Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 595: Nguyệt Nhi Xuất Chiến

Chương trước: Chương 594: Đan Dược Giả



"Đừng hoảng hốt, đương nhiên cách hóa giải chính là ở trong đan thư." Lâm Hiên khá quả quyết nói.

"Ồ, thiếu gia, mau nói đi bên trong rốt cuộc là có gì?"

"Nguyệt Nhi, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, theo lý mà nói nơi đây vẫn là trong Tàng bảo các, nên phải có cấm chế trùng trùng, nhưng trong động huyệt này chúng ta lại không gặp." Lâm Hiên quan sát sang hai bên rồi nói.

"Đúng là có chút kỳ quặc, không lẽ điều này có liên quan tới chuyện thoát khốn hiện giờ sao?"

"Ha ha, xem ra tiểu nha đầu ngươi cũng không ngốc." Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một nụ cười: "Theo như đan thư nói, trong Tàng bảo các có không ít trận pháp và cấm chế, mà tất cả những thứ này đều do lệnh phù của chưởng môn nhân thao túng."

Căn cứ vào sự suy đoán của hắn, khi xưa Ngọc Huyền tông phát sinh một trận biến cố, các cấm chế bên trong cũng bị hủy tám chín phần, còn lại tuy không nhiều nhưng có thể làm vướng víu chân tay của hai lão quái vật Nguyên Anh kỳ này.

Nhưng trước tiên là hắn phải kiểm tra ngọc bội này một lượt.

"Thiếu gia, chúng ta còn thời gian ư?"

"Yên tâm không phải ta muốn xem tất cả, chỉ là một số phương pháp thao túng cấm chế bên trong, rất nhanh thôi."

Lâm Hiên nói xong liền nhắm hai mắt lại một lần nữa đem thần thức nhập vào đan thư. Hai tay hắn nắm chặt nắm ngọc bội ở bên trong, linh lực toàn thân chợt hiện.

Nguyệt Nhi đứng ở bên cạnh mày ngày nhíu chặt, việc này thực quá mạo hiểm nhưng cũng chỉ ở bên cạnh chờ đợi mà thôi.

Mới một lát trôi đi mà Nguyệt Nhi cảm tưởng như hàng canh giờ, trong lòng nóng như lửa đốt, đột nhiên toàn thân nàng run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp biến thành trắng bệch.

Phía sau truyền tới linh áp kinh người, một lão quái vật đã đuổi sát tới sau lưng. Làm sao bây giờ?

"Ha ha tiểu tử, không ngờ ngươi còn to gan dám ở lại nộp mạng." Giọng nói khàn khàn truyền tới, lúc này vẻ mặt của Khổ đại sư rất kinh ngạc, lão không thể ngờ tên tiểu tử này lại dừng lại mà không chạy? Nhìn linh quang lấp lánh trên người hắn, chẳng lẽ tiểu quỉ này lại đang có âm mưu gì?

Vấp một lần thì khôn hơn một chút, với tâm cơ hai lão quái Nguyên Anh kỳ mà cũng có chút kiêng dè Lâm Hiên, tiểu tử kia thì lại đã như cá trong rọ nhưng hai lão quái vật vẫn phóng ra thần thức cẩn thận tìm tòi.

Mình đa nghi quá ư?

Qua một lát không phát hiện ra điều bất thường, Khổ đại sư cười gằn một tiếng, ma khí trên người lại thoát ra tụ thành một con cự mãng, ngẩng đầu thè lưỡi phun phì phì, cái mồm to như chậu máu há to, bộ dáng rất dữ tợn như muốn nuốt chửng Lâm Hiên.

Lúc này vẻ mặt của Nguyệt Nhi đã bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn về phía thiếu gia đầy ôn nhu. Tiểu nha đầu thò tay ra, khẽ vuốt mái tóc nhung huyền, gương mặt xinh đẹp trông rất thong thả khi phải đối diện với lão quái Nguyên Anh kỳ, giống như là nàng ta đã gạt chuyện sinh tử ra một bên.

Cùng với mùi đàn hương trong miệng, nàng khẽ nhả ra một đạo lệ mang, đó chính là đôi Uyên Ương đao.

Bảo vật này phóng ra linh quang lăng lệ chém vào cự mãng, cả hai quần lấy nhau trong nhất thời khó phân thắng phụ.

Bên kia vẻ mặt Khổ đại sư đột nhiên rúng động.

