Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 401: Bách Độc Thần Quân

Chương trước: Chương 400: Độc Dược



Đem sợi thần thức này thu về. Những sự tình phát sinh bên ngoài hết thảy Lâm Hiên đã nắm rõ. Trong lòng hắn thầm mừng rỡ, ta thật đúng là phải cám ơn Hạo Thiên Quỷ Đế ngươi. Đã đem Hỗn Nguyên Lão Tổ cùng với vài lão gia hỏa lợi hại khác toàn bộ tạm thời rời xa khỏi nơi này.

Lúc này mà nói, hắn chưa có nguy cơ bại lộ nhưng cần phải nhanh chóng tranh thủ thời cơ, Lâm Hiên đem pháp lực toàn thân thúc dục pháp bảo ra sức hướng về cấm chế chém xuống.

Một khắc sau...

Cấm chế kia mặc dù không tầm thường. Nhưng thần thông của Lâm Hiên đâu phải nhỏ, ầm ầm những tiếng vang thật lớn. Quang tráo cuối cùng tán loạn ra.

Thạch bích cũng biến mất, trước mắt hắn xuất hiện vô số hạt hồng phấn li ti như sương mù.

Đây là huyễn thuật che mắt, với lại sương mù này hiển nhiên có độc.

Phòng bị nghiêm ngặt tới như thế, xem ra cho dù không phải trấn tộc chi bảo kia, sợ cũng một không phải là vật tầm thường, vẻ mặt Lâm Hiên nửa ưu nửa hỉ tập trung phá giải huyễn thuật.

Nhất định phải tranh thủ thời gian trước khi Hỗn Nguyên Lão Tổ trở về...

***

Lúc này ở bên ngoài, sau khi đã loạn làm một hồi. tình hình của Hạo Thiên Quỷ Đế thực ra cũng không mấy lạc quan. Hắn vốn là trúng mai phục, sau đó lại cùng vu sư Nguyên Anh kỳ đại chiến một trận. Mặc dù cuối cùng hắn phát huy bí thuật chạy thoát nhưng bị thương khá nghiêm trọng.

Lần này có thể xem như là chọc phải tổ ong vò vẽ. Tất cả các vu sư Kết Đan Kỳ Khuê Âm Sơn toàn bộ truy tầm hắn. Có câu song quyền nan địch tứ thủ, đừng nói bây giờ tình trạng vết thương hắn khá nghiêm trọng, cho dù là khi pháp lực sung mãn. Cũng không có khả năng tiếp nhiều kẻ địch như vậy, huống chi còn có một vị Hỗn Nguyên Lão Tổ?

Rất nhanh tung tích Hạo Thiên Quỷ Đế đã bị phát hiện, tuy nhiên hắn cũng vô cùng thông tuệ, không hề động thủ chính diện mà là chỉ một lòng tạo ra hỗn loạn, thậm chí không màng tới thân phận ra tay với cả phàm nhân Mặc Nguyệt Tộc.

Hắn thả ra rất nhiều âm hồn quỷ thú cấp thấp, lập tức Khuê Nguyệt Thành rơi vào trong hỗn loạn.

Trong mắt tu tiên giả, phàm nhân gần giống như con kiến hôi, không hề băn khoăn sinh tử của bọn họ. Nhưng tình huống Mặc Nguyệt Tộc khá đặc biệt. Số lượng phàm nhân vốn đã không nhiều lắm, nếu như chết nhiều như vậy Tu tiên giới Mặc Nguyệt Tộc sẽ thành lục bình không gốc. Bất đắc dĩ các vu sư đành phải ở khắp nơi cứu mạng, chém giết oán linh quỷ thú.

Hỗn Nguyên Lão Tổ càng bị tức tới giậm chân mắng to, phát thệ rằng phải tận diệt Hạo Thiên Quỷ Đế. Nhất thời nửa khắc hẳn là lão sẽ không trở lại Thiên Tinh Cung.

Trong tình huống không có người quấy rầy. Lâm Hiên thành công đem huyễn thuật trước mắt cùng cấm chế loại bỏ. Một cái thạch động xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Lâm Hiên đem thần thức dò xét vào trong bỗng bị đàn hồi trở về. Hắn không tránh khỏi biến sắc, có một chút kinh nghi bất định.

Như vậy rời đi tự nhiên là không cam lòng nhưng nếu tùy tiện xâm nhập không chừng sẽ gặp hiểm cảnh, khi Lâm Hiên đang do dự thì có một âm thanh khàn khàn truyền tới: "Tiểu tử một khi ngươi đã tới nơi này, nên thoải mái đi vào. Ngươi yên tâm, lão phu sao có thể làm khó dễ một tiểu bối như ngươi, không chừng còn có không ít chỗ tốt cho ngươi nữa."

Âm thanh này ngữ khí cực kỳ cuồng ngạo, Lâm Hiên nghe thế trong lòng giật mình.

Đương nhiên là hắn sẽ không dễ tin, tuy nhiên lấy thần thông của hắn bây giờ, chỉ cần không gặp Nguyên Anh kỳ lão quái. Cho dù đối thủ là Kết Đan Kỳ đỉnh giai, đấu không lại cũng có thể tẩu thoát. Cho nên thực sự cũng không mấy sợ hãi.

Hắn đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra, lại đem Cửu Thiên Linh Thuẫn ra hộ thân. Sau đó liền chậm rãi đi vào.

Thạch động này cũng không lớn. Chỉ khoảng hơn trượng vuông. Chỉ cần đứng ở động khẩu có thể quan sát rõ cảnh tượng bên trong.

