Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 367: Phân Công Nhau Nghênh Địch

Chương trước: Chương 366: Yến Cừu Cốc



Nhìn thấy Lâm Hiên bọn họ cũng không hoảng sợ, sau khi hơi ôm quyền hành lễ thì đều tự đi làm chuyện của mình.

Lâm Hiên thấy vậy không khỏi âm thầm gật đầu. Nếu những tu sĩ tụ tập trong này cũng có tố chất như vậy thì xem ra có thể đánh một trận với yêu hồn quỷ vật.

Thân hình Lâm Hiên nhoáng lên một cái, người đã tới trước ngôi nhà đá kia.

Xung quanh nhà đá cũng có vài tên đệ tử Sở gia. Mấy người này tuy cũng là do Sở Thiên Thư mang theo, tu vi đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ nhưng lại không có khí tức nguy hiểm.

Có chút ý tứ, Lâm Hiên ra vẻ không biết, vẫn tiêu sái đi vào.

Quả nhiên đúng như đã cảm ứng, bên trong ngoại trừ Sở Thiên Thư còn có vài vị tu sĩ Kết Đan Kỳ khác.

Đại chiến đã tới, tâm tình mỗi người đều có chút trầm trọng. Gặp Lâm Hiên đi vào cũng chỉ gật đầu, thậm chí không nói một lời nào.

Điều này Sở Thiên Thư đã định liệu trước, do đó mỉm cười cùng hắn hàn huyên vài câu.

Lâm Hiên kiếm một chỗ ngồi xuống. Không đến thời gian một bữa cơm thì những tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại cũng tới đủ.

“Sở huynh, người đã tới đông đủ, kế tiếp xin mời người phân phó. Chẳng qua tiểu phụ nhân cũng muốn nhắc nhở huynh một câu. Những vị đạo hữu đang ngồi đây tu vi tinh thâm, Sở huynh cũng không nên có ý nghĩ đem chúng ta làm vật hi sinh như tu sĩ cấp thấp. Nếu quả thực xuất hiện tình huống như vậy thì không biết ai sẽ chết trước đâu.” Vị nữ tu duy nhất ở đây đột nhiên mở miệng, lời nói lạnh như băng mang theo vô tận hàn khí.

“Không sai. Sở gia chủ. Không phải chúng ta không tin người mà là với tình thế hiện tại không ai là không cẩn thận.” Lão giả với khuôn mặt khô héo cũng âm hiểm nói thêm.

Có hai vị tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ mở miệng nói trước thì những người khác cũng phụ họa theo. Sở Thiên Thư này tâm ngoan thủ lạt, cũng không phải là hạng người lương thiện gì, tự nhiên phải nhắc nhở hắn một chút.

“Ha ha. Chư vị đạo hữu quá đa nghi rồi. Sở mỗ tuy rằng bất tài nhưng rất giữ chữ tín, sao lại có thể làm cái việc qua cầu rút ván kia chứ?” Trên mặt Sở Thiên Thư lộ ra một tia cười khổ: “Bỏ mặc các đạo hữu ngoài kia cũng đã là bất đắc dĩ, mà các vị đều là tu sĩ cấp cao Kết Đan Kỳ, Sở mỗ sao lại đối địch cùng mọi người chứ?”

Nói tới đây, Sở Thiên Thư vỗ tay vào túi trữ vật bên hông, hơn mười đạo quang hoa bắn nhanh ra. Mọi người sửng sốt tiếp nhận lấy, thì ra đây là một ngọc giản.

“Đây là….” Lâm Hiên hơi do dự, cũng không lập tức đem thần thức thâm nhập vào mà lại ngẩng đầu chờ đối phương giải thích.

Sở Thiên Thiên cũng hiểu được ý nghĩ của mọi người, không đợi ai lên tiếng đã tự mở miệng nói: “Chư vị đạo hữu, lát nữa nhiệm vụ của chúng ta chính là bám trụ lấy đám yêu hồn quỷ vật này. Lấy tu vi của mọi người thì chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không có vấn đề gì. Chẳng qua cái khó chính là sợ lạc đường, mà ngọc giản này chính là bản đồ……..”

“Bản đồ………” Trên mặt Lan phu nhân hiện lên một tia cổ quái.

“Không sai, trong đó có chỉ chỗ của Truyền Tống Trận, cho dù có lạc nhau thì hai ngày sau mọi người cũng có thể dựa vào vật này mà tìm đến.”

Nghe đến đó Lâm Hiên mới đưa thần thức chìm vào trong ngọc giản. Quả nhiên không sai, bên trong chính là bản đồ vẽ địa hình vùng này. Mà phía Đông Bắc cách nơi này bảy, tám trăm dặm có một điểm phát ra quang mang, hơn phân nửa chính là nơi có Truyền Tống Trận kia.

Hành động này của Sở Thiên Thư coi như cũng biểu hiện ra chút ý tốt, sẽ không làm cái việc qua cầu rút ván kia. Trong lòng mọi người thậm chí còn có chút vui mừng. Mà đúng lúc này, một gã đệ tử Sở gia vội vã đi đến: “Khởi bẩm gia chủ và các vị tiền bối. Đại quân âm hồn đã cách nơi này không tới trăm dặm, xin các vị sớm định đoạt.”

