Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 662: Khách Khanh Trưởng Lão

Chương trước: Chương 661: Chủ Khách Nghịch Chuyển



Chỉ riêng thanh thế đã biết không thể xem thường. Huyền Âm quỷ nữ lúc này đã hiện một tia sát khí, không tiếc hao tổn máu huyết thi triển một bí thuật cấm kỵ nào đó.

Linh xà hóa rồng, Ô Xà hai đầu trong ma vụ đột nhiên to lên, xuất hiện sừng, trảo, một con Ác Giao dữ tợn xuất hiện trong mắt mọi người.

Cảm nhận uy áp khổng lồ, trong mắt mỹ phụ áo đỏ hiện ra một tia sợ hãi, nhưng ả không thể lùi bước, cũng không chỗ để trốn, chỉ có thể cắn răng dồn hết pháp lực trong người vào pháp bảo.

“...”

Mỹ phụ áo đỏ vươn ngón tay ngọc ra, từ từ điểm về phía trước, vẻ mặt nặng nề.

Ấn Chương vốn to như một căn nhà lóe sáng, thể tích một lần nữa to lên, như một ngọn núi nhỏ lao về phía đối phương.

Ác Giao ngẩng đầu lên rống to một tiếng, một đạo ánh sáng từ bên trong phun ra, vừa tiếp xúc với Ân Chương, đã đánh bay nó ra xa.

Mỹ phụ áo đỏ mặt mày tái nhợt. Ả không ngờ bí thuật của đối phương lại lợi hại như vậy, theo tình hình này cho dù là bản mệnh pháp bảo của mình cũng không thể ngăn cản, thậm chí còn có thể bị đối phương thừa dịp hủy diệt.

Mỹ phụ áo đỏ thầm hối hận trưởng lão. Sớm biết như vậy đã không trêu chọc lão yêu bà này. Nhưng bây giờ chỉ có thể nuốt quả đắng vào miệng.

Liều mạng.

Tay bắt pháp quyết, đang định thi triển bí thuật thần thông khác, đột nhiên một cỗ Uyển Lăng áp khổng lồ và cường đại từ trên đỉnh đầu truyền xuống.

Lão tổ?

Mỹ phụ áo đỏ mừng thầm trong lòng, nhưng ngay lập tức trên mặt lại có chút kinh ngạc, không có thi khí.

Hơn nữa áp lực này còn hơn lão tổ một bậc.

Sao lại như vậy?

Chẳng lẽ trên Lôi Âm sơn lúc này còn có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ khác sao?

Mỹ phụ áo đỏ không khỏi run lên sợ hãi. Chẳng qua ả không có nhiều thời gian lo lắng.

Bởi vì theo đạo uy áp đáng sợ đó, một đạo thanh quang lóe lên, bắn tới trước mặt ả với tốc độ cực nhanh, hóa thành một bàn tay màu xanh khổng lồ, nghênh đón con Ác Giao.

Không cần phải nói cũng biết đối phương đứng bên phía mình. Chẳng lẽ là bằng hữu của lão tổ?

Trong đầu mỹ phụ áo đỏ xẹt qua một suy nghĩ thật nhanh. Có tu sĩ Nguyên Anh kỳ đến giúp, ả còn sợ gì nữa.

Tự tin giậm chân, nhìn lão yêu bà Huyền Âm quỷ nữ với vẻ châm biếm.

Xuy.

Một tiếng nổ xé gió truyền vào trong tai. Con Ác Giao không ngờ giãy dụa mấy lần đã đánh tan bàn tay màu xanh khổng lồ.

“Ồ?”

Lâm Hiên đang lơ lửng trên không trung cách đó hơn mười trượng thấy thế không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.

Huyền Âm quỷ nữ không hổ là tông chủ một tông, thần thông hơn xa đám tu sĩ bình thường.

Xem ra muốn thu thập ả sẽ tốn một chút thời gian.

Lâm Hiên vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ vào trữ vật đại, một đạo thanh quang từ bên trong bay ra.

