Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 489: : Bảo Hoàn Sơ Hiện Thần Uy

Chương trước: Chương 488: Thiên Tinh Diệt Tuyệt



Hàn khí khắp trời lập tức trở nên bạo ngược, hội tụ cùng một chỗ biến một khối băng cầu cực lớn đường kính tới hơn mười trượng.

Vẻ mặt Lâm Hiên ngưng trọng đưa ra đầu ngón tay, trịnh trọng điểm một cái.

Khối băng cầu bắt đầu quay tít sau đó ùm một tiếng nổ tung mở ra, mấy con Hàn Giao giương nanh múa vuốt xuất hiện.

Mà bên kia hỏa tường cũng thu lại biến ảo ra bảy tám con Ác Giao dữ tợn.

"Đi!"

Lâm Hiên khẽ quát một tiếng, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn ông ông kêu vang không ngừng, những băng hỏa Ác Giao gào thét nhằm đối thủ đánh tới.

"A!" Hồng Phấn lão ma không nhịn được một tiếng thét kinh hãi, mặc dù lão đã nhìn ra đôi Ngân Hoàn kia là vật bất phàm nhưng là không ngờ khi thi triển ra uy lực lại cực đại đến như thế.

Sắc mặt lão trắng nhợt trên người linh quang chớp động liên tục, đưa tay vào túi trữ vật lấy ra một cây phiên kỳ màu hồng rồi phun lên đó một ngụm tinh huyết. Phiên kỳ hứng gió thì căng ra trong khoảnh khắc đã tách ra hơn mười đạo hồng quang biến thành những bức tường ánh sáng.

Lão ma nhẹ nhàng thở ra, bảo vật này lão kiếm ở được khu vực bị âm hồn chiếm cứ, chính là trấn tông bảo của môn phái nào đó, có lực phòng ngự kinh người thậm chí có thể đỡ một đòn Nguyên Anh kỳ lão quái.

Vừa nghĩ tới đây lũ băng hỏa Ác Giao đã ầm ầm kéo tới.

Nương theo âm thanh khiến người ghê răng trong mắt lão ma chợt hiện nỗi kinh hoảng. Những Ác Giao kia lựa chọn phương pháp tự bạo, thủy với hỏa vốn là tương khắc mà lúc này hàn khí cùng đan hỏa xoắn lại cùng một chỗ sinh ra sức công phá không thể tưởng tượng nổi.

Oành…

Hai con thứ nhất vừa tới bức tường ánh sáng đầu tiên đã tan tành. Linh quang bắn ra sáng lòe một khoảng trời.

Tiếp theo là đạo thứ hai, đạo thứ ba...

"Không có khả năng, một Ngưng Đan trung kỳ tu sĩ sao có thể thi triển ra công kích kinh nhân như vậy!" Thấy vậy vẻ mặt Lão ma kinh ngạc không ngớt nhưng bây giờ đâu phải lúc để lão tìm hiểu.

Hai tay Lâm Hiên hợp lại trước ngực đem hai Ngân Hoàn thu lại cùng một chỗ, trong miệng lẩm bẩm niệm những chú ngữ cổ xưa.

Roạt!

Hằng hà sa số hàn khí màu trắng hiện lên đem thân hình Lâm Hiên bọc ở trong hình thành một tầng băng tinh bảo vệ lấp lánh. Ngay sau đó hồng quang phát ra mãnh liệt rồi uốn lượn thu nhỏ lại, hiện ra mấy sợi hỏa diễm nhỏ cỡ ngón cái tựa như hỏa Linh xà uốn éo không ngừng lưu chuyển bên ngoài tầng băng tinh, mỹ lệ tới cực điểm.

Lúc này thân hình Lâm Hiên ở trong băng hỏa trùng trùng, tiên khí tràn trề dường như đến từ tiên giới.

Chứng kiến màn này Hồng Phấn lão ma mở to mắt trong lòng phát lạnh, nhanh chóng vỗ trên túi trữ vật, vài bộ Khô Lâu Cốt quỉ dị xông ra.

Khác với pháp khí của tu ma giả bình thường những bộ khô lâu này có màu hồng phấn, Lão ma đấm ngực phun ra một ngụm máu huyết, những bộ Khô Cốt sau khi hấp thu lại rất nhanh mọc lên da thịt.

Lập tức mấy nữ tử răng ngọc mắt to xinh đẹp xuất hiện, dáng người thướt tha uốn lưng như xà yêu nhẹ nhàng múa lên.

Mị nhãn lả lơi câu hồn dẫn phách, Lâm Hiên mới nhìn vào đã thấy cảnh vật trước mắt bắt đầu mơ hồ.

Hắn vội hít vào một hơi ngay lập tức huyễn cảnh tan hết, khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một chút châm chọc, thực ra loại ma công mê huyễn này đối với hắn đâu có mấy tác dụng.

"Nguyệt Nhi!"

Nương theo một làn u hương say đắm Nguyệt Nhi xuất hiện ở giữa không trung, tay ngọc phất một cái Thú Hồn Phiên đã tuôn ra vô số luồng quỷ vụ sương mù.

Ngay lập tức những thiếu nữ do các bộ khô lâu biến thành lộ ra sắc sợ hãi.

Sắc mặt Hồng Phấn lão ma u ám cắn đầu lưỡi môt cái tiếp tục phun ra một máu huyết bắn ra tan vào trong thân thể những thiếu nữ kia.

