Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 593: Âm Thầm Tính Kế

Chương trước: Chương 592: Thu Bảo



Sắc mặt Lâm Hiên thoáng chốc trở nên trắng bệch nhìn qua hai vị khách không mời mà tới ở trước mặt.

Lão giả bên trái thân hình tầm trung, mặt đầy nếp nhăn xếp chồng lên nhau nhìn vô cùng xấu xí, cả người phát ra một cỗ lệ khí khiến người ta kinh hoãng, tu vi đã tới Nguyên Anh sơ kỳ.

Còn lão gia hỏa ở bên phải thì cả người đầy yêu khí, Lâm Hiên không nhận ra bản thể, nhưng không dám có chút coi thường.Tu vi cực cao đã là Hóa Hình trung kỳ tương đương với Khổng Tước tiên tử.

"Hừ, lão phu còn cho rằng là yêu nhân nào dám động thổ trên đầu thái tuế, không ngờ chỉ là một tên tiểu tử không biết trời cao đất dày." Khổ đại sư bước lên một bước tức giận mở miệng nói. Trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn rồi một cỗ linh áp kinh người đã từ trên người lão phát ra.

Lúc này trong lòng lão quái vật kỳ thật đang thở phào nhẹ nhõm, ban đầu còn tưởng là địch nhân khó đối phó nào. Tuy tên tiểu tử này có tu vi vượt xa niên kỷ, nhưng với thần thông của lão đương nhiên không để một Ngưng Đan kỳ tu sĩ vào trong mắt.

Đối mặt với hai lão quái vật, Lâm Hiên liên tục lui mấy bước, trên mặt dường như hiện vẻ kinh hoàng thất thố, vô cùng sợ hãi nhưng ánh mắt lại lóe một tia dị sắc được che dấu rất kỹ.

Khóe miệng Khổ lão quái lộ ra một nụ cười trào phúng làm như muốn động thủ thì đột nhiên Quy yêu trước giờ luôn trầm mặc lúc này lại mở miệng.

"Khổ đạo hữu chậm đã, lão phu có mấy câu muốn nói. "

"Sao?" Khổ đại sư nhíu mày lập tức thu lại sát cơ, đối với lão mà nói Lâm Hiên đã là cá trên chảo, muốn chiên hay hấp đều tùy vào tâm tình của lão, hiện tại cần đề phòng chính là vị minh hữu này. Lão há miệng cười to nói: "Đạo hữu có lời gì muốn nói thì xin cứ nói ra."

"Hà, ta muốn nói với vị tiểu hữu này vài câu mà thôi." Quy Yêu lộ ra vẻ mặt đầy hòa khí nhìn qua Lâm Hiên: "Được rồi, lão phu sẽ không truy hỏi ngươi làm thế nào mà tiến vào được trong này, nhưng nếu để lại bảo vật ta hứa sẽ làm chủ tha cho ngươi một đường sống."

"Phì!" Lâm Hiên trong lòng mắng thầm, Lão hồ ly! tưởng ta là con nít ba tuổi miệng còn hôi sữa chắc. Tuy nhiên bên ngoài sắc mặt hắn lại âm tình bất định, bộ dạng vô cùng sợ hãi. Kỳ thật nãy giờ hắn vẫn lén lút phóng ra thần thức, thăm dò trên tấm tường đá ở phía sau xem có thông lộ nào không.

"Ta…".

"Thế nào, Tiểu tử ngươi còn do dự sao, còn không mau đưa bảo vật ra, lão phu sẽ rút hồn luyện phách ngươi bây giờ!" Khổ đại sư tiếp tục bước lên một bước, thần tình dữ tợn mở miệng quát.

"Tiền bối đừng tức giận, vãn bối nào dám không thức thời chỉ là..." Lâm Hiên nói tới đây lại tỏ râ trầm ngâm, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngịu.

"Chỉ là cái gì?" Khổ đại sư đã bắt đầu không còn kiên nhẫn được nữa.

