phải muốn lấy phần thưởng nhỏ này. Công lao này có thể tích tụ. Từ sau khi ta tiếp quản xx, ả đã mấy lần thể hiện tối. Chính là muốn mượn sức chức trưởng lão của ta làm chỗ dựa. Xem ra ả vẫn không thiếu dã tâm với chức gia chủ”

Lâm Hiên mặc dù nhìn một cái là thấy rõ ý đồ của Trữ Tam phu nhân, nhưng cũng không tỏ vẻ gì.

Một xx nhỏ bé còn không đáng để hắn đặt ở trong mắt. Chỉ cần trung thành với mình, ai làm gia chủ cũng là như nhau.

Đương nhiên đến bây giờ mà nói vẫn không có sự lựa chọn nào tốt hơn Trữ Vạn Sơn. Hắn trúng Huyết Quang Luyện Hồn Thuật của mình, trung thành tuyệt đối. Lâm Hiên không hy vọng có phiền phức.

Đương nhiên lần này tìm được địa mạch hi hỏa, công của Trữ Tam phu nhân không phải không có. Hiển nhiên phải khen thưởng một phen. Lâm Hiên mỉm cười nói:

“Ngươi hôm nay đã là người tu tiên Kết Đan hậu kỳ, bình đan dược này rất có lợi cho ngươi. Xem đi”

Nghe Lâm Hiên nói như vậy, trong mắt Trữ Tam phu nhân lóe lên một tia suy nghĩ, mở nắp bình ra, đổ ra mấy viên đan dược đỏ như máu.

Vừa nhìn thấy, vẻ mặt liền trở nên cứng đờ, sau đó là mừng như điên: “Đa tạ trưởng lão ban thưởng”

Lần này không phải giả vờ. Nguyên Dương đan này có hiệu quả đột phá chướng ngại, lại là thượng phẩm.

Có bảo vật này hỗ trợ, không biết chừng có thể đạt đến Kết Đan kỳ đỉnh núi.

Tia ủ rũ trong mắt mất sạch, ả cung kính bái tạ mấy cái, lúc này mới rời đi.

“Thiếu gia, người thật sự muốn đi Liệt Dương môn sao?” Ánh sáng lóe lên, một nữ tử xinh đẹp hiện ra trước mặt.

“Hiển nhiên” Lâm Hiên gật đầu. Chuyến đi này mặc dù nguy hiểm, nhưng kiểu gì cũng phải thứ.

Nếu không cứ tiếp tục ngồi đây mà chờ đợi, không biết đến ngày tháng năm nào mới có được tin tức khác.

“Như vậy...” Nguyệt Nhi cũng đồng ý với phân tích của chủ nhân: “Chẳng qua phải cẩn thận mới được. Lúc ở Băng Hỏa đảo đã két thù với mấy lão quái vật Nguyên Anh kỳ. Với tu vi của thiếu gia hôm nay mặc dù không sợ. Nhưng thế lực như Kiếm U cung cũng không thể coi thường”

“Cái này ta hiểu rõ, làm việc có chừng mực” Lâm Hiên mỉm cười mở miệng nói.

Sau đó hắn phát Truyền âm phù ra, gọi mấy vị thủ lĩnh xx tới, dặn dò bọn họ một phen, bố trí thỏa đáng một số việc.

Sáng hôm sau Lâm Hiên hóa thành một đạo độn quang, rời khỏi Lôi Âm sơn.

Thất Tinh đảo chính là một đảo nhỏ cấp bẩy duy nhất của Vân Hải tu tiên giới, tự nhiên rất phồn hoa.

Mặc dù tên là đảo nhưng diện tích của nó to gấp mấy trăm lần U Châu.

Bên trong có vô số môn phái, gia tộc. Trong đó nổi tiếng nhất chính là chính thế lực lớn:

Kiếm U Cung, Vạn Quỷ Hồ, Liệt Dương môn, Tán Linh Tông...

Môn phái nào cũng danh tiếng lẫy lừng, truyền thừa ít nhất mấy vạn năm, thậm chí có môn phái từ thời thượng cổ duy trì đến tận bây giờ.

Các môn phái này chỉ riêng lão quái vật Nguyên Anh kỳ cũng đã có tầm chục người, thậm chí có lời đồn Nguyên Anh kỳ đỉnh núi.

Thi thoảng còn xuất hiện lão quái vật Ly Hợp Kỳ. Đương nhiên đây chỉ là lời đồn.

Nhưng tu tiên giới ở đây đúng là rất phồn vinh. Ngay cả trong đám tán tu cũng rất nhiều cao thủ, đúng là nơi đầm rông hang hổ.

Cho nên ở Thất Tinh Đảo này, tu sĩ Nguyên Anh kỳ mặc dù vẫn làm cho người ta kính sợ, nhưng cũng không thể làm việc không e dè gì như những nơi khác.

Đầu Lâm Hiên vận chuyển cực nhanh, lúc này hắn ở trong một phường thị lớn của Toàn Không Đảo. Dưới chân là một trận pháp vô cùng phức tạp. Lợi dụng trận pháp này là có thể trực tiếp truyền tống đến Thất Tinh Đảo.

Đương nhiên giá cả cũng không rẻ, mất bảy ngàn tinh thạch. Một tu sĩ Kết Đan kỳ bình thường muốn sử dụng cũng đau lòng.

Lâm Hiên đương nhiên không thèm để ý, trực tiếp lấy túi trong trữ vật đại ra, ném cho hắn. Sau đó nhận lấy Truyền tống phù trong tay hắn.

Ánh sáng chói mắt lóe lên, Lâm Hiên đã biến mất khỏi vị trí của mình.

Thạch Hổ thành.

Đây là một thị trấn nhỏ không bắt mắt ở phía nam Thất Tinh Đảo, người không quá nhiều, người bình thường có khoảng mười vạn.

Ở gần trấn này là Thạch Hổ sơn kéo dài hơn mười dặm. Trên núi có một linh mạch không quá thấp kém.

Vì thế tự nhiên có người tu tiên đến đây sinh sống, thậm chí vì cướp đoạt linh mạch nên đã đánh nhau.

Cuối cùng có một đôi phu phụ giành chiến thắng, bắt đầu khai tông lập pháp ở đây.

Thạch Hổ thư viện thuộc Nho môn, chẳng qua không bắt mắt, ở Thất Tinh Đảo chỉ được coi là môn phái cấp bốn, cấp năm.

Loading...

Xem tiếp: Chương 666: Ngẫu Ngộ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chích Thị Vi Nhĩ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 64


Số Phận Của Nhóc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47



Em Đã Là Thiên Thần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Night pleasure (18+)

Thể loại: Ngôn Tình, Sắc Hiệp

Số chương: 34