“Ưh, biết rồi.” Sở Thiên Thư phất tay, ý bảo người nọ đi xuống.

Việc này không thể chậm trễ, Sở Thiên Thư cũng không hề trì hoãn nữa, bắt đầu phân công nhiệm vụ cho mọi người.

Sau thời gian một chén trà, Lâm Hiên cùng Lan phu nhân, tu sĩ mập mạp họ Vương mang theo hơn hai trăm đệ tử Trúc Cơ Kỳ đi ra đón đánh kẻ địch.

Địa thế ở Yến Cừu Cốc hiểm yếu, Côn Dương Lạc Kim Trận có mấy đạo môn, mỗi đội tu sĩ phải bảo hộ một đạo môn trong đó.

Lâm Hiên vừa lúc cùng hai người này ở chung một tổ.

Trong ba người, Lan phu nhân có tu vi cao nhất, đã đạt tới cảnh giới Trung Kỳ, cho nên hai người Lâm Hiên tự nhiên xem hắn như Phó Thủ.

Ba người phải hợp tác cho nên đương nhiên phải giới thiệu với nhau. Nguyên lai tu sĩ mập mạp kia tên là Vương Bằng, chính là trưởng lão “Ngũ Vân Môn”.

Ngũ Vân Môn, Lâm Hiên nhíu nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua cái tên này, xem ra chắc cũng chỉ là một một phái nhỏ.

Vương Bằng kia nhìn thấy Lan phu nhân thì không khỏi có chút tự ti, nhưng thật ra đối với Lâm Hiên lại hết sức thân mật. Dù sao ở U Châu, thực lực Hỏa Linh Môn cũng chỉ có thể tính là hạng ba. Lâm Hiên giả mạo Lý Diệu Thiên cho nên có chung tiếng nói với vị tu sĩ Kết Đan Kỳ tiểu phái này.

Ba người phụ trách thủ vệ đạo môn ở phía Tây Yến Cừu Cốc, sơn cốc trước mặt khoảng hơn hai mươi dặm có đá núi lởm chởm, địa thế vô cùng hiểm yếu.

Nguyên bản ở đây đã có hơn mười tên đệ tử Sở gia, nhìn thấy viện quân tới thì lộ vẻ vui mừng. Người cầm đầu chẳng qua chỉ hơn ba mươi tuổi nhưng lại có bộ dáng nhanh nhẹn, tiến lên thi lễ: “Vãn bối là Sở Chu xin bái kiến ba vị tiền bối.”

“Ưh, miễn lễ.” Lan phu nhân gật đầu, đem linh lực chuyển đến hai mắt đánh giá tình hình xung quanh một chút.

“Lan tiền bối, nơi này ngoại trừ Côn Dương Lạc Kim Trận bao phủ bên ngoài thì còn có vài tiểu cấm chế phụ trợ. Tuy rằng không lợi hại nhưng cũng có thể tạo cho đại quân âm hồn không ít phiền toái, đủ để chúng ta tranh thủ thời gian.”

Nói tới đây Sở Chu lấy từ trong ngực ra trận kỳ, cung kính đưa lên.

“Không, trận pháp này vẫn do ngươi chủ trì, bản phu nhân không rành về thứ này. Chút nữa ta cùng với hai vị đạo hữu phụ trách đón đánh Quỷ Vương là được rồi.” Lan phu nhân thản nhiên cười, cự tuyệt nói.

Lâm Hiên ở phía sau gật đầu, người này tuy là nữ giới nhưng làm việc lại rất có phong độ của một đại tướng, hiểu được việc gì nên làm.

Lâm Hiên đồng dạng cũng đánh giá bốn phía xung quanh một chút, mỉm cười nói: “Sở đạo hữu, theo lời ngươi thì có tới vài cái cấm chế phụ trợ, trong đó cũng có loại thủ thuật che mắt đối phương chứ?”

“Lời tiền bối vô cùng chính xác, không thể tưởng được ngài lại còn tinh thông trận pháp, chẳng lẽ là….” Biểu tình Sở Chu vừa mừng vừa sợ.

“Không cần đoán nữa, ta cũng không phải là Trận Pháp Sư gì cả, chỉ là hơi đọc lướt qua phương diện này mà thôi.” Lâm Hiên nhìn thấy Lan phu nhân và Vương Bằng cũng nhìn về phía mình thì vội vàng nhàn nhạt giải thích.

“Lý đạo hữu có cao kiến gì không?”

“Cao kiến thì không dám. Chỉ là nơi này đã có loại trận pháp mê huyễn, chúng ta có thể trước tiên phân ra một số đạo hữu ẩn nấp trong đó, chờ thời cơ tấn công.”

Loading...

Xem tiếp: Chương 368: Tụ Phách Đan

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bồ Công Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Hồng Trang Tình Lang

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10