Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 663: Lệnh Phù Hãm Tịnh

Chương trước: Chương 662: Khách Khanh Trưởng Lão



Mọi người ngẩn ra một lát, lập tức vui mừng khôn xiết.

Trữ Vạn Sơn suy nghĩ thật nhanh, hiểu ra đây là chủ nhân muốn lên đài.

Ẩn ở phía sau có không ít chỗ tốt, nhưng cũng rất nhiều điểm không tiện.

Ý tưởng của chủ nhân thật chuẩn. Khống chế Trữ gia, biện pháp đơn giản nhất chính là danh hiệu khách khanh trưởng lão, cũng càng thêm danh chính ngôn thuận.

“Bái kiến khách khanh trưởng lão”

Trữ Vạn Sơn khom người hành lễ, những người khác cũng làm theo hắn.

Lâm Hiên là lão quái vật Nguyên Anh kỳ, lại là khách khanh trưởng lão, địa vị tự nhiên rất cao.

“Đứng dậy đi” Lâm Hiên phất tay nói.

“Sau khi lão phu rời đi, các ngươi tự xử lý. Đối với Lâm đạo hữu, không được có nửa tia vi phạm. Lời hắn nói chính là lão phu nói. Lâm đạo hữu có quyền thưởng phạt bất cứ đệ tử nào trong gia tộc. Nói tóm lại, các ngươi coi hắn như lão tổ ta, phải cung kính tận trung”

Thi Ma một lần nữa mở miệng nói, chẳng qua lại nói ra điều làm mọi người đều kinh hãi.

“Lão tổ, cái này...”

Trữ Nhị tiên sinh mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, nhưng mà hắn chưa dứt câu, Thi Ma đã tức giận quay đầu lại nhìn: “Sao, Nhị tiểu tử, ngươi đang đặt câu hỏi với lão phu?”

“Không?” Bị vẻ tàn độc trong mắt Thi Ma nhìn trúng, Trữ Nhị tiên sinh không dám nói nữa.

“Lão tổ anh minh, vãn bối nhất định sẽ trung thành với Lâm tiền bối” mỹ phụ áo đỏ đảo mắt, nhẹ nhàng bái lạy. Mặc dù mệnh lệnh này cũng khiến ả nghi hoặc, nhưng điều này có quan hệ gì chứ. Mình cũng không phải gia chủ, quyền lợi là tên Trữ Vạn Sơn, đau đầu cũng không đến lượt mình.

Trữ Nhị tiên sinh cũng rất nhanh hiểu được điều này, trông có vẻ hả hê, cũng khom người ra vẻ sẽ tuôn theo.

Về phần các trưởng lão, đệ tử khác, chuyện không liên quan đến mình, càng không hề có ý kiến. Vì thế Lâm Hiên thuận lợi lên đài, khống chế được Trữ gia.

Chuyện đầu tiên khi hắn tiến vào Lôi Âm sơn chính là chọn địa điểm mở động phủ.

Âm mạch ở đây mặc dù không bằng đầm lầy đầy thi khí, nhưng cũng là bậc trung.

Trữ Vạn Sơn đi trước dẫn đường, hai người đến một thung lũng ở tận bên trong.

“Chủ nhân, đây chính là mắt của Lôi Âm sơn mạch”

“Ừ” Lâm Hiên gật đầu, thả thần thức ra, trên mặt rất nhanh lộ ra vẻ hài lòng.

Nơi này còn tốt hơn tưởng tượng của hắn nhiều. Tu luyện ở đây, tốc độ có lẽ cũng không quá chậm.

Trữ Vạn Sơn rời đi, Lâm Hiên búng tay, vài đạo kiếm quang chói mắt bắn nhanh ra.

Mở một động phủ, Lâm Hiên quá quên thuộc nên chỉ mấy canh giờ sau đã có một chỗ để tu luyện.

Sau đó Lâm Hiên lại mấy bộ cờ trận, bố trí cấm chế ở xung quanh, sau đó vào trong, bắt đầu tĩnh dưỡng.

Thời gian như nước chảy, Lâm Hiên vào Lôi Âm sơn đã được ba tháng.

Trong khoảng thời gian này hắn cũng sai đệ tử Trữ gia đi tìm kiếm địa mạch chi hỏa. Không vì cái gì khác, mà vì bây giờ còn rất nhiều chuyện cần làm.

Nói một cách đơn giản: “Không đội trời chung”

Với tính cách của Lâm Hiên, hiển nhiên sẽ không để đối phương khôi phục nguyên khí. Nhân lúc hắn bệnh, lấy mạng .

Trữ gia tĩnh dưỡng một thời gian bắt đầu từ khách thành chủ, phát động tấn công tổng đàn hai tông phái kia.

Kịch liệt trong chiến tranh không cần nhiều lời, Lâm Hiên còn tự mình ra tay, cuối cùng đã nhổ được hai cái gai trong mắt ra.

Sau chuyện lần này, thế lực Trữ gia tăng lên không ít. Mặc dù vẫn còn kém hai hai thế lực lớn ở Toàn Không Đảo, nhưng đã là nằm trong mấy tông phái lớn xếp hàng đầu.

Mới đầu, mấy tông môn, gia tộc khác ở Âm linh chi nguyên còn rất khẩn trương, thậm chí còn kinh động mấy lão quái vật đang ẩn tu.

