Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 594: Đan Dược Giả

Chương trước: Chương 593: Âm Thầm Tính Kế



"Khổ đại hữu, ngươi vì sao lại ra tay với lão phu?"

"Hừ các hạ không phải cũng vậy sao?"

Khổ đại sư trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, nhe răng mở miệng cười, Trường Sinh đan đã bị lão cướp vào tay, vừa rồi hai người giao thủ hung hiểm dị thường, một chút đường sống cũng không chừa, cơ hồ như đã hoàn toàn trở mặt.

Quy Yêu hung hăng trừng mắt nhìn đối phương, Tinh Dương thần đan cũng ở trên tay y nhưng một chút phấn chấn cũng không có, với tu vi Hóa Hình trung kỳ không ngờ chỉ bình thủ với đối phương. Xem ra phải lưu tâm hơn một chút, nếu không hươu chết về tay ai cũng khó nói.

Liên minh một người một yêu này coi như đã kết thúc, tuynhiên trước khi chưa nhìn thấy những bảo vật khác, hai lão quái vẫn chưa lập tức trở mặt động thủ.

Khổ đại sư cười lạnh một tiếng, đang muốn nói gì thì đột nhiên nhướng mày, cấp tốc quay sang tức giận quát: "Tiểu tử, ngươi muốn làm gì đó?"

Quy Yêu ngây người cũng đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy Lâm Hiên không biết từ lúc nào đã lui về mặt sau của tế đàn, đứng ở trước tường đá.

"Đáng giận, lão quái vật cơ cảnh quá!"

Lâm Hiên trong lòng thầm mắng to nhưng không chút do dự nào, lập tức lăng lệ giậm một cước vào lỗ nhỏ.

Tiếng lách cách truyền ra, đột nhiên vách tường chuyển động sang ngang rồi lộ ra một hang động tối đen đường kính khoảng một trượng.

Thân hình Lâm Hiên nhanh chóng biến mất vào trong.

Hai lão quái vật vừa kinh ngạc lại vừa phẫn nộ, chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ không ngờ lại dám giở trò trước mặt hai lão.

Khổ đại sư hừ một tiếng, một luồng khí đen từ trên người lão tỏa ra hóa thành một con mãng xà khổng lồ hung ác lao về phía đối phương. Quy Yêu thì không động thủ bởi vì cảm thấy không cần thiết.

Song ngoài dự liệu của hai lão quái vật. Một tia chớp màu đen từ phía dưới bắn ra, thanh thế kinh người giáng vào cự mãng, cự mãng run lên rồi lập tức tan trở lại thành ma khí, chỉ thấy hai quái vật đầu người thân rắn ngăn ở trước mặt.

"Khôi lỗi Na Già!"

Đồng tử trong mắt của Khổ đại sư hơi co lại vừa kinh ngạc lại vừa tức giận, khi vừa tiến vào lão có chú ý đến hai pho tượng ở hai bên tế đàn nhưng lại không để vào trong mắt, linh khí bên trên quá yếu chắc không phải là thứ gì lợi hại, nào ngờ bây giờ mới biết đã lầm.

Trong lòng Quy Yêu càng kinh hãi hơn, hai cái pho tượng này rõ ràng là của thượng cổ tu sĩ lưu lại, sao tên tiểu tử kia lại có thể thao túng được, chẳng lẽ giữa hắn và Ngọc Huyền tông có liên hệ gì ư?

Nghĩ vậy nhưng lão cũng không chậm há miệng phun ra một luồng ánh sáng màu đen hóa thành một pháp bảo cổ quái đánh về một Na Già ở phía trước.

Vẻ mặt Khổ đại sư cũng âm lạnh điểm ra một chỉ, ma khí kia lại tụ lại hóa thành một con cự mãng lớn hơn, há cái miệng to như chậu máu đớp vào một tên Na Già chắn trước mặt nó.

Song khôi lỗi vốn là vật chết tất nhiên không biết sợ , đối mặt với hai lão quái Nguyên Anh kỳ vẫn không chút sợ sệt, hung hãn liều mạng dùng thân thể lao vào đối thủ.

