Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 473: Suy Xét

Chương trước: Chương 472: Khắc Địch



Ma Anh kêu thảm một tiếng hành động ngay lập tức chậm lại.

Khốn Ma Phù này giá tới mấy vạn linh thạch, đương nhiên có hiệu quả tức thời, Lâm khóe miệng Hiên lộ ra nụ cười thỏa mãn. Hai tay tiếp tục vung vài đạo kiếm quang màu xanh đan xen bay ra.

Thân thể Ma anh bị xuyên qua nhiều chỗ, trở nên hấp hối.

"Nguyệt Nhi!"

"Ta biết thiếu gia."

Tay ngọc của tiểu âm hồn khẽ nhếch, một đạo pháp quyết đánh vào trên Thú Hồn phiên, bên trong ma khí ùn ùn kéo ra đem ma anh đang trọng thương hút vào.

Bất kể tên tiểu hài nhi này là quái vật gì, đối với ma phiên mà nói vẫn là đại bổ.

Cường địch đã giải quyết xong. Lâm Hiên vẫy tay một cái đem các món cổ bảo thu hồi. Trận chiến này thật đúng là nguy hiểm đáng sợ, sau đó ánh mắt của hắn hướng xuống phía dưới.

Tay áo bào phất một cái, một đạo sáng quét ra. Một lát sau mang về một nữ tu. Trúng phải ám toán Nguyệt Nhi, bây giờ hai mắt Tào Nguyệt vẫn nhắm chặt rơi vào hôn mê.

Vừa rồi đại chiến tới nghiêng trời lệch đất, nhưng nơi đây vốn hẻo lánh, thêm trước đó Lâm Hiên đã bày ra trận pháp, nên không dẫn tới sự chú ý bất kỳ kẻ nào.

Lâm Hiên từ trên không hạ xuống. Nhìn thoáng qua nữ tử đang hôn mê trong hào quang. Hắn chậm rãi nhắm hai mắt sau đó đánh ra vài đạo pháp quyết.

Sưu hồn thuật đối với Lâm Hiên tất nhiên là quen thuộc. Tuy nhiên dùng với tu sĩ cùng cấp vẫn phải cẩn thận một chút. Nhưng thần thức của hắn vốn mạnh mẽ hơn nữ tử kia, nên cũng lo lắng bí thuật phản phệ.

Nửa canh giờ sau Lâm Hiên bắn ra một đạo kiếm khí đưa tiễn Tào Nguyệt hồn quy địa phủ. Theo đó lại dùng tiểu hỏa cầu đem thi thể xử lý luôn.

"Thiếu gia, có phát hiện gì mới chăng?"

Nguyệt Nhi nhẹ nhàng mở miệng có vẻ tò mò. Khi Lâm Hiên thi triển sưu hồn thuật. Vẻ mặt hắn quá mức kỳ quái a. Trong chốc lát hai hàng lông mày nhíu chặt rồi. Một lát lại trở nên lo lắng rồi lại chuyển sang cực kỳ vui mừng. Làm cho người không thể hiểu nổi.

Nguyệt Nhi theo Lâm Hiên đã lâu, biết rõ thiếu gia lòng dạ thâm sâu. Bình thường vui buồn không lộ ra mặt, không mấy khi hắn trở nên thất thố như vậy.

Chẳng lẽ đã phát hiện ra đại bí mật gì?

Lâm Hiên trầm ngâm một chút nói: "Trở về hẵng nói."

Nguyệt Nhi mặc dù có nghi ngờ, nhưng thấy vẻ mặt Lâm Hiên ngưng trọng. Nàng gật đầu hóa thành một làn hương phong bay vào tay áo Lâm Hiên.

Lâm Hiên vỗ trên túi trữ vật lấy ra một cái vòng cỡ bàn tay, đọc khẩu quyết đem trận kỳ thu trở về. Sau đó hắn giẫm chân hóa thành một đạo sáng màu xanh tan biến cuối chân trời.

Vừa bay đi hắn thầm tính toán.

Vừa rồi lợi dụng sưu hồn pháp, Lâm Hiên quả thật đạt được tình báo mà hắn muốn.

Nhưng chuyện này lại đưa tới một bí mật trọng đại làm cho người ta líu lưỡi không thôi. Ban đầu Lâm Hiên thầm suy đoán kẻ đứng sau phu thê Chu Miện là ma đạo, hoặc là một tà tu trong bóng tối tu luyện tà công gì đó, cần dùng bổn môn đệ tử làm vật huyết tế.

Đâu biết lại là Huyết ma tôn giả, một lão quái vật từ thời kỳ Hồng hoang.

Thời kì đỉnh phong trước kia lão từng là Nguyên Anh kỳ tu sĩ hoành hành ngang ngược. Lâm Hiên suy đoán quá nửa tu vi của lão đã đến trung kỳ.

