Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 664: Liệt Dương Môn

Chương trước: Chương 663: Lệnh Phù Hãm Tịnh



Lâm Hiên vươn tay ra, vỗ vỗ đầu, trong lòng bàn tay có thêm một đôi viên cầu chói mắt, quang mang lóe lên, một vầng sáng bao phủ hắn lại. Vì vậy Nhiếp hồn thuật lập tức bị cắt đứt.

Pháp thuật ở trình độ này có lẽ đối phó được người tu tiên Kết Đan kỳ, nhưng thần thức của Lâm Hiên còn hơn cả lão quái vật Nguyên Anh sơ kỳ.

Trong mắt lóe lên một tia châm biếm, Lâm Hiên đưa hết pháp lực toàn thân vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn, khẽ quát một tiếng: “Phá”

Một tia sáng chói mắt bắn ra, đánh thẳng vào lệnh phù, sau đó theo tiếng nổ lớn, lệnh phù biến thành tro bụi.

........

Cùng lúc đó ở tổng đàn Ma U Môn – Vụ Thương sơn.

Trong một động phủ rộng lớn, một nho sinh mặc áo trắng khoanh chân ngồi, người này chính là tông chủ Ma U Môn, bề ngoài khoảng ba mươi tuổi. Nhưng thực ra hắn sử dụng Trú Nhan thuật, đây chính là lão quái vật Nguyên Anh kỳ sống đã mấy trăm năm.

Bên dưới người hắn là một trận pháp cực kỳ phức tạp, trên đỉnh đầu hắn có mười hai tiểu thú do tinh thiết tạo thành. Mỗi một con đều có hình thù khác nhau, mắt đỏ rực, trông rất quỷ dị.

Lúc này nho sinh áo bào trắng đang nghiêm mặt lại, hai tay không ngừng biến hoá trận pháp, giống như đang tiến hành một nghi thức phức tạp nào đó, hơn nữa đang đến ra đoạn vô cùng quan trọng.

Tiểu thú rõ ràng do tinh thiết tạo thành, nhưng lúc này bọn chúng lại há miệng, từ bên trong phun ra những điểm sáng đủ màu sắc. Nho sinh áo bào trắng hút chúng vào trong cơ thể.

Mà khí thế của hắn cũng trở nên khác thường... hình như càng lúc càng mạnh.

Một lúc sau nho sinh từ từ mở mắt ra, ở sâu trong mắt mơ hồ lộ ra một tia vui mình. Phương pháp ghi trong sách cổ quả nhiên có hiệu quả.

Hắn giơ hai tay lên, muốn biến hoá pháp quyết. Nhưng đúng lúc này một con trong mười hai tiểu thú đột nhiên vỡ vụn, không hề báo trước.

Ầm.

Chuyện quá đột nhiên, nho sinh biến sắc, trận pháp bên dưới hắn lóe lên mấy lần, hình như cũng bị ảnh hưởng.

Phốc...

Nho sinh phun ra một ngụm máu, bắt đầu run rẩy không khống chế được, sau đó từ trên đài cao ngã xuống, mặt thoáng cái trở nên tái nhợt không một tia máu.

Cánh cửa đá bên ngoài mở ra, một lão già đi vào, thấy thế rất kinh hãi, vội vàng nâng nho sinh dậy, nói: “Môn chủ, người cảm thấy thế nào, có gì đáng ngại không?”

“Vẫn ổn” Nho sinh thở dài một tiếng, vẻ mặt ảo não buồn bã: “Chỉ đáng tiếc hơn mười năm tâm huyết bị hủy trong giây lát. Lần đánh sâu vào Nguyên Anh hậu kỳ này chỉ thiếu một chút nữa...”

Lão già ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn vào bổn mạng thú đã vỡ tan, mặt ngây ra, có chút khó hiểu. Đột nhiên kêu lên: “Sao có thể như vậy, Nhiết hồn thận đáng lẽ là không có sơ hở, không ngờ có hồn phách của một người không bị thu lấy”

Vẻ mặt nho sinh cũng rất khó coi, điều này hắn rất khó hiểu. Phương pháp lợi dụng hồn phách của tu sĩ để đánh sâu vào bình cảnh là bí mật không truyền ra của Ma U Môn. Hơn nữa điều kiện tiến hành quá ngặt nghèo, không phải ai cũng có thể sử dụng.

Vì lần đánh sâu vào này, hắn đã chuẩn bị hơn trăm năm, vốn không có sơ hở gì, ai ngờ lại xảy ra chuyện này.

Rốt cuộc xuất hiện sai lầm ở đâu. Mười hai miếng lệnh phù trưởng lão này mặc dù thông qua phương pháp đấu giá mà bán đi, nhưng người mua được, bọn họ cũng đã tính toán cẩn thận, rõ ràng đều phù hợp điều kiện mà.

Không thể thu hồn phách về chỉ có một khả năng. Tu sĩ nắm giữ lệnh phù chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã kết anh thành công.

Nở nụ cười khổ, ý trời đã như vậy, hắn còn gì để nói chứ.

