Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 438: Thiết Giáp Quái Mãng Cùng Nhiếp Linh Bảo Kính

Chương trước: Chương 437: Huyết Chiến Kiếm Tiên



Tên gia hỏa này thi triển thủ đoạn mới, nhưng trong mắt Lâm Hiên lại lộ một tia cổ quái. Tam đầu cự mãng kia sau khi hiện thân thì giận dữ không thôi, dường như không hề nhận sự khống chế của Thái Bạch kiếm tiên.

Chẳng lẽ...

Lâm Hiên thầm suy đoán, nhưng mà hắn còn chưa có động tác gì, Thái Bạch kiếm tiên đã sờ tay vào ngực lấy ra một cây linh thảo hình dáng cổ quái.

Linh thảo này dài chừng nửa thước có chút tương tự như nhân sâm, toàn thân đen sẫm tỏa ra mùi hăng hắc rất độc.

Trong mắt Thái Bạch kiếm tiên hiện lên một chút nuối tiếc, nhưng lập tức đã bị vẻ tàn nhẫn thay thế. Y há miệng phun ra một đạo kiếm quang cắt một vết trên cánh tay, huyết vụ phun ra nhanh chóng ngấm lên linh thảo kia.

Sau khi hấp thu máu huyết, linh thảo vốn đen sẫm lộ ra màu đỏ tươi rất kỳ lạ, sau đó Thái Bạch kiếm tiên đem nó quẳng lên.

Tam đầu Cự mãng kia thấy thế thì cuống cuồng một đớp đem nó nuốt vào trong miệng, rồi mấy con mắt như chuông đồng sáng lấp lánh có vẻ cực kỳ hưng phấn.

"Đi!"

Thái Bạch kiếm tiên chỉ một ngón tay, vẻ bạo ngược trong mắt cự mãng tan biến rõ ràng đối với chủ nhân ôn hòa thuần hậu. Rồi mãng đầu chuyển hướng qua Âu Dương Cầm Tâm lộ ra những răng nanh, phun ra một luồng độc vụ, đồng thời thân hình ngoắt một cái bóng dáng đã tan biến.

Thấy vậy ngọc dung Âu Dương Cầm Tâm thất sắc, đối mặt với quái mãng khủng khiếp như vậy, nàng không dám sơ ý vẻ mặt ngưng trọng ứng phó địch nhân.

Nhất thời một trận phong ba nổi lên.

Thấy vậy Thái Bạch kiếm tiên nhẹ nhàng thở ra, như vậy là mục đích chia cắt sự liên thủ của hai người đã thành công.

Lâm Hiên tự nhiên nào để cho hắn được như ý. Nhưng hiện tại hơn chục thanh phi kiếm vẫn điên cuồng vây quanh cổ thuẫn tấn công không ngừng. Chỉ là cổ thuẫn này vốn là do Nguyên Anh kỳ tu sĩ thời kỳ ở Hồng hoang luyện chế cực kỳ cứng rắn. Đối phương muốn công phá được không phải là dễ dàng.

Nhưng tiếp tục như vậy rõ ràng đối với hắn rất bất lợi.

Lâm Hiên khẽ thở ra rồi lấy Nhiếp linh Bảo Kính ra sử dụng. Hắn đánh ra một đạo pháp quyết vào trong, bảo kính sau khi hấp thu ngay lập tức to lên không ít, ước chừng tới hai thước.

Lập tức mặt kính chiếu ra những đạo ô hắc quang sau đó vặn vẹo biến thành một hắc quái điểu to cỡ bàn tay.

"Đi!"

Lâm Hiên chỉ vào, quái điểu ở trên đỉnh đầu hắn xoay một vòng. Sau đó ré lên bay về phía phi kiếm trận.

Cùng lúc đó cổ thuẫn lóe lên vài cái đã bị Lâm Hiên đem thu trở về trước mặt, Thái Bạch kiếm tiên không nhịn được ngẩn ngơ. Đối phương đã tự tìm cái chết, y sẽ không hạ thủ lưu tình. Đang muốn thúc dục kiếm quang chém xuống đã thấy hắc điểu cổ quái kia bay tới phi kiếm trận. Y hoàn toàn không để vào trong mắt, tiểu kỹ như thế sao đỡ được một kích của kiếm trận.

Thái Bạch kiếm tiên sau khi đan thành bình sinh ít gặp địch thủ, tự đại một chút cũng là hợp lẽ.

Đáng tiếc hắn quá coi thường Lâm Hiên.

Nếu xét về niên kỷ Lâm Hiên trẻ hơn các tu sĩ cùng cấp nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, nếu không có thuần chất nắm chắc tự nhiên sẽ không tự đưa mình vào hiểm cảnh.

Hai người khẽ nhếch miệng gần như đồng thời lộ vẻ châm chọc, cùng lúc đó kiếm quang trận óng ánh đã đánh vào hắc ô quái điểu.

Vù vù mấy tiếng, trong một lát hắc điểu đã bị xoắn thành những điểm tinh quang bắn ra tứ phía.

Chỉ thấy trong mắt Thái Bạch kiếm tiên hiện lên ánh sáng lạnh lùng. Kiếm quang trận kia như muốn tiếp tục đâm về Lâm Hiên, nhưng lúc này dị biến đã xảy ra.