Bây giờ mặc dù lão đang trọng thương như hổ lạc bình dương, nhưng có câu lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, thực lực của lão không thể xem nhẹ.

"Thiếu gia kia, ngươi cam lòng cứ như vậy mà rời khỏi nơi này?" Nguyệt Nhi có chút tò mò hỏi, trên đường đi Lâm Hiên kể ra đại khái tình huống với nàng.

"Nói nhảm, nếu như đối phương chỉ là Kết Đan Kỳ tà tu, ta đương nhiên vì đệ tử bổn môn tới rửa hận, thuận tiện cướp đoạt bảo vật của hắn. Nhưng lão quái vật kia là Nguyên Anh kỳ ma đầu, lại tu luyện tà công quỉ dị. Tìm lão? Ta ăn no rồi chán sống sao!" Lâm Hiên trợn mắt hơi tức giận.

"Lời này không sai." Nguyệt Nhi nhỏ giọng xuống: "Nhưng ta cảm thấy có chút đáng tiếc, công pháp bảo vật của tên kia chắc chắn có không ít thứ tốt."

"Ngươi không nói ta cũng rõ, chỉ là tìm kiếm di chỉ bí mật của thượng cổ tu sĩ cũng đã thu được lợi ích rất lớn, chớ nói chi là như vậy một lão quái vật còn tồn tại." Lâm Hiên nói đến đây thở dài rồi xoay chuyển: " Nguyệt Nhi ngươi phải nhớ, bất kỳ việc gì cũng có giới hạn. Lợi ích cũng phải có vận mạng mới có thể hưởng dụng, tàng bảo của huyết ma tôn giả vốn cám dỗ người ta, nhưng ta sẽ không động lòng."

"Tất nhiên đôi khi cũng cần mạo hiểm nhưng phải xem thu hoạch lại được gì. Đối với tu tiên giả mà nói quan trọng nhất không ngoài linh thạch, công pháp và bảo vật." Lâm Hiên nói tới đây trên mặt lộ ra chút ngạo nghễ: "Với ta thì ba thứ này cơ bản là không thiếu."

"Linh thạch ta có khoảng mười vạn đủ xài đến Nguyên Anh kỳ."

"Pháp bảo, tài liệu luyện chế Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cơ bản thu nạp xong, đợi khi ta xử lý xong sự tình nơi đây là có thể động thủ luyện chế."

"Về công pháp, Cửu Thiên Huyền Công và Huyền ma chân kinh chính là Chính Ma lưỡng công pháp hàng đầu. Tóm lại có thêm thì tốt nhưng không nhất thiết phải mạo hiểm như vậy." Lâm Hiên chậm rãi nói.

"Vâng, thiếu gia."

"Huống chi lần này không phải là không có thu hoạch!" Lâm Hiên vừa nói vừa từ trong túi trữ vật lấy ra hai mảnh bảo vật long lanh, là hai lưỡi đao mỏng sáng ngời tinh xảo chính là cặp uyên ương đao.

"Vật này chính là dùng Huyền Tinh thiết luyện chế mà thành uy lực to lớn, đừng nói là pháp bảo bình thường, cho dù là so với cổ bảo đỉnh bậc cũng không thua kém bao nhiêu, Nguyệt Nhi cầm lấy." Lâm Hiên vừa dứt lời, uyên ương đao đã hóa thành hai đạo sáng bạc bắn vào ống tay áo.

"Đa tạ thiếu gia." Nguyệt Nhi cũng không khách khí dịu dàng nói, ngữ điệu cực kỳ vui mừng. Tiểu nữ tử này thực ra đã sớm nhìn trúng bảo vật này.

Lâm Hiên cười cười, hiện tại bảo vật đối với hắn cũng không quan trọng lắm. Nhưng từ trong ký ức của Tào Nguyệt, hắn tìm được một công pháp cảm thấy hứng thú.

Ma Anh Quyết!

Ban đầu Lâm Hiên thấy rất kỳ lạ. Không hiểu sao sau khi Chu Miện tẩu hỏa nhập thực lực lại đại tăng. Còn tên hài nhi đen đúa cổ quái kia, mới nhìn quả thật rất giống Nguyên anh, nhưng sau khi cẩn thận quan sát còn có chút khác biệt nhỏ. Hóa ra những điều ảo diệu này là do Ma Anh Quyết.

Loại công pháp này Lâm Hiên mới nghe lần đầu, lại phá vỡ kiến thức thông thường tại Tu Tiên giới, ở giữa ngưng đan cùng nguyên anh lại thêm vào một cảnh giới mới.

Ma anh tuy không hẳn là nguyên anh, nhưng với hắn bây giờ cũng là cám dỗ vô cùng.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 474: Địch Nhân Không Rõ Lai Lịch

Loading...