Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 469: Tẩu Hỏa Nhập Ma

Chương trước: Chương 468: Huyền Tinh Thiết Cùng Uyên Ương Đao



Đương nhiên chỉ cần thêm một chút thời gian. Thị có thể thi triển thần thông khác thoát khỏi hiểm cảnh này.

Đáng tiếc không như thị mong muốn."Xoẹt" một tiếng vang nhỏ. Tia linh lực lóe lên rồi dễ dàng xuyên qua vòng bảo hộ màu tím, hiện ra ngay trước trán Tào Nguyệt.

Lúc này thân thể mềm mại của Tào Nguyệt chấn động mạnh. Sắc mặt trắng bệch, kinh mạch căng ra pháp lực lưu chuyển toàn thân khẽ lách sang bên trái.

Tiếc rằng đã chậm. Thị chỉ cảm thấy tâm mi mát lạnh như là bị ong chích một cái. Theo là một cơn đau nhức lan tỏa khắp chân thân, đất trời đảo lộn...

Rồi pháp lực cùng đình trệ, khẽ la một tiếng từ trên không rơi xuống tạm thời ngất đi.

"Sư muội!"

Nghe thấy tiếng la Chu Miện quay sang rồi rống lên một tiếng ai oán. Khoé mắt y như muốn rách ra. Y đang nhất tâm đối đầu với địch nhân cường hãn. Căn bản là không lưu ý, bây giờ muốn xuất thủ cứu viện cũng đã muộn.

Nguyệt Nhi tập kích bất ngờ thành công. Lâm Hiên đại hỉ, thân là chủ nhân tự nhiên không chậm trễ. Bên này đối thủ tuy là Kết Đan hậu kỳ nhưng hắn cũng không muốn dây dưa thêm.

Chỉ thấy bả vai Lâm Hiên lay động. Thân hình lập tức trở nên hư ảo, hóa thành một đạo kinh hồng màu xanh nhằm thẳng đối phương bổ nhào tới.

Lúc này Chu Miện tuy lo lắng nhưng y đâu có thời gian mà quan tâm đến Tào Nguyệt. Trong lòng y kinh ngạc xen lẫn tức giận. Đối phương là muốn cận chiến?

Điều này không có khả năng trừ phi là não đầu của đối phương đã hỏng. Nếu không nhất định có quỷ kế khác ở bên trong.

Y quyết định lấy bất biến ứng vạn biến. Há miệng đem bổn mạng pháp bảo từ trong đan điền phun ra.

Ánh sáng màu vàng chợt lóe, giữa đạo sáng còn kèm theo ma khí nồng nặc. Một thanh pháp bảo cổ quái hiện ra. Nửa giống kiếm mà lại nửa giống đao dài chừng ba thước vô cùng sắc bén.

"Đi!"

Pháp bảo kia sau khi rời thân thẻ lập tức vẽ ra trên không một đường sáng mỹ miều hình vòng cung gào thét chém vào đạo kinh hồng màu lam.

Lâm Hiên chưa thu hồi Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm mà cũng không lấy ra pháp bảo khác.

Thân hình hắn chợt ngưng đọng giữa không trung rồi giơ tay phải lên.

Một đạo hỏa diễm xanh biếc to cỡ quả trứng gà xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Lấp lánh không thôi khi tỏ khi mờ.

Lâm Hiên phun ra một ngụm linh khí vào trong, Bích Huyễn U Hỏa sau khi hấp thu lập tức cháy bùng lên trên bàn tay Lâm Hiên.

Lúc này pháp bảo cổ quái kia đã đi tới trước mặt hắn. Mắt thấy đạo sáng màu vàng sắp tới thân thể. Thần sắc Lâm Hiên không kinh không hỉ đưa tay ra bắt lấy pháp bảo kia.

"Muốn chết!"

Thấy cảnh này Chu Miện khá kinh hãi sau đó trên mặt đã lộ ra vẻ dữ tợn. Tên Lâm Hiên này quả là lớn gan a? Mặc dù không biết trên tay hắn là hỏa diễm gì, nhưng cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái cũng không có khả năng dùng tay không mà đón đỡ pháp bảo của y như vậy. Tên thiếu môn chủ này làm như vậy quả là lão ông còn chê mạng dài.

Chu Miện hai tay bấm niệm pháp chú, linh lực cả người chợt cuồng tăng. Ma khí loạn vũ tỏa ra tựa như vô số xúc tu nhỏ chằng chịt khắp người.

"Biến!"

Theo một tiếng thét to của hắn. Pháp bảo kia chưa tới mà đã bành trướng lên thanh thế kinh nhân. Nhưng Lâm Hiên không chớt mắt đưa hữu thủ ra như mò trăng trong giếng đem pháp bảo bắt lại.

Lúc này trên không trung linh quang đan chéo giằng xé nhau. Hai quầng sáng xanh vàng lấp lánh không thôi bao phủ lên thân hình Lâm Hiên. Chu Miện thấy thế thì thở phào một cái trên mặt lộ ra chút đắc ý.

Y phát ra thần thức đang muốn tìm kiếm tung tích Tào Nguyệt thì dị biến nổi lên.

Lại nói nhất kích toàn lực kia của Chu Miện thanh thế đâu phải nhỏ. Nhưng nếu muốn đả thương Lâm Hiên thì có phần như thiên phương dạ đàm (1).

Lâm Hiên nếu muốn đón đỡ cũng có nhiều cách. Nếu như hắn không nắm chắc sao có hành sự lỗ mãng như vậy.

