Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 554: Hoàn Thi Thủy Các

Chương trước: Chương 553: Hoàn Thi Thủy Các



"Đúng vậy. Lâm Hiên gật đầu, biểu tình hờ hững nói: “không biết quý điếm có hay không?"

"Ha ha, Tiền bối quả tới đúng chỗ rồi. Thật đúng dịp, mấy ngày hôm trước cửa tiệm vừa nhập về một đợt hàng mới. Trong đó có một cuốn công pháp hạng nhất. Chẳng qua..."

"Chẳng qua cái gì?" Lâm Hiên hơi kinh ngạc. Nàng ta nói năng khéo léo không giống thị nữ bình thường.

"Tiền bối cũng biết, công pháp cực phẩm chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Mặc dù chỉ là cấp bậc Trúc Cơ kỳ nhưng cũng có thể nói là dị bảo, linh thạch hẳn là không ít." Nữ tử áo xanh chớp chớp mắt nói.

"Cái này..."

Lâm Hiên trên mặt lộ ra vẻ trầm ngâm. Hắn không thiếu linh thạch nhưng tiền tài tốt nhất không nên chưng ra ngoài. Huống hồ hắn đang ở một nơi xa lạ."Không biết quý điếm ra giá bao nhiêu, nếu hợp lý cho dù vét túi tại hạ cũng sẽ mua."

"Một vạn linh thạch."

"Một vạn?" Lâm Hiên lộ ra vẻ lúng túng, thực ra trong lòng hắn đang suy tính, xem ra giá cả ở Thất Tinh Đảo Vân Hải không khác lắm ở U Châu.

"Cầm lấy." Lâm ném qua cho nàng một cái túi to chứa một trăm khối linh thạch trung phẩm. đương nhiên ngoài mặt Lâm Hiên giả bộ khá đau lòng.

"Ha ha. Tiền bối thật là rất sảng khoái, xin chờ một chút. Tiểu nữ liền mang công pháp tới."

Thiếu nữ nói xong, xoay người đi tới sau tấm bình phong. Một lát sau mang một cái khay bằng bạc đặt trên bàn, trên đó có đặt một cái ngọc giản.

Lâm Hiên thần thức đảo qua, lập tức bất động thanh sắc đem cất vào trong túi trữ vật.

"Đa tạ tiền bối đã chiếu cố, không biết người còn muốn gì nữa không?"Giao dịch thành công một vụ đại sinh ý. Thanh y thiếu nữ trong lòng vui mừng, trên mặt lộ ra một tia quyến rũ.

Đáng tiếc Lâm Hiên coi như không thấy.

"Không biết quý điếm có hải đồ mới nhất?"

"Hải đồ đương nhiên là có, coi như là tặng phẩm đi!"

Thiếu nữ nói xong, Ở bên hông lấy ra một cái ngọc giản đưa qua Lâm Hiên.

Lâm Hiên hơi có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn nàng ta liếc mắt một cái. Hoàn Thi Thủy các không hổ là một trong ngũ đại Thương Minh ở Vân Hải, khí độ không hẹp hòi chút nào.

Sau đó dưới sự đưa tiễn của vị nữ tử này Lâm Hiên rời khỏi cửa tiệm.

Tiếp theo hắn tiếp tục đi dạo trong phường thị một lát sau đó mới thong dong đi ra ngoài.

Lấy hải đồ ra, Lâm Hiên đem thần thức chìm vào trong đó ước chừng sau khoảng thời gian uống hết một chén trà. Hắn ngẩng đầu xác định phương hướng, rồi biến thành một đạo kinh hồng biến mất ở phía chân trời.

Trải qua lần hành trình tới phường thị này, Lâm Hiên rốt cục đã xắp xếp xong kế hoạch tu luyện.

Trong túi trữ vật của hắn, ngoài mấy chục vạn tinh thạch. Cũng không thiếu tài liệu trân quý từ U Châu mang đến. Nếu như tất cả toàn bộ luyện thành linh đan, hoàn toàn đủ cho hắn sử dụng trong vài năm.

Do đó Lâm Hiên quyết định rời đi Thương Thúy đảo. Bởi vì linh mạch trên đảo đã bị mấy tông môn phân chiếm cứ. Hắn không muốn dính dáng đến bọn họ.

Đương nhiên. Hắn cũng không vội truyền tống đến những hòn đảo khác.

Bế quan trong thời gian ngắn, dù sao hắn tiến giai Ngưng Đan hậu kỳ chưa lâu, vẫn chưa có thời gian củng cố cảnh giới. Cho nên việc cấp bách là tìm một nơi không người tĩnh tâm tu luyện.

