Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 646: Luyện Chế Nguyên Anh Thi Vương

Chương trước: Chương 645: Ngươi Lừa Ta Gạt



Quan trọng như vậy mà tiểu nha đầu này cũng không thông tri cho hắn.

Lâm Hiên lắc đầu, đương nhiên hắn sẽ phải ở một bên hộ pháp, không chừng còn có thể trợ nàng giúp một tay.

...

Đảo mắt đã mấy ngày đi qua.

Lúc này chung quanh thân thể Nguyệt Nhi âm khí ngày càng phát ra dày đặc, đột nhiên hai tay nàng bắt quyết, ngọc thủ lập tức điểm vài cái, sau đó kết một đạo kiếm quyết cổ quái, linh lực trong cơ thể như sôi trào lên.

Chân mày Lâm Hiên nhướng lên, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ thân thiết lẫn quan hoài. Nguyệt Nhi có tiến giai lên ngưng đan hậu kỳ hay không thành bại là ở lúc này.

Một cỗ âm phong cuồng bạo xoáy lên, bao vây thân thể mềm mại của nàng, bên trong ẩn ẩn truyền đến lệ quỷ đích kêu be be. Nhưng mà kỳ quái chính là thanh âm kia rõ ràng có vài phần êm tai.

Lại quá một lát âm phong dần dần ngừng lại, nhưng mà linh lực trong thân thể lại càng sôi trào kịch liệt, gương mặt thanh tú của Nguyệt Nhi toát ra vẻ đau đớn.

Lâm Hiên thấy thế thì chấn động làm sao còn dám chần chờ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, duỗi tay vỗ vào phía sau ót, một tên hài nhi cao cỡ một tấc nhất thời bay ra từ thiên linh cái.

Ma anh sau khi ly khai thân thể thì đưa mắt nhìn Nguyệt Nhi, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, đột nhiên mở miệng phun ra một tia linh lực màu đen.

Tia linh lực tuy đen thẫm mỏng manh những lại lòe lòe tỏa sáng từ mi tâm lặn vào trong thân thể Nguyệt Nhi.

Vẻ mặt Tiểu nha đầu lúc này có vẻ khá hơn, tựa hồ đau đớn có giảm bớt.

Nhưng ma anh cũng không dám chậm trễ tiếp tục phun tới vô số tia.

Sau đó hai tay bắt quyết, linh lực phát sinh biến hóa chia ra làm ba biến thành ba đóa hoa nho nhỏ tỏa ra mùi thơm kỳ dị. Lúc này sắc mặt Ma anh trở nên trắng bệch, kia chính là bổn mạng chân nguyên của nó.

Ai nói đại đạo vô tình, ít nhất vị trí của Nguyệt Nhi trong lòng Lâm Hiên là một điều rất khó nói.

"Đi!"

Ma anh điểm một cái, ba cánh hoa cánh hoa luân chuyển bay đi lặn vào trong thân thể Nguyệt Nhi.

Với huyền ma đại pháp thần thông của Lâm Hiên có thể sánh với Nguyên Anh lão quái, được sự trợ giúp của hắn, pháp lực trong cơ thể Nguyệt Nhi nhất thời bình ổn xuống, tập trung đột phá cảnh giới tiến vào ngưng đan hậu kỳ.

Sau nửa canh giờ Nguyệt Nhi mở đôi mắt đẹp, trên khuôn mặt thanh tú đầy sự vui mừng vén áo thi lễ: "Nguyệt Nhi tạ ơn thiếu gia tương trợ."

"A đầu ngốc, ngươi với ta còn khách khí làm chi?" Lâm Hiên khẽ mỉm cười, vui mừng nói: " Cảnh giới hiện tại của ngươi chưa được củng cố, mấy ngày sau còn phải vất vả nhiều hơn."

"Nô tỳ hiểu." Nguyệt Nhi mỉm cười, lại bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, thực lực của nàng càng mạnh đối với thiếu gia càng có trợ giúp hơn.

Thấy tiểu nha đầu chăm chỉ như vậy, Lâm Hiên cũng không làm phiền nàng nữa, hắn xoay người về tới động phủ, vừa rồi trợ giúp Nguyệt Nhi phá quan thực hao phí không ít chân nguyên, mà dung hợp Thi Anh còn có một chờ thời gian, tự nhiên muốn khôi phục lại bộ phận pháp lực bổ về.

...

Trong núi năm tháng trôi qua với tu tiên giả thì vài mười ngày chẳng qua trong nháy mắt.

Một đêm tối khi hắc phong cuồn cuộn Lâm Hiên đi tới nơi kỳ trận trên tiểu đảo.

Sở dĩ chọn lựa thời gian này là bởi vì ban đêm âm khí càng đậm có lợi với pháp thuật dung hợp.

Cảnh vật vẫn như cũ, thể xác Thi Vương im lìm nằm ở bên trong trận pháp, Lâm Hiên thả ra thần thức kiểm tra, trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng.

Trải qua đoạn thời gian âm khí thi phong tẩm bổ, thể xác thi Vương đã đạt tới trạng thái cực tốt.

Lâm Hiên duỗi tay vỗ trên túi trữ vật đem vô số các tài liệu. Sau đó tay trái rung một cái, trong lòng bàn tay đã có mấy cây trận kỳ cùng trận bàn.