Lúc này ánh sáng màu vàng đã tắt. Pháp bảo cổ quái kia linh tính đại mất, bị Lâm Hiên dễ dàng nắm trong tay. Hắn không có tổn thương mảy may. Ngược lại những tiếng xèo xèo nhỏ vang lên. Mặt ngoài pháp bảo đã bắt đầu tan chảy ra.

Bích Huyễn U Hỏa ngoài độ nhiệt cực cao còn hàm chứa kịch độc kinh hãi nhân tâm. Đừng nói là thân thể tu sĩ. Cho dù là pháp bảo cứng rắn cũng sẽ bị ăn mòn.

Giống như đem thiết tinh bỏ vào cường toan (2). Lúc này mặt ngoài pháp bảo còn xuất hiện bọt khí lớn nhỏ, ngày càng bị hòa tan thêm.

Chu Miện quá sợ hãi gần như không thể tin nổi. Tuy nhiên người này phản ứng cũng nhanh chóng. Giơ hai tay bấm tay niệm pháp chú muốn triệu hồi pháp bảo.

Đáng tiếc đã muộn, Bích Huyễn U hỏa trong tay Lâm Hiên như cái rọ, sao có thể để con cá là pháp bảo thoát ra được.

Chu Miện không ngừng biến đổi mấy bộ pháp quyết nhưng không chút tác dụng. Tâm thần liên hệ giữa y và pháp bảo ngày một khó khăn.

Lâm Hiên nhìn qua y lộ vẻ cười nhạo rồi năm ngón tay bóp lại. Oanh một tiếng. Bích Huyễn U Hỏa hừng hực đốt cháy đem bọc lấy toàn bộ pháp bảo.

"A!"

Hai tay Chu Miện ôm lấy đầu gào thét lên. Bảo vật cổ quái này chính là bổn mạng pháp pháp trăm năm y dày công luyện chế. Bây giờ bị hư hại nặng như vậy tâm thần y hao tổn không phải nhỏ.

Thừa dịp y đang choáng váng Lâm Hiên đang định ra tay đoạt mạng y. Đối với địch nhân dĩ nhiên là Lâm Hiên không hề nương tay. Đang muốn thi triển thần thông bỗng nhiên hắn nhíu mày buông xuống tay.

"Thiếu gia."

Một làn u hương thổi qua. Nguyệt Nhi đã tới bên cạnh hắn.

"Ngươi làm tốt lắm".

"Thiếu gia quá khen, ta chỉ là tiện tay không có tốn mấy sức lực." lời này Nguyệt Nhi cũng đều không phải là thổi phồng. Cho dù không cần tập kích lấy thực lực của nàng đánh bại Tào Nguyệt không phải là không thể.

"Ừm. Tù binh chưa chết chứ?"

"Thiếu gia yên tâm. Ta biết phân ra nặng nhẹ. Chỉ là đem pháp lực toàn thân của ả phong tỏa lại. Chỉ là tạm thời ngất đi."

Lâm Hiên gật đầu lại chuyển sự chú ý sang đối thủ trước mắt. Vừa rồi hắn ngừng công kích là do phát hiện tình huống đối thủ có chút quỷ dị.

Sau khi pháp bảo bị hủy toàn thân Chu Miện bắt đầu run rẩy như trúng tà.

Không chỉ là như thế bọt mép trong miệng của hắn sùi ra. Khuôn mặt nhăn nhúm vặn vẹo dường như đang thống khổ vô cùng.

Điều khiến Lâm Hiên cảm thấy kinh dị là ma khí trên thân thể y đảo lộn không ngừng.

"Tình huống này là triệu chứng y sắp tẩu hỏa nhập ma!"

Lâm Hiên sờ cằm lẩm nhẩm. Khi trước hắn đã có chút tò mò. Một chính đạo tu sĩ mà lại tinh thông ma công như vậy. Quá nửa là đối phương đã sử dụng một kỹ xảo mượn lực nào đó.

Cụ thể là thế nào thì Lâm Hiên không rõ ràng. Nhưng chính ma xung khắc như nước với lửa. Kỹ xảo nào cũng có lưu lại mầm họa.

Tẩu hỏa nhập ma?

Hừ. Cuối cùng là y tự mình hại mình.

Lâm Hiên khẽ nhếch môi nhưng rất nhanh vẻ mặt hắn trở nên ngưng trọng.

Đối với tu sĩ mà nói, tẩu hỏa nhập ma chính là hiểm cảnh đáng sợ nhất trên tiên đạo. Nếu không vượt qua kiếp nạn này có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Tuy vậy kết cục cuối cùng cũng không giống nhau.

Nặng thì cứ thế mà ngã xuống. Còn nhẹ thì trở thành cuồng nhân. Nghe nói may mắn nhất là bán thân bất toại, pháp lực bao năm khổ tu bị mất hết.

Nhưng tình huống trước mắt lại có chút khác biệt!

(1) Thiên phương dạ đàm: Truyện cổ tích ngàn lẻ một đêm của Ả Rập. Ý nói sự việc hoang đường không có căn cứ.

(2) Cường toan: Giống như một loại axit mạnh.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 470: Ma Anh

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lời Hứa Của Gió

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 38


Giang Sơn Tống Đế

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 50


Bất Diệt Thánh Linh

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 409


Yêu Tui Hả? Xếp Hàng Đi Anh!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


Bạn Trai Xấu Xa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 51