Là một cây sáo ngọc xanh biếc. Thú Hồn chi bảo này đã lâu mình không sử dụng đến. Lâm Hiên không khỏi nghĩ đến Phiêu Vân Lạc Tuyết kiếm đã bị hủy, trên mặt không khỏi lộ ra một tia buồn bã.

Sau đó hắn rót pháp lực vào trong, một con Cự Mãng màu lục dài hơn mười trượng xuất hiện.

Ma Anh của Lâm Hiên đã đại thành, thành viên tăng vọt, như vậy khống chế pháp bảo này sẽ có uy lực khác hẳn trước đây.

Hai con quái vật ầm ầm va vào nhau. Chẳng qua chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, Ác Giao đã bị đánh tan.

Huyền Âm quỷ nữ há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Sử dụng bí thuật sẽ tổn thương nguyên khí, chứ đừng nói bây giờ lại bị hủy, ả tự nhiên bị cẳn trả mà thương nặng.

Nhân lúc ả bệnh, lấy mạng ả. Lâm Hiên sẽ không lưu tình.

Một lần nữa chỉ tay, Cự Mãng đánh về phía Huyền Âm quỷ nữ.

“Tiền bối, tha mạng”

Trên mặt Huyền Âm quỷ nữ hiện ra một tia tuyệt vọng, vươn tay ra vỗ vỗ lên người, mấy đạo phù triện màu sắc khác nhau bị ả liều mạng lấy ra.

Ánh sáng lóe lên, một vòng bảo hộ đủ màu sắc hiện ra trước mặt.

“Ồ, linh phù tăng phúc?”

Lâm Hiên không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc. Bởi vì loại linh phù này này đúng theo tên của nó, đó là phù triện được luyện chế cùng lúc, thuộc tính khác nhau, nhưng lúc sử dụng lại có hiệu quả tăng uy lực lên gấp nhiều lần.

Đó là một vật rất quý giá, thậm chí còn có thể dùng từ có tiền không có hàng để hình dung.

Bình thường lúc đánh nhau sẽ không dùng đến, chỉ đến lúc cần giữ mạng sống mới có thể lấy ra.

Trong mắt Lâm Hiên hiện ra một tia châm biếm, dù giãy dụa như thế nào cũng là vô ích. Tu sĩ Kết Đan kỳ đối với hắn bây giờ mà nói, thật sự không đáng gì.

Búng tay, lại vài đạo kiếm quang màu xanh xuất hiện, tạo thành một đường, chém mạnh vào vòng bảo hộ, phối hợp với răng nanh của Cự Mãng, vòng bảo hộ bắt đầu sụp đổ trong ánh mắt tuyệt vọng của Huyền Âm quỷ nữ.

“Tông chủ”

Tu sĩ Vân Quỷ tông buồn vui lẫn lộn, nhưng hầu hết là sợ hãi. Huyền Âm quỷ nữ là tông chủ của tông phái, đương nhiên cũng là cao thủ lợi hại nhất trong bọn chúng.

Mặc dù là như vậy, Huyền Âm quỷ nữ không có chút sức chống cự với thiếu niên có khuôn mặt bình thường này. Lão quái vật Nguyên Anh kỳ quả nhiên không phải loại người bọn họ có thể chống lại.

Tông chủ đã mất mạng, bọn chúng không còn chút ý chí chiến đấu, lập tức bỏ chạy tán loạn.

Lúc này không cần nhiều lời, tu sĩ Trữ gia tự nhiên sẽ theo Lâm Hiên đuổi giết đối phương.

Nhưng tu sĩ Kết Đan kỳ dù sao cũng khác, cuối cùng vẫn có hơn hai mươi tên may mắn chạy thoát.

Lâm Hiên không hề cảm thấy tiếc nuối. Con người quan trọng là phải biết đủ. Thực lực Vân Quỷ tông không kém, đâu có thể nào một trận chiến đã tiêu diệt được chúng.