Hiện giờ Lâm Hiên cũng đã hiểu rõ thêm một chút về Thất Tinh Đảo Vân Hải.

Trong Vân Hải có vô số các hòn đảo, ngoài những đảo có nhân tộc sinh sống còn không ít hoang đảo.

Sở dĩ không người ở lại, là vì điều kiện rất ác liệt. Đừng nói phàm nhân cho dù là tu tiên giả cũng không thích ứng được.

Còn có những đảo quá nhỏ, không thể nói là đảo được gọi là đá ngầm thích hợp hơn.

Đương nhiên cũng có hoang đảo không người diện tích vừa phải có điều kiện không tồi. Thậm chí linh mạch còn khá tốt có không ít tu tiên giả thèm thuồng. Nhưng mà ở trên đó lại có một số lượng lớn vân thú, Kết quả những người đi trước mở động phủ tự nhiên thành ‘bánh bao thịt ném cho cẩu’ có đi không có về.

Những hoang đảo đó có được đánh dấu trong hải đồ, nhưng cũng có nơi chưa bị tu sĩ phát hiện.

Tóm lại, Vân Hải to lớn đã trải qua mấy vạn năm như vậy. Nhân loại cũng chỉ thăm dò được một phần nhỏ. Cho nên hải đồ cũng thường xuyên có đổi mới. Cái Lâm Hiên cầm trong tay chính là Hoàn Thi Thủy các vài tháng trước mới chế ra một loạt.

Lúc này Lâm Hiên đang định tìm kiếm một hoang đảo cách Thương Thúy đảo xa một chút mở động phủ. Hắn không muốn mình đang tu luyện ở điểm mấu chốt lại bị một số kẻ nhàm chán đến quấy rầy.

Theo như hải đồ vùng hải vực này tương đối an toàn, chỉ có vân thú cấp một cấp hai qua lại.

Bởi vì vân thú so với cùng giai yêu thú lợi hại hơn một chút. Cho nên có uy hiếp không nhỏ đối với Trúc Cơ kỳ tu sĩ. Nhưng Lâm Hiên tự nhiên là không để vào trong mắt.

Thậm chí hắn chỉ mong sao gặp được vân thú để có cơ hội hiểu thêm về Yêu Tộc nơi đây.

Song cũng không biết là Lâm Hiên vận khí tốt hay xui xẻo.

Tu tiên giả khác phi hành ở trong Vân Hải chừng nửa ngày sẽ phải chịu công kích.

Nhưng Lâm Hiên đã phi hành suốt ba ngày lại không gặp chuyện gì.

Chẳng lẽ là khứu giác của những quái vật kia đặc biệt linh mẫn. Cảm ứng được uy năng của tu sĩ Ngưng Đan kỳ cho nên không dám hiện thân?

Lâm Hiên thi triển phương pháp liễm khí nhưng vẫn là thuận buồm xuôi gió. Cho nên hắn có chút buồn bực.

Lâm Hiên đột nhiên độn quang chậm dần rồi ngừng lại.

Xuyên thấu qua sương mù, một hòn đảo rọi vào trong tầm mắt.

Lâm Hiên trên mặt tràn đầy kinh ngạc. Nhưng hắn cảm thấy giật mình, không phải bởi hòn đảo này trong hải đồ không có đánh dấu. Mà là toà đảo này cảnh tượng rất kì quái.

Diện tích cũng khá lớn hình trăng lưỡi liềm dài ít nhất năm mươi dặm, chỗ rộng nhất không ít hơn hai mươi dặm.

Từ đông tới tây có thảo nguyên, hồ nước, rừng rậm, núi non đủ loại địa hình. Nhưng làm cho Lâm Hiên giật mình chính là ở giữa đảo. Một tòa băng sơn thật lớn cao hơn ngàn trượng tựa như một khối thủy tinh mỹ lệ.

Nơi đây không phải là tuyết sơn mà lại có một khối băng khổng lồ như thế vốn đã có một chút bất phàm. Càng thêm kỳ diệu là trên đỉnh băng sơn còn không ngừng phun ra nham thạch cùng hỏa diễm nóng rực.

Một trận gió thổi qua. Cho dù là ở xa Lâm Hiên đã cảm giác được sức nóng của lửa và cái lạnh của băng pha trộn vào nhau, nơi này đúng là một tòa Băng Hỏa đảo.

Loading...

Xem tiếp: Chương 555: Tu Luyện Cung Sinh Hoạt

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Tuyết ti thiên thiên nhiễu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 56


Giải Mã Mê Cung (The Maze Runner)

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 62


Cô Vợ Thế Thân Của Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40


Võ Phá Thiên Hạ

Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp

Số chương: 20