Hắn đang chuẩn bị bố trí trận kỳ phòng ngừa vạn nhất có địch nhân quấy nhiễu, bạch quang chợt lóe rồi một làn u hương thổi tới, Nguyệt Nhi đã lướt tới bên cạnh: "Thiếu gia, sự tình trọng yếu như vậy mà ngươi cũng không cho ta biết, tiểu tỳ có thể thay ngươi hộ pháp mà."

"Ha ha, ta chi sợ quấy rầy ngươi tu hành" Lâm Hiên mỉm cười nói.

"Không quan hệ, của ta cảnh giới mặc dù chưa ổn lắm nhưng hiện tại vẫn không có vấn đề."

"Một khi đã như vậy, trước tiên ngươi đem mấy cái này trận kỳ bày ra."

"Hảo" Nguyệt Nhi gật gật đầu trên mặt cười tươi như hoa.

Có tiểu nha đầu hỗ trợ trận pháp rất nhanh chóng được thiết lập, một tầng sáng như một cái bát bằng pha lê cực lớn úp xuống rồi nhất nhanh sương mù cuồn cuộn tỏa ra khu vực này.

Lâm Hiên dặn dò Nguyệt Nhi vài câu rồi lắc thân bay vào.

...

Kế tiếp mấy tuần trăng, Lâm Hiên vẫn chưa đi ra, dung hợp Nguyên Anh kỳ luyện thi không phải là công việc nhỏ. Thiên Ma quỷ thi thuật trong tuy có ghi lại nhưng dù là cực ác Ma Tôn cũng không có cơ hội tế luyện qua.

Nguyệt Nhi hiểu được đạo lý đó tự nhiên không vội, vẫn khoanh chân tĩnh tọa hộ pháp cho thiếu gia.

Đảo mắt, lại là một tái mùa đông nữa trôi qua.

Một buổi sáng khi thái dương đã khá đứng bóng. Đột nhiên ánh sáng ảm đạm xuống, chẳng biết từ nơi nào bay tới một đóa mây đen quỷ dị cực lớn cuồn cuộn cái không ngừng.

Âm phong thi khí nổi dậy ầm ầm, đám mây kia bay xuống hạ thấp ở một nơi nào đó. Tiếng ác quỷ đích than vang vọng tới vài dặm.

Nguyệt Nhi đang tĩnh tọa chợt mở mắt ra, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, loại dị triệu này không lẽ là thiếu gia đã tế luyện ma thi thành công?

Khi nàng còn đang nghĩ thì bên trông trận pháp đột nhiên truyền đến những tiếng nổ vang liên tiếp, ma vụ tán đi đồng thời màn hào quang cũng mở ra một khe hở.

Rồi một đạo thanh hồng chói mắt từ bên trong bắn nhanh ra, hào quang tản đi lộ ra Lâm Hiên với vẻ mặt tươi cười.

"Thiếu gia." Nguyệt Nhi mừng rỡ vội vàng bay qua nghênh đón, sau đó tiểu nha đầu đưa mắt chung quanh, trên dung nhan thanh tú lại lộ ra vẻ nghi hoặc: "Ơ, kia ma thi đâu?"

"Nha đầu ngốc, tự nhiên là hắn ở tại linh quỷ túi."

"A." Nguyệt Nhi gật gật đầu, lại lộ ra vẻ làm nũng: "Thiếu gia, có thể cho ta xem được không?"

"Được rồi!"

Lâm Hiên với tay tháo xuống bên hông một cái túi đen sì rồi đánh ra một đạo pháp bí quyết vào mặt trên.

Linh quỷ túi nhất thời chuyển động rồi từ trong miệng túi vô số quỷ vụ sương mù từ bên trong chen chúc mà ra, bên trong có một thân ảnh cao lớn khôi vĩ, không cần phải nói đúng là Thi Vương Nguyên Anh kỳ!

Đáng tiếc giấu ở bên trong sương mù nên tướng mạo nhìn không lắm rõ ràng.

Đôi mi thanh tú của Nguyệt Nhi hơi nhíu ngọc thủ phất một cái, một đạo âm phong cuốn ra đem quỷ vụ thổi ra tứ tán, Thân thể Thi Vương rốt cục hoàn toàn lộ ra.

"Đây là cái gì?" Nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt quái vật, trên mặt Nguyệt Nhi lộ ra vài phần kinh ngạc. Cũng khó trách nàng, trước mắt căn bản không phải là thi Vương trong tưởng tượng a!

Lọt vào trong tầm mắt là một gã tu sĩ khoảng hơn tam tuần đầu bóng lưỡng, thân cao chừng hai thước, các bắp thịt nổi vồng lên, khí sắc đỏ ửng. Bất luận thấy thế nào so với cương thi thì khác xa, tu vi là ngưng đan sơ kỳ.

"Thiếu gia, chuyện này là thế nào?" Nguyệt Nhi cũng không nghĩ là Lâm Hiên lừa nàng, nhưng sự tình này có vẻ kỳ lạ a! ----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 647: Thi Vương Luyện Công

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Có Lẽ Nào Lại Như Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Sẽ Mãi Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36



Tục Tiểu Tà Thần

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 41