Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 472: Khắc Địch

Chương trước: Chương 471: Khổ Chiến



"Nguyệt Nhi, tránh ra cho ta".

Lâm Hiên đưa tay ra, hướng về hai kiện pháp bảo phía trước người điểm mấy cái. Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm cùng Thú Hồn bảo lập tức hóa thành hai đạo sáng màu xanh lam, lóe lên đã hiện ở bên cạnh quái vật.

Chu Miện nhếch mép cười như không coi ra gì, phùng mang trợn mắt phun ra một luồng sương mù màu đen dày đặc, đón gió hóa thành hai khối quỷ châu to cỡ đầu người quay tròn nghênh địch.

Hai quỷ châu phát ra từng trận ma rống quỷ khóc thê lương, nhất thời cùng vói hai cổ bảo đối đầu mà không chút hạ phong.

"Đáng ghét!"

Lâm Hiên vẻ mặt trầm xuống tay phải giơ lên, Nhiếp Linh bảo kính lóe lên vài cái, từ mặt ngoài chiếu ra hơn chục quầng sáng màu đen.

Ào ào một trận, các quầng sáng khi ẩn khi hiện tụ lại cùng một chỗ, nương theo tiếng hót trong trẻo là một Điểu nhi dài hơn thước hiện ra. Cùng với sự tăng tiến tu vi của Lâm Hiên, lúc này bộ lông mượt mà của Điểu nhi đã đen thẫm hơn rất nhiều.

"Đi!"

Lâm Hiên một tiếng khẽ quát, tiểu điểu giương cánh bay lượn một vòng. Rồi đột nhiên tăng tốc độ, giống như một chớp màu đen bắn nhanh về đối thủ.

"Chút tài mọn!"

Quái vật như có chút khinh thường vươn tay phải ra, lúc này tay hắn đã có một tầng hộ giáp chi chít những gai nhọn, ra sức nhằm tiểu điểu định bóp cho nát vụn.

Dĩ nhiên loại công pháp thông linh biến hóa này hắn không coi vào đâu.

Thấy vậy trong lòng Lâm Hiên mừng thầm, tay trái lẳng lặng đem Phược Tiên Cầu ném ra.

Lại nói hộ giáp của quái vật vốn cứng rắn như tinh thiết, một trảo của hắn đã đem tiểu điểu bóp vụn ra thành vô số những điểm hắc tinh quang. Lúc này dị biến đã xảy ra.

Vô vàn những tinh quang kia tán ra bám vào ở trên người của hắn.

Quái vật chợt sửng sốt mơ hồ thấy có chút không ổn. Thân thể lắc mạnh muốn đem những tinh quang bắn ra, nhưng không hiểu sao ma khí quanh người của hắn lại bị những điểm sáng hấp thu.

"Ơ?"

Thần sắc Chu Miện kinh dị, trên trán mồ hôi lấm tấm, lúc này mới biết đã trúng quỷ kế của đối phương. Hắn gầm lên giận dữ, hai quỷ trảo múa may liên hồi. Ma khí trên người bốc lên dữ dội cuồn cuộn...

Lại còn chưa hết, khi hắn đang vận ma công bức những điểm sáng ra, vô số những sợi tơ nhỏ màu bạc óng ánh đã xuất hiện ở trước người hắn ba thước.

"Thu!"

Hai tay Lâm Hiên hợp lại, những sợi ngân tơ đột nhiên hiện ra, trùng điệp như một tấm lưới chụp xuống thân hình quái vật.

Cả người lập tức bị trói chặt, Chu Miện kinh hãi rồi chuyển sang giận dữ, hắn ngửa mặt hít một hơi, nương theo tiếng gầm gừ vang vọng. Lúc này không chỉ là cổ tay, khuỷu tay … mà toàn bộ trên tay chân mọc ra vô số gai xương sắc nhọn như những lưỡi dao nhỏ.

Chỉ thấy sắc mặt hắn tái đi thấy rõ. Đây là một loại thần thông tổn hao khá nhiều nguyên khí. Nhưng những gai xương kia uy lực cũng không nhỏ. Những sợi ngân tơ do Phược Tiên Cầu biến thành ngay cả pháp bảo cũng không thể tổn hại mảy may lại đang bị các gai xương cứa đứt không ít.

Cứ như vậy sau một lát là quái vật có thể phục hồi tự do, nhưng một thoáng ngắn ngủi này đối với Lâm Hiên đã là đủ.

Còn một đòn sát thủ mới luyện thành hắn chưa thi triển ra.