Chẳng qua Lâm Hiên rất hiểu đạo lý dễ mới lấy, cho nên cuối cùng không xung đột với chúng.

Cây to đón gió, Lâm Hiên mặc dù muốn Trữ gia làm nanh vuốt của mình, nhưng không cần quá cdi.

Lâm Hiên hiểu rõ tình huống của mình bây giờ. Trước khi ngưng tụ thành Nguyên Anh, Lâm Hiên không hy vọng quá chói mắt.

Khi tất cả bụi cát về với đất, Lâm Hiên rốt cuộc đã ra tay, ra lệnh cho đệ tử Trữ gia đi thám thính, tìm xem có nơi nào địa mạch chi hỏa thích hợp mình dùng.

Luyện chế Thiên Trần đan có điều kiện rất khắc nghiệt. Nhưng Thất Tinh Đảo Vân Hải phồn vinh hơn tu tiên giới U Châu nhiều.

Lâm Hiên tin rằng cuối cùng cũng sẽ tìm được.

Chẳng qua thời gian tìm kiếm khá lâu. Ba tháng trôi qua mà vẫn không có thu hoạch gì.

Nửa năm sau vẫn không có chút tin tức.

Đông đi xuân tới, Lâm Hiên đã ở Lôi Âm sơn mùa đông thứ hai.

Thật lòng mà nói Lâm Hiên có chút sốt ruột. Nhưng tiên đạo gian nan, hắn cũng rõ có một số việc muốn cưỡng cầu cũng không được.

Không hề tức giận, hắn chỉ ra lệnh Trữ gia phái ra nhiều đệ tử hơn đi tìm ở các đảo nhỏ xung quanh mà thôi.

Sáng hôm đó, Lâm Hiên vẫn ngồi ở trong động phủ như mọi ngày.

Trước mặt có một đoàn u hỏa màu lục đang lơ lửng, kết anh không thể gấp gáp.

Trước khi có được tin tức chính xác, Lâm Hiên hiển nhiên sẽ không để phí thời gian, mỗi ngày vẫn khắc khổ tu luyện.

Nguyên anh màu đen cao khoảng một tấc lơ lửng trên đầu hắn.

Ma Anh mở cái miệng nhỏ nhắn ra, một luồng anh hỏa mỏng manh phun ra ngoài, dung nhập vào ngọn nửa.

Bích Huyễn U Hỏa mới chỉ là cơ sở đầu tiên của đan hỏa, từ từ luyện hóa ra.

Lâm Hiên hôm nay đã ngưng tụ thành Ma Anh, có thể dùng anh hỏa rèn luyện một lần nữa, uy lực tự nhiên sẽ tăng lên một bậc.

Một lúc sau, Lâm Hiên há mồm hít một hơi, Bích Huyễn U Hỏa bị hắn nuốt vào trong bụng. Ma Anh có vẻ mệt mỏi, thân hình lóe lên chìm vào trong đầu Lâm Hiên.

Lâm Hiên mở mắt ra, bắt đầu thu công.

Nhưng đúng lúc có một chuyện nằm ngoài suy đoán xảy ra.

Không một dấu hiệu, trữ vật đại bên hông mở ra, một khối lệnh bài màu lam đậm bay ra.

Lâm Hiên ngẩn ra, không khỏi có chút kinh ngạc.

Chẳng qua hắn rất nhanh có phản ứng. mặc dù không rõ lệnh phù của Ma U Môn tại sao bay vào trữ vật đại của mình, nhưng hắn cảm thấy có một tia không ổn.

Vung tay áo lên, linh lực tuôn ra, hóa thành trảo, chộp vào lệnh phù.

Bộp.

Gần như trong lúc nhất thời, một đoàn ánh sáng lam đậm từ bên trong lóe lên.

Ở giữa đoàn ánh sáng còn có một ký hiệu màu vàng nhạt to như nắm tay.

Linh lực đột nhiên sinh ra, không ngờ đánh tan bàn tay màu xanh đó.

“Ồ?”

Lâm Hiên không khỏi kinh ngạc. Sau đó không đợi hắn có động tác, đoàn ánh sáng màu lam đậm đã bao lấy thân thể hắn.

Một lực hút cường đại mà quái dị không nhằm vào thân thể hắn, mà là nhằm vào tinh thần, giống như muốn hút tam hồn thất phách của hắn ra.

Mặt Lâm Hiên lúc này rất khó coi. Mặc dù hắn không rõ nguyên nhân là gì, nhưng hắn hiểu rõ lệnh bài Ma U Môn chính là một cạm bẫy.

Chẳng qua nó được luyện chế quá tinh xảo. Mình mang trên người lâu như vậy mà không nhận ra.

Nhiếp hồn thuật.

Bên trong không ngờ lại phong ấn loại thần thông nghe nói đã thất truyền từ xa xưa.

Biết rõ là có cạm bẫy, Lâm Hiên lấy lại bình tĩnh. Ma U Môn quả nhiên không có ý tốt. Nhưng thứ này có thể đối phó được mình sao?

Loading...

Xem tiếp: Chương 664: Liệt Dương Môn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 116


Do Kí Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 139


Sorry Girl! I’m Gay!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Hai Chữ Hạnh Phúc [12 Chòm Sao]

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15


Tửu Nương Xinh Đẹp Bán Chữ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20