"Tiền tài là vật ngoại thân, hai vị tiền bối đã tới đây vãn bối tất nhiên phải chắp tay dâng lên, nhưng ta sao có thể tin hai vị sau khi xong chuyện sẽ tuân thủ lời hứa tha cho vãn bối một mạng nhỏ đây?" Lâm Hiên mặt đầy vẻ nghi hoặc cùng đau khổ.

"Hừ, lời này cũng đúng, nhưng ngươi nghĩ có thể bất tuân mạng được sao?" Khổ đại sư cười gằn nói.

"Tiểu đạo hữu yên tâm hai người chúng ta là loại người gì chứ, sao có thể nuốt lời với tiểu bối như ngươi, chỉ cần giao bảo vật ra chúng ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống." Quy Yêu lại vui vẻ hòa nhã nói.

Lâm Hiên nhất thời chưa nói, hừ hừ, hai lão quái vật này mà có thể là người tốt sao? một tên thì đóng vai ác nhân, một tên giả làm thiện yêu. Vì sao các ngươi còn không lập tức động thủ cướp đoạt? Chẵng lẽ...hắc hắc, đương nhiên là sợ ta làm liều hủy bảo.

Nghĩ thông điểm này, Lâm Hiên trong lòng an tâm hơn nhiều, hắn còn phát hiện ra hai lão này thỉnh thoảng còn liếc qua dè chừng nhau, xem ra là bằng mặt mà không bằng lòng.

Chỉ thấy hắn thò tay ra vỗ lên túi trữ vật, hai bình đan dược từ bên trong bay ra.

"Hai vị tiền bối ngàn vạn lần đừng nuốt lời, đây chính là bảo vật mà vãn bối thu được ở đây." Lúc này vẻ mặt Lâm Hiên vô cùng đau lòng nói.

Khổ đại sư thấy thế không chút vui vẻ mà thần tình càng âm trầm hơn.

"Tiểu tử, ta khuyên ngươi hãy thức thời một chút, chỉ tùy tiện lấy ra hai bình đan dược mà nghĩ là muốn lừa bịp chúng ta sao, muốn múa rìu qua cửa Lỗ Ban chắc, coi chừng lát nữa ta sẽ khiến ngươi muốn hối hận cũng không kịp."

Khi nói những lời này lão đem pháp lực vận vào khiến thanh âm tuy không lớn nhưng muốn chấn động cả tòa thạch động ong ong không ngừng, có những nơi còn nứt ra những cái lỗ to như ngón cái.

Loại pháp thuật này còn có thể công kích thần thức của tu sĩ, đáng tiếc Lâm Hiên lại không coi vào đâu, bên trong hắn thì lại thầm thi triển huyền công trên trán toát ra đầy mồ hôi lạnh.

"Tiền bối xin đừng tức giận vãn bối nào dám giấu diếm, thực sự ta chỉ tìm được hai bình dược này, nhưng ta đã xem kỹ hai bình đan dược này vốn phi phàm, rất có ích đối với hai vị tiền bối." Lâm Hiên mặt đầy vẻ sợ hãi vội vàng biện giải.

"Ồ, Ngọc Huyền tông trừ Trường Sinh đan ra, còn có kỳ dược gì nào có ích với lão phu, sao ta không biết nhỉ?" Quy Yêu làm ra vẻ hiếu kỳ hỏi. Hừ, lão phu phải xem tên tiểu này trong hồ lô có bán thuốc gì.

Lâm Hiên nghe được trong lòng mừng thầm, khi trước hắn còn âu sầu vì không biết lai lịch bình đan dược kia, hiện tại đã có manh mối còn lo không tìm được trong điển tịch ư? Tuy nhiên vẫn trước mắt phải kìm kế trì hoãn được chút thời gian đã, Lâm Hiên lập tức giải thích.

"Bình bên tay trái của ta chính là Trường Sinh đan, còn bình bên tay phải chính là Tinh Dương thần đan..."