Nhưng sau trận đánh này, tông phái này nhất định sẽ không thể gượng dậy nổi. Điều này có rất nhiều chỗ tốt cho sự phát triển sau này của Trữ gia.

Đương nhiên đó là chuyện về sau, bây giờ không cần nghĩ nhiều như vậy.

Đại chiến kết thúc, các trưởng lão Trữ gia cũng có bảy tám tên xui xẻo mà chết, còn lại đều lộ ra vẻ may mắn, vui mừng.

Nếu Lâm Hiên đến muộn một nén hương, kết quả không cần phải nói.

Lúc này bọn họ đều lộ ra vẻ cung kính, đứng một bên.

“Không biết tiền bối xưng hô là gì, ơn giúp đỡ, Trữ gia ta vô cùng cảm kích” mỹ phụ áo đỏ yêu kiều khom người, cười cười dịu dàng mở miệng nói, trên mặt đầy vẻ cung kính.

“Các ngươi không cần lo lắng, Lâm mỗ là bằng hữu lão tổ Trữ gia các ngươi” Lâm Hiên thản nhiên nói, vẻ mặt không chút cảm tình, vui giận không lộ ra.

“Ồ”

Không ít người thầm thở dài một hơi. Mặc dù trong lòng bọn họ đã đoán được một chút. Nhưng nghe đối phương chính miệng thừa nhận mới yên tâm.

Đồng thời rất vui mừng, lão tổ về đã làm thực lực Trữ gia tăng mạnh, hôm nay còn có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ giúp đỡ, không khác gì hổ mọc thêm cánh.

Nếu như có thể nhân cơ hội mượn sức đối phương, để đối phương làm khách khanh trưởng lão Trữ gia.

Mỹ phụ áo đỏ suy nghĩ rất nhanh, nghĩ đến việc này. Đương nhiên mình mở miệng nói sẽ không thích hợp.

Chuyện liên quan đến lão quái vật Nguyên Anh kỳ này còn phải xin chỉ thị của lão tổ.

Vừa suy nghĩ trong đầu, vừa tự nghĩ xem nên lấy lòng lão quái vật Nguyên Anh kỳ này như thế nào.

Không cần biết đối phương có trở thành trưởng lão Trữ gia hay không, quan hệ gần với một tu sĩ Nguyên Anh kỳ luôn tốt chứ không một chỗ xấu.

Còn chưa biết nên mở miệng như thế nào, Lâm Hiên lại trầm giọng nói trước: “Bây giờ các ngươi đến nơi khác hỗ trợ, tiêu diệt hoàn toàn những kẻ xâm nhập Lôi Âm sơn”

“Vâng”

Đám tu sĩ khom người hành lễ. Mọi người đều khâm phục và phục tùng.

Đây là quyền lực.

Trong lòng Lâm Hiên dâng lên một rung động. Từ sau khi Ma Anh của hắn hóa thành, hắn rất thuận lợi trong tu tiên giới. Ai gặp cũng đều rất tôn kính mình. Đây là chỗ tốt mà thực lực mang đến.

Chẳng qua cảm giác này không những không làm hắn mê man, ngược lại còn thành động lực khiến hắn muốn có thực lực càng mạnh hơn.

Sau chuyện lần này, mình sẽ bắt đầu chuẩn bị ngưng kết Nguyên Anh.

Lâm Hiên suy nghĩ thật nhanh trong đầu, hóa thành một đạo độn quang, bay vụt về một chiến trường ác liệt khác.

Mấy canh giờ sau, trời đổ về tây, mà trận chiến kéo dài gần một ngày đã đến lúc cuối cùng.

Chỉ còn vài nơi là đang chém giết.

Đại chiến trôi qua, xác chết khắp nơi, chẳng qua tám chín phần là đám người tu tiên từ bên ngoài xâm nhập vào.

Trữ gia hôm nay đáng lẽ gặp phải họa diệt môn. Chẳng qua Lâm Hiên gia nhập lại khiến cục diện thay đổi hoàn toàn.