Kia chính là quỷ sủng Ngưng Đàn kỳ. Trừ những cự kiêu của Ma đạo ra, còn chưa nghe thấy ai có đại thủ bút như vậy, không lẽ tên tiểu tử này có lai lịch rất lớn ư? Nhất thời trên mặt lão không hỏi hiện ra vẻ do dự nhưng rất nhanh lại hiện lên vẻ hung lệ.

Bất kể là như thế nào, hôm nay lão cũng phải đoạt được Trường Sinh đan. Cho dù đằng sau tên tiểu tử là ai chống lưng, cứ tiêu diệt hắn ở đây thì đúng là chết vô đối chứng.

Nghĩ tới đây, Khổ đại sư hai tay bắt quyết, Toàn thân Cự mãng tỏa linh quang cực đại, trở nên hung hãn vô cùng, quẫy cái đuôi đánh cho Uyên Ương đao bay về phía sau.

Nguyệt Nhi thấy vậy cũng không hề hoang mang rối loạn, nàng vốn không nghĩ có thể đánh ngang với lão quái Nguyên Anh kỳ, chỉ cần cố gắng kéo dài thời gian là được rồi.

Hai tay chà xát một cái đem Thú hồn phiên lấy ra.

"Đây là..."

Trên mặt Khổ đại sư lộ ra vẻ ngưng trọng, bên trên pháp bảo kia tỏa ra ma khí thực sự là không ít.

Ngọc thủ của Nguyệt Nhi vung ra, pháp bảo lập tức lơ lửng trên đầu nàng rồi hóa thành một đám ma vân không ngừng cuồn cuộn.

Ầm ầm!

Trong tiếng lôi minh ẩn hiện tiếng khóc thê lương của lệ quỷ.

Thanh thế lớn như vậy nhưng Khổ đại sư không kinh hãi mà còn thấy vui mừng, pháp bảo này quả nhiên không tầm thường, xem ra hôm nay lại thu thập thêm được một khoản.

Lão quát vật xòe bàn tay khô khốc nắm lại thành quyền đánh lên không một kích, trên không nlập tức phi ra một hiện lên một đạo huyết vụ, thoáng chốc đã biến thành một hỏa cầu đường kính hơn trượng rít gào lao về phía Nguyệt Nhi.

Tiểu nha đầu thấy vậy, khóe mắt đuôi mày hiện ra một tia sợ hãi, hai tay biến ảo không ngừng bắt, kết vô số pháp ấn, sau cùng điểm lên ma vân ở trên đỉnh đầu, miệng khẽ quát một tiếng: "Biến!"

Tiếng rít trong ma vân càng trở nên thê lương gấp bội, một dòng hắc khí đậm đặc tựa như một con suối nhỏ tuôn ra, từ bên trong bay ra một Khô lâu trên đầu có hai sừng, hốc mắt chiếu ra ánh sáng đỏ như máu, cái mồm không ngừng ngoác ra nghiến lại trông rất hung ác.

Khổ đại sư nhất thời ngạc nhiên, ma công mà tiểu nha đầu này tu luyện cũng rất phi phàm, a hoàn mà đã như vậy thì chủ nhân càng không cần phải nói. Thế lực sau lưng hắn khẳng định là không tầm thường, nghĩ tới đây quyết tâm sát nhân của lão càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Lúc này Khô lâu há cái mồm cỡ đại tớp một cái đã đem hỏa cầu tham lam nuốt trọn, thấy thế vẻ mặt Khổ đại sư vô cùng khói coi cười quái dị nói: "Giỏi lắm, đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, không ngờ chỉ là một quỷ sủng cũng dám phá ma công của lão phu, nhưng các ngươi sẽ phải hối hận vì không được chết sớm hơn."

Nói xong lão phất tay áo môt cái, nhất thời ma khí ngút trời đã đem Oan Hồn Nhân Cốt bổng tế ra. Sắc mặt Nguyệt Nhi trong nháy khoảnh khắc trở nên tái nhợt. Nhưng nàng khẽ cắn hai hàm răng nhỏ đều như bắp, bước lên cản trước mặt Lâm Hiên.

Loading...

Xem tiếp: Chương 596: Quang Mạc

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 69


Kim Bài Ảnh Hậu

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 23


Biến Thân Hồ Ly Tinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Người Vợ Ở Riêng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26


Diễm Phu Nhân

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50