Lâm Hiên vừa nói vừa mở nút bình lập tức hai cỗ hương vị bất đồng tỏa ra, hai lão quái vật khịt khịt mũi, ngay từ xa cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái cả người thư thái, trong lòng tuy hoài nghi Lâm Hiên tàng trữ những bảo vật khác nhưng đối với hai bình linh đan này thì khá tin tưởng.

Lúc này vẻ mặt của Khổ đại sư có chút dịu lại, tuy Trường Sinh đan khiến lão phi thường kích động nhưng lúc trước đã từng nghe qua, cho nên miễn cưỡng ngoài mặt vẫn còn trầm tĩnh.

Song Quy Yêu thì lại khác, đặc biệt khi nghe thấy tên của Tinh Dương thần đan, cơ hồ như khiến lão mừng đến ngất đi, đối với Yêu tộc mà nói nó có còn trân quý hơn bất kỳ pháp bảo nào, cơ hồ giống như được thêm một tính mạng.

Lúc này Lâm Hiên vẫn lén lút dùng toàn lực để tìm những không có phát hiện gì, đột nhiên âm thanh của Nguyệt Nhi truyền vào trong tai khiến trong lòng hắn mừng rỡ vô cùng, đúng là như sắp chết đuối vớ được cọc. Lại nói chủ phó hai người dùng tâm thần để đối thoại nên ngay cả hai lão quái vật này cũng không phát hiện ra.

"Thiếu gia, ta tìm thấy mật đạo rồi."

"Hả, ở đâu?" Lâm Hiên không khỏi mừng rơn.

"Người nhìn thấy dưới tường đá ở đằng sau có có một cái lỗ không?"

"Thấy rồi thì sao chứ..." Lâm Hiên vẫn không rõ nói.

"Đó là một cơ quan, chỉ cần khởi động là mật đạo sẽ hiện ra."

Lâm Hiên không biết tại sao Nguyệt Nhi có thể phát hiện ra, có điều nếu là cơ quan vậy chẳng trách hắn hoặc hai lão quái kia có dùng thần thức mà vẫn không cảm ứng được điều khác lạ.

Cơ quan sao? Những cổ tu sĩ không ngờ có thể nghĩ ra được cái này, không thể phủ nhận có những lúc một số thứ ở tục giới lại vô cùng có hiệu quả tại ở tại tu tiên giới.

"Tiểu tử còn đứng ngây ra đấy làm gì, thôi mau đưa linh đan cho ta, rồi ra sẽ tha cho ngươi một mạng." Lúc này Khổ đại sư lại khá nhu hòa nói, nhưng thầm nuốt nước miếng.

Trước tiên đoạt đan dược về tay, tránh tên tiểu gia hỏa này sợ quá hóa liều hủy đi linh đan, sau đó sẽ bức hỏi những bảo vật khác, rồi mới lôi hắn ra rút hồn luyện phách, à còn tên Quy gia hỏa kia nữa. Trong lòng Khổ lão quái lóe lên sự tàn nhẫn cùng xảo quyệt.

"Được rồi, tuân mạng tiền bối…" Lâm Hiên hít vào một hơi hai tay giang ra, lại giống như là lỡ tay ném Trường Sinh đan về phía Quy Yêu, còn bình Tinh Dương thần đan thì bay về phía Khổ đại sư.

Nhất thời hai lão quái vật biến sắc, giữa bọn họ làm gì có chút tín nhiệm nào, nếu để đối phương lấy được đan dược thì không ổn.

Hai đạo thân ảnh lóe lên, tiếp theo là một đạo linh quang nổ ra ở nơi giữa hai lão quái vật.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 594: Đan Dược Giả

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhi Nữ Khuynh Thành

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Cuộc Mặc Cả Đầy Đắm Say

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 10


Em Là Của Chính Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 56


Nữ Hoàng Hậu Cung 3000

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50