Lâm Hiên dù không phải ác nhân nhưng cũng không phải thiện nam tín nữ gì. Bước vào tiên đạo đến nay vẫn lạc trong tay của hắn số tu sĩ ít nhất cũng trên trăm. Hắn sát nhân nhiều như vậy, lá gan tự nhiên cũng lớn vô cùng.

Nhưng mà quan sát một màn trước mắt, da đầu hắn cũng có chút ngứa ngáy.

Trước mắt của hắn là một đại hán thân hình khôi vĩ. Nhưng người này từ cổ chân cổ tay xuống đã bị người ta chặt đứt. Không chỉ thế, thân thể của hắn cũng vỡ nát, còn bị ngâm ở trong một chất lỏng lục sắc.

Mặc dù không biết chất lỏng kia là gì, nhưng hiển nhiên có tính ăn mòn rất mạnh cùng kịch độc ngăn cản các vết thương khép lại.

Kì dị nhất là người kia vẫn còn sống.

Bị thương nặng như vậy mà chưa vẫn lạc, chẳng lẽ là vị Nguyên Anh kỳ lão quái nào đó?

Lâm Hiên hoảng sợ thầm nghĩ. Nhưng khi đem thần thức đảo qua, hắn nhẹ nhàng thở ra, người này mặc dù tu vi cực cao, nhưng chỉ là Kết Đan Kỳ đỉnh giai mà thôi.

Đã không kết thành nguyên anh nhưng sinh lực cực mạnh như vậy, quả thực có chút quái dị.

Mà đại hán kia khi thấy Lâm Hiên, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Ơ. Tiểu tử không phải là vu sư trong tộc ta, mà là tu sĩ Tần tộc. Thật là có ý tứ."

Rõ ràng bị thương nặng như vậy, nhưng hắn lại bình chân như vại, với lại cũng không có ý nhờ Lâm Hiên phá ra.

Lâm Hiên tự nhiên là khá kinh hãi, song thủ bấm niệm pháp quyết, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm lập tức rung lên như muốn động thủ.

"Chậm đã. Các hạ cần gì nóng vội như thế. Lão phu không có dụng ý xấu đối với ngươi. Huống chi lấy hoàn cảnh lão phu bây giờ. còn có thể bất lợi với ngươi ở chỗ nào?"

Lời này cũng là có vài phần đạo lý, đừng nói hắn một tu sĩ Kết Đan Kỳ, cho dù là Nguyên Anh kỳ lão quái bị trọng thương thế này, Lâm Hiên không có gì phải sợ hãi, vì thế ngừng chiêu chưa có phát. Nghe hắn thuyết ngôn điều gì tiếp.

"Nếu như là năm đó, lão phu gặp phải tu sĩ tần tộc các ngươi, tự nhiên là sát trước thuyết sau. Nhưng ta bây giờ rơi vào kết cục như thế này, hùng tâm đã sớm bị diệt. Hai tộc thù hận như thế nào cùng ta cũng không có quan hệ gì. Cho dù ngươi đem Khuê Nguyệt Thành hủy đi, lão phu đại hỉ chỉ ở một bên vỗ tay."

Lâm Hiên nghe xong trong lòng rất ngạc nhiên, khẩu khí đối phương vốn là vu sư. Nhưng sao lại có thể nói ra những lời như vậy, với lại Lâm Hiên thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt của hắn. Cảm thấy như hắn phát ra từ phế phủ, tuyệt không phải như xảo ngôn.

Tuy khó hiểu nhưng đại hán này đối với hắn, hiển nhiên không có một chút địch ý.

Thế là Lâm Hiên ôm quyền nói: " Xin tiền bối chỉ bảo tôn tính?"

"Hừ, lão phu tuy là vu sư, nhưng pháp danh của ta tu sĩ Tần tộc các ngươi chắc chắn đã nghe nói qua." Đại hán kia trên mặt lộ ra vẻ ngạo nghễ. Vốn là hắn không còn tay chân, toàn thân trọng thương vốn là một phế nhân, lại toát ra khí độ ngạo nghễ như vậy

Lâm Hiên trong lòng chợt rùng mình. Khẩu khí lớn thế này chẳng lẽ là....

"Ha ha. Nhìn vẻ mặt của ngươi dường như đã đoán ra. Không sai, lão phu chính là Bách Độc Thần Quân, từng đem U Châu Tu tiên giới bọn ngươi làm cho long trời lỡ đất hai trăm năm trước.

"Bách Độc Thần Quân, quả nhiên là hắn!"

Người có tên, cây có bóng, cho dù Lâm Hiên đã ngờ ra một phần nhưng nghe đối phương đích thân nói ra, sắc mặt hắn biến đổi lớn.

Lẳng lặng liếc mắt dò xét đối phương: "Các hạ thực sự là..."

"Hừ. Ngươi thấy lão phu như là loại tiểu nhân thích mượn danh nghĩa người khác sao?" Đại hán trên mặt hiện lên sắc mặt giận dữ nhưng sau đó lại thở dài: "Cũng khó trách ngươi lại hoài nghi, với bộ dạnh hiện tại của lão phu, ôi..."

Anh hùng mạt lộ, Lâm Hiên quan sát nhân vật trong truyền thuyết này, khi lão tung hoành thiên hạ, hắn còn chưa xuất hiện nhân gian. Tuy nhiên ở Tàng Thư Các trong Linh Dược Sơn, Lâm Hiên xem không ít sự tích điển tịch nói về lão.

Loading...

Xem tiếp: Chương 402: Giao Dịch Đáng Sợ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ép Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 49


Chiến Thuyền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 96


Minh Thần

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Huyền Huyễn

Số chương: 22



Tôi Thấy Bình Minh Trên Môi Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27