.........

Cùng lúc đó trong động phủ của Lâm Hiên, Lôi Âm sơn.

Nhìn lệnh phù trưởng lão vỡ thành mảnh vụn ngay trước mắt mình, Lâm Hiên rất lo lắng. Dù là ai, bị kẻ khác đánh lén như vậy cũng không thể nào vui vẻ được.

Hơn nữa vừa nãy đúng là quá nguy hiểm. Nếu không không phải đã hóa thành Ma Anh, hồn phách có thể bị hút đi hay không cũng khó mà nói.

Thù này mình sẽ nhớ kỹ.

Đương nhiên Lâm Hiên cũng không định trả thù ngay bây giờ. Ma U Môn chính là một trong hai thế lực lớn nhất Toàn Không Đảo, cao thủ như mây, thực lực hơn xa Trữ gia.

Hôm nay là địch với chúng, mình sẽ rất bất lợi. Chẳng qua chờ sau này khi thực lực của mình tăng lên...

Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta, ta nhất định giết cả nhà hắn.

Trong lòng Lâm Hiên dấy lên một ý nghĩ ác độc. Hắn đột nhiên cảm thấy gì đó, vung tay lên, một cơn cuồng phong cuốn qua, mảnh vụn trên mặt đất lập tức biến mất không còn.

Sương mù đảo lộn, cấm chế bên ngoài động phủ tạm thời được bỏ đi, một đạo độn quang màu đỏ tiến vào.

Vầng sáng thu lại lộ ra một nữ tử xinh đẹp, tuổi không quá trẻ nhưng trông rất quyến rũ, động lòng người.

Đúng là Trữ Tam phu nhân.

“Ra mắt trưởng lão”

Nữ tử nhìn thoáng qua Lâm Hiên, cười cười lấy lòng, khom lưng lại.

“Thôi” Lâm Hiên mặt không đổi sắc vung tay lên, trên mặt không thấy vui hay buồn, cũng không hỏi đối phương đến làm gì.

Khống chế Trữ gia đã được hơn năm, Lâm Hiên bình thường mặc dù ở trong động bế quan tu luyện, nhưng không có nghĩa hắn hoàn toàn không biết gì chuyện bên ngoài, mà hoàn toàn ngược lại. Nếu muốn Trữ gia thành tay sai của mình, Lâm Hiên cũng thầm quan tâm đến các chuyện của Trữ gia.

Mà Trữ Tam phu nhân đúng là một nhân vật thủ lĩnh của gia tộc. Lâm Hiên tự nhiên hiểu hơn nhiều. Nữ tử này có tu vi không kém, hơn nữa suy nghĩ rất sâu xa, không có việc gì sẽ không lên chùa. Hôm nay đến đây nhất định là có chuyện quan trọng cần bẩm báo với mình.

“Thưa trưởng lão, địa mạch chi hỏa theo lời người nói, hôm nay đã có một tin tức” Trữ Tam phu nhân cười cười, mở miệng nói.

“Ồ?” Lâm Hiên nghe thấy thế, mắt sáng lên, mừng ra mặt nói: “Mau nói nghe xem”

Lâm Hiên cũng không hề che giấu tâm trạng vui mừng của mình. Trữ gia đã là vật trong túi hắn, Trữ Tam phu nhân hiển nhiên không dám giấu.

Trữ Tam phu nhân tự mình đi đến chính là muốn bẩm báo với Lâm Hiên.

“Không biết trưởng lão đã nghe đến cái tên Liệt Dương môn chưa?” Trữ Tam phu nhân mỉm cười, mở miệng nói.

“Đương nhiên” Lâm Hiên nhíu mày. Mình không phải là kẻ thấp kém mới đến. Liệt Dương môn là một trong chín thế lực lớn ở Vân Hải, thân thế rất hiển hách. Đừng nói là mình, dù là đám Tán Tu cấp thấp nhất cũng như sấm đánh bên tai.

Chẳng lẽ địa mạch hi hỏa mà mình muốn lại có quan hệ với Liệt Dương môn?

Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia nghi vấn. Lâm Hiên đã sớm tính toán với Liệt Dương môn.

Một môn phái truyền thừa vạn năm, từ tên có thể nghe ra được môn phái này am hiểu công pháp thuộc tính hỏa, vô cùng mạnh mẽ. Địa điểm tổng đàn môn phái đúng là một linh mạch thuộc tính hỏa, có tài nguyên hỏa vô cùng phong phú.

Điều kiện luyện chế Thiên Trần đan không bình thường. Linh Dược Sơn lần trước là do tu sĩ xa xưa bố trí một phương pháp doạn cấm kỳ diệu mới khiến cho lửa ở đây đạt nhiệt độ kinh khủng. Linh mạch của Liệt Dương môn mặc dù cũng được, nhưng vẫn không thể thỏa mãn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 665: Địa Hỏa

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bảo Bối! Lại Đây

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21



Tê Phượng Hàng Long

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Cao Như Mây Trắng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11