Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 400: Độc Dược

Chương trước: Chương 399: Linh Dược Phòng Của Vu Sư



Dược viên này mười phần rộng lớn, to khoảng hơn trăm trượng vuông. Điều khiến Lâm Hiên kinh ngạc là bên trong trồng vô số kỳ hoa dị thảo, mà quá nửa trong số đó hắn không nhận ra.

Với thân phận là Linh Dược sơn thiếu chủ, thường ngày lại thích xem các tàng thư. Với các loại thảo dược quý hiếm trong Tu tiên giới, dù không rõ như lòng bàn tay thì hắn cũng nhận biết được vài phần mới phải.

Chẳng lẽ trong này đa phần đều là thượng cổ kỳ dược trăm vạn năm trước. Nghĩ tới đây trong lòng Lâm Hiên như có hỏa nhiệt, hắn mới tiến lên vài bước, một luồng xạ hương lan theo gió thổi qua đây.

Thân thể đang trong hương thơm ngất ngây. Sắc mặt Lâm Hiên bỗng biến đổi lớn, toàn thân đột nhiên phát ra thanh quang, đem hương khí kia chặn lại bên ngoài. Sau đó vẻ mặt hắn ngưng trọng ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Chỉ thấy trước măt là một nụ hoa màu tím nhạt hãy còn chưa nở. Nhưng đã nhú ra cỡ miệng chén. Mà ở chung quanh nụ hoa lại có một tầng sương mù nhàn nhạt bao phủ. Mùi hương cũng theo đó mà bay ra.

"Độc Long Thảo?" Lâm Hiên thấy cây hoa này vẻ mặt hắn biến sắc tựa như trông thấy rắn rít bò cạp, có phần khó tin mở miệng thốt lên.

Về loài thảo dược này, Lâm Hiên từng xem qua trên một quyển thượng cổ tịch, từ tên có thể suy ra. Đây không phải là linh thảo gì mà là một loại kỳ dược kịch độc.

Trong truyền thuyết ngay cả Long Lân thượng cổ thần thú nếu ăn nhầm cũng có thể bị trúng độc, đương nhiên là có một chút thổi phồng. Nhưng độc tính chi mãnh của nó là không thể nghi ngờ.

Lâm Hiên lại quay đầu nhìn sang mấy nơi khác, nơi này còn có Thất tuyệt Chu quả, Thủy tiên Ma lan là một số loại thảo dược hắn cũng nhận ra. Nhưng không ngoại lệ toàn bộ chúng đều chứa kịch độc.

Bởi vậy hắn phỏng đoán, các thực vật khác ở đây chỉ sợ toàn bộ đều là độc thảo.

Lâm Hiên sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ nghĩ ngợi, chẳng lẽ nơi này không phải linh thảo viên mà là chính là một cái độc dược viên?

Suy đoán một chút thì điều này rất có khả năng, cần biết rằng độc công của Mặc Nguyệt Tộc vu sư thiên hạ đều đã nghe tiếng.

Những cây độc thảo này tất cả đều là trân phẩm. Trong khi đó mục đích Lâm Hiên tới đây là tìm thượng cổ phế đan, khóe miệng hắn không nhịn được khẽ nhếch lên.

Hắn đem thần thức quét ra khắp chung quanh độc viên, không phát hiện ra tung tích người nào. Khi đó Lâm Hiên mới thò tay xuống bên hông, cởi xuống một túi trữ vật.

Bất kể thế nào, giá trị của những độc hoa độc thảo này cũng là không phải là nhỏ, việc đầu tiên là đem những thứ này thu vào sau đó mới đi tìm phế đan.

Trong lòng Lâm Hiên có ý định như vậy, ngay lập tức hắn đánh ra một đường pháp quyết lên túi trữ vật kia. Một đạo hào quang màu xanh từ bên trong túi bay ra.

Chỉ thấy hào quang di chuyển quanh dược viên một vòng, những cây độc thảo chỉ cần đã trưởng thành, Lâm Hiên đều không chút do dự thu vào trong túi.

Nơi đây không nên ở lâu, hắn đang muốn từ đường cũ trở về. Lâm Hiên đột nhiên nhíu mày, như là cảm ứng được điều gì nên dừng bước.

Lâm Hiên đi vào một thạch bích trong dược viên, hắn quan sát một chút. Dường như nơi này và địa phương khác không có gì khác lạ. Chỉ là Lâm Hiên lại mơ hồ cảm thấy bên trong có linh lực ba động.

Nơi thần bí như vậy, không chừng là trấn tộc chi bảo gì đó của Mặc Nguyệt Tộc mà Hạo Thiên Quỷ Đế muốn trộm lấy chăng?

Nghĩ tới đây, thân hình Lâm Hiên khẽ rung lên, dù sao làm cho Nguyên Anh kỳ lão quái để mắt tới chắc chắn phải là vật bất phàm.

Hơi do dự một chút, Lâm Hiên đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra, ra sức chém vào vách đá một nhát. Chỉ thấy một tầng hoàng sắc quang tráo vô thanh vô tức hiện ra đỡ lấy nhất kích này.

Có cổ quái!

Lâm Hiên không kinh hãi mà còn lấy làm mừng, hai tay bấm tay niệm pháp chú. Đem linh lực toàn thân rót vào bên trong pháp bảo, thần quang trong kiếm tiên đại phóng ra, sau đó hắn điểm một chỉ, thúc giục nó tiếp tục nhằm hướng Cấm chế mà phá.