Két két...

Những thiếu nữ bắt đầu ma hóa tóc duỗi kéo dài tới gót chân, sau đó trên đầu mọc ra những chiếc sừng nhọn hoắt như sừng sơn dương, thân hình cao thêm mấy tấc, làn da trở nên càng trắng bệch móng tay duỗi dài như móc câu.

Hồng Phấn khô lâu.

Chính là thần thông thành danh của lão ma.

Nhưng Nguyệt Nhi lại như không coi vào đâu, chỉ thấy tay nhỏ không ngừng vung lên, từng đạo pháp quyết liên tục đánh vào trong ma phiên.

"Nhập!"

Quỷ vụ sương mù cuồn cuộn, rồi một đạo thất luyện từ bên trong bắn ra như sấm sét. Nhanh như chớp trong nháy mắt đã đến trước mặt những Hồng Phấn khô lâu.

Vừa kéo vừa lôi đã đem đối phương bọc lại.

Hồng Phấn khô lâu liều mạng vùng vẫy mồm cắn tay vung, đáng tiếc đạo thất luyện kia như là có thần thông khắc chế đem tất cả hút vào trong ma phiên.

Lúc này hai mắt lão ma trợn tròn, trước đây số tu sĩ ngã xuống trong tay Hồng Phấn khô lâu vô số kể, sao lần này lại dễ dàng đánh bại như thế.

Lại thấy âm hồn thiếu nữ kia mắt mày như vẽ tu vi lại là Kết Đan Kỳ, ngoài Cực Ác Ma Tôn còn có tu sĩ có quỷ sủng lợi hại như vậy sao?

Trong lòng lão ma chấn động mạnh, thò tay vào túi trữ vật đang muốn lấy ra bảo vật khác nhưng một đạo ánh sáng lóe lên trước mắt, Lâm Hiên đã đi tới bên cạnh lão.

Dưới sự công kích của băng hỏa Ác Giao, bức tường phòng ngự ánh sáng còn sót lại hai đạo cuối cùng. Lâm Hiên chỉ tay lên, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn hóa thành hai đạo ánh sáng bạc ra sức đánh vào.

Bành!

Toàn bộ không gian xung quanh chấn động, Màn sáng phòng ngự cuối cùng vỡ tạo ra bạo phong bắn ra tứ tán.

Hồng Phấn lão ma ác danh lan xa dĩ nhiên là tâm cơ lanh lẹ vô cùng. Thừa thời khắc ngắn ngủi này lão tế ra một cái pháp bảo hình dáng vô cùng cổ quái là một pho tượng toàn thân màu đen cao hơn mười trượng.

Mặc dù cự đại nhưng không chút nào chậm trễ, giống như một tòa núi nhỏ chắn ở trước người lão ma. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cũng đâu yếu thế hóa thành hai đạo sáng màu bạc cuồng kích không ngừng.

Coong coong…!

Một lát sau bên ngoài pho tượng đã xuất hiện vô số vết rạn khá nhỏ, nếu như là pháp bảo khác thì đã mất đi linh tính biến thành phế phẩm, tuy nhiên pho tượng này rất to lớn nên nhất thời ảnh hưởng chưa lớn lắm.

Nấp sau pho tượng lúc này Hồng Phấn lão ma đã vô cùng hoảng hốt cùng kinh sợ, hơi do dự lão từ trong lòng lấy ra một viên phật châu. Chuỗi phật châu này vốn là lão nhặt được trong một di chỉ thượng cổ ở mấy trăm năm về trước.

Lại nói Chuỗi phật châu này vốn là của một vị cao tăng Nguyên Anh kỳ cao thủ trong cửa phật, có thần thông độn thuật vô cùng thần diệu.

Sở dĩ lão ma có thể xuân phong đắc ý tới ngày nay là nhờ thần thông được phong ấn ở trong Phật châu. Hồng Phấn lão ma năm xưa bị Nhất Tuyến Hạp thái thượng trưởng lão đuổi giết mà có thể trốn được cũng là hiệu dụng của những viên phật châu này.

Đương nhiên những viên châu này chỉ dùng được một lần, hiện tại lão chỉ còn có bốn viên.

Lão ma vốn coi nó như bổn mạng nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không nỡ dùng, nhưng bây giờ lão đã không có lựa chọn.

Ánh mắt oán độc của lão ma đảo qua trên người Lâm Hiên và Nguyệt sau đó dùng ngón trỏ và ngón cái bóp nát viên phật châu.

Chỉ thấy trước mắt lão hiện ra một khối quang cầu ngũ sắc lung linh nhỏ như ngón tay, lão ma hít vào một hơi đem pháp lực toàn thân rót vào. Quang cầu rung lên ào ào nổ tung hóa thành ngũ sắc phật quang bắn ra những hoa văn phật ký bọc lão vào bên trong.

Thấy thế Lâm Hiên hơi biến sắc, từ khi bước vào tiên đạo đến nay hắn đã kinh qua bao phen tranh phong, thấy tình cảnh trước mắt còn không đoán ra ý định của lão ma hay sao.

Khóe miệng hắn ra một chút châm chọc, muốn chạy sao? Nào có dễ dàng như vậy!

Loading...

Xem tiếp: Chương 490: : Hồng Y Nữ Tu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tao Ghét Mày

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 18


Vì Em Quá Quyến Rũ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40