Nhìn qua Bích Huyễn U Hỏa, Lâm Hiên phun ra một ngụm linh khí. Độc hỏa sau khi hấp thu thì thu nhỏ lại, biến thành một con tiểu hỏa xà xanh biếc cỡ ngón tay dài hơn một thước, nhằm ngay tim đối phương mà mổ qua.

Lúc này trong đáy mắt Chu Miện hiện lên một tia sợ hãi, mặc dù hắn đang bị ma tính cắn nuốt mất đi thần thức, nhưng vẫn còn chút linh trí.

Hỏa diễm cổ quái này đã từng phá hủy bổn mạng pháp bảo của hắn khi trước, tự nhiên là Chu Miện không dám đón đỡ, đáng tiếc là hắn đang bị Phược Tiên Cầu cùng Nhiếp linh kính trói chặt.

Mắt thấy hỏa xà xanh biếc đã tới trước người, quái vật hết sức hoảng sợ, toàn thân ma khí cuồng bạo phát ra. Ngửa mặt lên trời gầm rống giận dữ, muốn giãy dụa thoát ra ở thời khắc cuối cùng này.

"Tên gia hỏa cứng đầu, nằm xuống cho ta."

Lâm Hiên lẩm bẩm nói rồi hai tay đánh ra một pháp quyết, ngay lập tức hỏa xà đổi hướng vẽ nên một đường đường vòng cung đẹp đẽ chui tọt thẳng vào cái mồm đang há to của quái vật.

Phốc một một tiếng, thân thể Chu Miện trở nên cứng đơ, trên mặt còn đọng nguyên nét sợ hãi.

Bên kia thì Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, quái vật kia tuy thần thông cường hãn ngang với tu chân giả Kết Đan Kỳ hậu kỳ đỉnh giai, nhưng rơi vào thế hạ phong cũng đành xuống ngựa quy hàng.

Vốn theo trên ngọc giản, nếu Bích Huyễn U Hỏa tu luyện tới đại thành, tiêu diệt quái vật này hết sức dễ dàng, tuy nhiên bây giờ nhiều nhất cũng chỉ nắm chắc hơn năm thành.

Gần như là nháy mắt, mặt ngoài thân thể quái vật đã hiện ra một tầng màu xanh lục kì lạ, những tiếng xèo xèo vang lên, không ít nơi trên thân thể đã có hơi nước toát ra, trên mặt hắn hiện ra nỗi đau đớn lẫn kinh hãi tới cực điểm.

Sau khi ma hóa có thể nói thân thể hắn biến thái cực kỳ rắn chắc, tự nhiên không sợ công kích của Thuần Dương Đan Hỏa. Cho dù là bị nuốt vào bụng cũng có thể dùng ma khí bọc lại tạm thời không để phát tác. Nhưng hỏa diễm cổ quái này lại chứa kịch độc có tính bào mòn rất mạnh.

Mặc dù hắn điều động chân nguyên toàn thân nhưng cũng không chút tác dụng. Rất nhanh đan điền đã bị khoét ra một lỗ nhỏ rồi không ngừng mở rộng.

Quái vật cắn răng, trên mặt hiện ra vẻ oán độc cùng tuyệt vọng. Hắn dùng hai tay liên tục đấm vào ngực, phốc một tiếng tên hài nhi đen óng khi nãy lại xuất hiện.

Lâm Hiên coi như không thấy hai tay hợp lại, đem pháp lực đánh thẳng vào thân thể quái vật. Bùng một cái hỏa diễm xanh biếc cao dựng lên bọc lấy toàn thân quái vật.

Sau khi cổ quái nguyên anh kia li khai thân thể ma thể linh tính đại mất, bị ngọn lửa đáng sợ biến thành tro bụi theo gió bay đi.

Lại nói sau khi li khai thân thể, Ma anh lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu đen, bắn nhanh về phía chân trời phương xa, nhưng đáng tiếc đón đầu nó lại là một tấm võng lớn màu đen. Ma anh vội vàng tẩu thoát đã chui vào trong lưới.

Nguyệt Nhi hai tay bấm tay niệm pháp chú, đem tấm lưới này thu lại.

Ma anh đâu chịu cam lòng. Trên mặt hiện vẻ oán độc đang muốn thi triển thần thông khác. Lâm Hiên nhíu mày bắn ra một đạo sáng màu xanh cách không vào trong lưới, nhìn ra là một tấm lục phù dán ở trước trán Ma anh.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 473: Suy Xét

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Câu Chuyện Một Giấc Mơ

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 13


Gần như vậy, xa đến thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Lãnh Cung Hoàng Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 161


Tìm Kiếm Đảo Đào Hoa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10