***

Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Lão Tổ sắc mặt xám xanh đang lăng không trên không trung. Lão tự trách vẫn còn quá coi thường tên gia hỏa kia, ban đầu vốn tưởng rằng Hạo Thiên Quỷ Đế vừa mới tiến giai, bất luận tu vi và thần thông đều không sánh kịp lão, đã ngưng anh đã hơn hai trăm năm, trong lòng tồn tại một chút khinh thường.

Đâu biết đối phương pháp lực cường đại so với dự đoán của Hỗn Nguyên Lão Tổ, đầu tiên là không mấy khó khăn từ trong trận pháp thoát vây mà ra, vừa rồi lại cùng lão đấu pháp mà không chút nào rơi xuống hạ phong, thậm chí có thừa lực ra tay đối với những hậu bối kia. Sau khi liên tiếp sát diệt mấy người, tên này lại phát huy bí thuật kì lạ chạy thoát.

Bị đối phương trêu chọc như vậy. Hỗn Nguyên Lão Tổ tức giận đến thiếu chút nữa nổ tung. Lúc này, lão giả họ Diệp và mấy vị vu sư Kết Đan Kỳ đỉnh giai cũng bay tới, thi lễ với Hỗn Nguyên Lão Tổ một cái.

"Sư tôn. Những đệ tử cấp thấp kia, chúng ta đã sơ tán rồi. Kế tiếp nên làm như thế nào, xin lão nhân gia phân phó."

Mặc dù trong lòng giận dữ, nhưng ở trước mặt môn nhân cùng vãn bối, Hỗn Nguyên Lão Tổ vẫn duy trì phong thái thanh nhã nói: "Làm vậy là được, bây giờ các ngươi đem triệu tập các vu sư Kết Đan Kỳ trong thành, năm người một tổ tìm kiếm tên âm hồn quỷ vật kia. Nhưng phải tránh cùng hắn động thủ, nếu như là phát hiện tung tích lập tức phát Truyền Âm Phù cho ta."

Nói xong lời này, Hỗn Nguyên Lão Tổ trên người hắc mang đột ngột xuất hiện, đã hóa thành một đạo độn quang tan biến biến nơi chân trời. Hạo Thiên Quỷ Đế kia cũng quá càn rỡ, cho rằng nơi này là hậu viên nhà hắn sao, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, làm cho mặt mũi lão đặt ở nơi nào. Nếu như để cho hắn chạy thoát, liên minh đại trưởng lão này chẳng phải là uy tín mất hết sao?

Hỗn Nguyên Lão Tổ chỉ dặn dò một câu đã tan biến không còn bóng dáng, khiến mấy vị vu sư Kết Đan Kỳ đưa mắt nhìn nhau.

"Diệp huynh, các ngươi..." Trung niên mỹ phụ kia trên mặt lộ ra một chút ngần ngừ.

"Ly phu nhân, sư tôn lão nhân gia đã hạ pháp dụ, thỉnh quý bộ lạc phối hợp cho." Lão giả họ Diệp nhíu mày lạnh nhạt mở miệng , sau đó như vô tình mà hữu ý liếc qua Vân Đỉnh. Hiển nhiên có ý cảnh tỉnh ở bên trong.

"Đương nhiên, chúng ta sao dám làm trái ý của lão tổ lão nhân gia." Trung niên mỹ phụ cười to một chút: "Thiếp thân sẽ đi triệu tập các đạo hữu Kết Đan Kỳ của bản bộ lạc."

Vân đỉnh hừ một tiếng, cũng nhằm hướng Thải Hoàn bộ bay đi.

"Sư huynh." Vu sư mặt đen thoáng nhìn qua Vân Đỉnh, trên mặt hiện lên một chút lo lắng.

"Tam sư đệ không cần lo ngại, kẻ này dã tâm bừng bừng, đã không phải ngày một ngày hai. Nhưng dã tâm thì cần có thực lực. Trừ phi hắn có thể kết anh thành công. Nếu không kinh động tới sư tôn, chẳng lẽ người này còn có thể chạy lên trời sao?"Lão giả họ Diệp ngạo nghễ nói: "Tựa như vừa rồi. Mặc dù trong lòng hắn vốn không tình nguyện, nhưng còn không phải dựa theo ý sư tôn mà đi làm sao."

Vu sư mặt đen nghe xong, lúc này mới trong lòng thoải mái nhẹ nhàng thở ra.

"Tốt lắm, chúng ta cũng nhanh chóng hành động thôi."

Lão giả họ Diệp nói tới đây, cùng vu sư mặt đen kia hóa thành hai đạo độn quang tan biến ở một phương khác.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Vài vị cao thủ đã trước sau rời đi, thêm vừa khi trước các vu sư cấp thấp đã sơ tán, lôi đài vừa rồi còn phi thường náo nhiệt, lúc này đã không còn một bóng người.

Phốc...

Một tiếng vang nhỏ, một tên tiểu quỷ vô thanh vô tức xông ra. Nó cảnh giác quan sát bốn phía. Sau đó thân hình hóa một luồng ánh sáng màu xanh biếc cỡ ngón tay, nhằm hướng Thiên Tinh Cung bay đi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 401: Bách Độc Thần Quân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhật Ký Vô Diện

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 26


Thanh Bình Kết Lục

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Nương Tử, Vi Phu Muốn Ăn Thịt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Mất Tư Cách Làm Người

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 17


Tiên Lộ Chí Tôn

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 10