Những điểm hắc ô tinh quang vỡ ra mà không tán, hướng về trận phi kiếm nhẹ nhàng giống như độc trùng giống như bám vào ở trên các thanh phi kiếm.

"Cái gì vậy?"

Thái Bạch kiếm tiên thầm kinh nghi nhưng lúc này y đâu có thời gian nghĩ ngợi. Tiếp tục thúc dục kiếm trận trước đem tiểu tử khó ứng phó kia sát diệt.

Chợt y cảm thấy thần thức liên hệ cùng các phi kiếm như bị chặt đứt, trong lòng kinh hãi vô cùng.

Cùng lúc đó linh lực trong phi kiếm như nước tràn đê, nhanh chóng tán ra bên ngoài.

Thấy thế sắc mặt Thái Bạch kiếm tiên trắng nhợt, bổn mạng pháp bảo nếu bị hủy đối với y đương nhiên là có ảnh hưởng, người này tính tình vô sỉ nhưng rất quyết đoán, cắn răng hai tay véo một cái.

Ngay lập tức các phi kiếm run lên bắn ra kiếm quang kinh nhân chấn nát hắc ô tinh quang, sau đó hắn vẫy tay một chiêu đem các phi kiếm thu về phía trên đỉnh đầu.

Lâm Hiên huýt dài một tiếng, Nhiếp linh kính quả nhiên là cổ bảo phi thường, thần thông này có thể kiềm chế bổn mạng pháp bảo đối phương, đương nhiên hắn muốn đánh rắn giập đầu.

Hai tay không ngừng vung ra liên tục đánh ra các đạo pháp quyết rót vào trong bảo kính.

Trong tiếng thanh minh, Nhiếp linh Kính lại càng to hơn nữa, từ bên trong liên tiếp phun ra các đạo sáng hóa thành các ô hắc quái điểu. Cả đàn vù vù vỗ cánh lao về phía Thái Bạch kiếm tiên.

Thái Bạch kiếm tiên chớp mắt một cái, vẻ mặt âm lạnh vô cùng không hề có ý e ngại các quái điểu kia, thiếu niên này cũng quá coi thường y. Vừa rồi y ăn một đòn tập kích do không biết uy năng của cổ bảo kia, với thần thông hấp thu linh lực của pháp bảo, tự nhiên y đã biện pháp ứng phó.

Tay áo bào phất một cái phun ra một ngụm tinh khí, các phi kiếm lần nữa ong ong phát ra những đạo kiếm quang.

"Đi!"

Phi kiếm vẫn ở tại chỗ, nhưng các đạo kiếm quang lại gào thét nghênh đón các quái điểu.

Thần thông cổ bảo kia quả khiến người ta đau đầu, nhưng muốn hấp thu linh lực thì phải tiếp xúc với bản thể pháp khí, mà kiếm quang chính là vô chất vô hình chi vật, thần thông cổ bảo kia tự nhiên sẽ không có đất dụng võ.

Kiếm quang và quái điểu đụng vào nhau, kiếm quang nhanh chóng tắt đi mà các phi điểu cũng bị chém tiêu thất.

Hai bên không ai chiếm được lợi thế, cùng tan biến thành hư vô. Lâm Hiên khẽ thở dài, uy lực Nhiếp linh kính đương nhiên không chỉ có điểm này, chỉ là cổ bảo này đặc biệt thần bí, hiện tại hắn chỉ hiểu một phần ảo diệu nhỏ mà thôi.

Có lẽ phải là cảnh giới Nguyên Anh kỳ mới có thể đem toàn bộ thần thông của cổ bảo phát huy ra.

Thấy cổ bảo đã không có hiệu quả Lâm đem thu bảo kính lại, lại lấy ra một chiếc Ngọc Địch màu xanh biếc.

Lúc này sắc mặt Thái Bạch kiếm tiên cực kỳ khó coi dường như không thể tin. Lấy thân phận của hắn đã từng bái kiến qua các Nguyên Anh kỳ lão quái, nhưng trong ký ức bất luận là Bích Vân Sơn hai vị sư thúc, hoặc là Lôi Vân Sơn Trang cùng Nhất Tuyến Hạp lão quái khác, bảo vật trong tay cũng không nhiều vô kể như vậy.

Mà mỗi cái Lâm Hiên lấy ra đều không phải phàm vật, đều là cổ bảo được truyền thừa từ thời kỳ Hồng hoang.

Mỗi một cái đều cực kỳ quý hiếm, đủ để dẫn tới một trận tinh phong huyết vũ.

Chẳng lẽ Linh Dược Sơn phú hộ địch quốc như thế?

Thái Bạch kiếm tiên vốn tự ngạo mình rất cao, nhưng hiện tại thầm đố kị lẫn buồn bực.

Bên kia vẻ mặt Lâm Hiên cũng ngưng trọng không kém, quyết đấu đến lúc này, Thái Bạch kiếm tiên chỉ khu dụng bổn mạng phi kiếm của hắn, tài nghệ quý tinh hồ quý đa, uy lực pháp bảo của người này quả thực không nhỏ, đánh lâu như vậy hai người cũng chỉ cân sức ngang tài.

----------o zeroo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 439: Tứ Thánh Thú Kiếm Trận

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Bộ Đôi Lạnh Lùng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10