Vân Quỷ tông tổn thất nặng nề, ngay cả tông chủ Huyền Âm quỷ nữ cũng bị giết chết. Cao thủ Kết đan kỳ còn lại không đến một phần ba. Hầu hết đệ tử Trúc Cơ kỳ bị tiêu diệt.

Về phần Trương gia, bọn chúng cũng không tốt gì hơn.

Bọn chúng gặp phải Thi Ma, tu vi mặc dù không bằng Lâm Hiên, chẳng qua thủ đoạn còn hung tàn, ác độc hơn nhiều. Kết quả có thể đoán được.

Đám Tán Tu và gia tộc nhỏ, bọn chúng hầu hết đều nhận được chỗ tốt của Vân Quỷ tông. Thấy Trữ gia sắp sụp đổ, muốn đục nước béo cò. Nhưng đâu ngờ rằng chẳng kiếm được chỗ tốt nào, ngược lại còn đầu rơi máu chảy.

Đối với loại người này, không cần nương tay. Nếu đã lựa chọn, vậy phải trả giá.

Đương nhiên cũng không cần phải đuổi giết quá sát sao. Cuối cùng có gần nửa trốn thoát.

Chiến đấu kết thúc, hàng ngàn đệ tử Trữ gia bắt đầu tản ra, dọn dẹp chiến trường, tìm kiếm bảo vật rơi trên mặt đất.

Về phần các trưởng lão cao cấp lại tập trung ở trong Bạch Hổ đường.

Sau chuyện lần này, uy danh của Thi Ma lão tổ đã tăng lên mức đỉnh điểm. Dù là đệ tử mạch nào của Trữ gia cũng đều rất kính phục hắn.

Mà bên cạnh Thi Ma là một thiếu niên khuôn mặt bình thường, mặc áo màu xanh đơn giản, nhìn bề ngoài thấy mới khoảng hai mươi tuổi.

Nhưng mọi người nhìn hắn đều lộ ra vẻ kính sợ, bởi đây cũng là một lão quái vật Nguyên Anh kỳ.

Người không thể đánh giá qua bề ngoài, chẳng qua người này quá trẻ.

Đương nhiên suy nghĩ này chỉ có thể nói thầm trong lòng, không ai dám để lộ ra ngoài mặt.

“Tham kiến lão tổ. Lần này nếu không có lão tổ ra tay, Trữ gia ta nhất định sẽ có hậu quả không thể tưởng tượng nổi”

Trữ Vạn Sơn cầm đầu đám tu sĩ quỳ xuống, dập đầu hành lễ.

“Thôi” Thi Ma khoát tay ngăn lại: “Các ngươi cũng đến ra mắt Lâm đạo hữu. Hắn là bằng hữu rất tốt của lão tổ ta. Cũng đã ra tay giúp đỡ Trữ gia ta rất nhiều”

“Cảm tạ Lâm tiền bối giúp đỡ”

Không ít tu sĩ Trữ gia cũng thấy Lâm Hiên thể hiện thần thông. Biết hắn cũng là một cao thủ Nguyên Anh kỳ, vội vàng cung kính hành lễ.

“Nguy cơ lần này cũng vì nội loạn của Trữ gia ta. Các ngươi phải ghi nhớ bài học này”

“Vâng, lão tổ, chúng ta tuyệt đối không phạm sai lầm như vậy nữa”

“Ừ, sau chuyện này, lão tổ ta muốn ra ngoài dạo chơi” Thi Ma từ từ mở miệng nói.

Thấy mọi người đều lộ ra vẻ khẩn trương, hắn xua tay nói: “Các ngươi đừng lo lắng, cũng không cần khuyên ngăn ta. Ta mặc dù đi, nhưng Lâm Đinh Hạo đã đáp ứng lời mời của ta. Trở thành khách khanh trưởng lão của Trữ gia ta”

Loading...

Xem tiếp: Chương 663: Lệnh Phù Hãm Tịnh

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

HẬU CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 89


Người Vô Tâm

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50


U Linh Giới

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 97



Cô Đơn Ơi Chào Nhé!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29