Đối diện với lối đấu pháp đồng quy vu tận này, Khổ Đại sư là Quy Yêu nhất thời cũng không thể tiêu diệt được hai khôi lỗi. Nhưng sau một lát trong huyệt động liên tiếp vang lên hai tiếng nổ, nhìn lại lúc này thân hình hai khôi lỗi đã thành một đống sắt vụn.

"Hừ, không ngờ tiểu tử thối lại dám giở trò trước mặt ta, lát nữa rơi vào tay lão phu ta bắt ngươi chết không được mà sống cũng không xong, phải hối hận vì đã sinh ra trên nhân gian này." Khổ đại sư mặt mày dữ tợn gằn giọng, trong thanh âm tràn đầy hàn khí băng lãnh.

Quy Yêu thì vẫn lạnh lùng nhìn không ra hỉ nộ, lật bàn tay một cái lấy cái bình ngọc vừa cướp được ra.

Nút bình vừa mở một cỗ hương vị tỏa ra, nhưng nhìn linh đan trắng như tuyết ở trong tay sắc mặt của lão quái vật đột nhiên đại biến.

Chỉ là một viên đan dược tầm thường! Đáng ghét, tên tiểu tử thối đó không ngờ lại dám đùa bỡn lão!

Sắc mặt của Quy Yêu hết đỏ rồi lại trắng, năm ngón tay dùng sức bóp bình đan dược trong tay thành bụi phấn.

Khổ đại sư cũng không hề có cảm giác vui mừng. Lão quái vật cũng lấy bình đan dược ra kiểm tra. Sau một thoáng lão cũng vô cùng tức giận, Trường Sinh đan cái gì chứ, căn bản chính là phế vật!

Hai lão quái vật nhìn nhau tức giận đến mức cười lên như điên, ngàn vạn lần không ngờ chỉ một tu sĩ Ngưng Đan kỳ mà gan lớn như vậy.

Lúc này hai người bọn họ đã dừng tay, bảo vật của Ngọc Huyền Tông còn chưa tới tay sao có thể để cho tên tiểu tử kia làm ngư ông đắc lợi?

Khổ đại sư cười lạnh một tiếng hóa thành ma vân bay vào trong động huyệt, Quy Yêu cũng không bằng lòng tụt lại sau cũng nhanh chóng xông vào trong đó.

Song trong ở đây, có lẽ do cấm chế thần thông chịu hạn chế rất lớn bọn họ chỉ có thể thành thật mà truy đuổi thôi.

Thông đạo này sâu không thấy đáy không biết là tới đâu.

Lại nói hiện tại Lâm Hiên đang chạy như bay, đồng thời hắn lấy ra quyển đan thư khi nãy đem một sợi thần niệm truyền vào trong.

Song không lâu sau, Lâm Hiên cước bộ từ từ dừng lại.

"Thiếu gia sao vậy, sao không chạy mau hai lão quái vật đó sắp đuổi tới rồi." Nguyệt Nhi sốt ruột nói.

"Ta biết rồi, trong quyển đan thư này có chứng thực ngọc bội kia quả thật là lệnh phù chưởng môn nhân của Ngọc Huyền tông."

"Vậy thì sao thiếu gia, hiện tại điều này có nghĩa gì đâu, việc trước mắt là chúng ta phải chạy khỏi nơi này.".

"Nguyệt Nhi, nếu đối phương chỉ có một người ta tất nhiên sẽ có khả năng trốn được, nhưng với hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ chúng ta cắm đầu chạy thì liệu có thoát thân được không ?" Lâm Hiên chầm chậm nói, trong mắt lóe lên ánh sáng trí tuệ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 595: Nguyệt Nhi Xuất Chiến

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Yêu! Không Thể Rời Xa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 102


Tro Tàn Của Yêu Thương

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 100


Mụ Trí Chướng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 38


Yêu Kiều Đùa Lang Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10