Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 282: Thanh Diệp Sơn

Chương trước: Chương 281: Nhiệm Vụ



Cái gọi là lục địa thần tiên, tự nhiên chính là người tu tiên. Thanh Diệp Sơn mặc dù không có linh khí thánh mạch, nhưng mà những linh mạch nhỏ cũng rất nhiều, chi chít như sao trên trời, không dưới trăm chỗ.

Bình tĩnh mà xem xét, những linh mạch đó có phẩm chất không cao. Chỉ lớn hơn một chút so với những tông môn yếu kém, cho nên ít ai để ý. Tự nhiên lại thành tiện nghi cho các gia tộc tu tiên này.

Ngoại trừ điều này, thì nơi này cũng có một ít tán tu. Dù sao thực lực của bọn họ bọn họ cũng không sánh kịp với các môn phái truyền thừa đã mấy ngàn năm, thậm chí vạn năm. Cho nên khi có linh mạch liều cười thầm, không còn cách nào khác là chiếm đoạt.

Mới đầu, chỉ có một hai gia tộc tu tiền và một ít tán tu phát hiện nơi này. Nhưng sau đó tin tức truyền ra, càng ngày càng có nhiều người di chuyển đến nơi đây.

Cứ như vậy, mấy vạn năm qua, thương hải tang điền, thế sự biến thiên, không ngừng có những gia tộc mới hứng khởi, gia tộc cũ ngã xuống. Thế đạo luân hồi, chẳng qua số lượng người tu tiên ở nơi đây thì lại càng ngày càng tăng lên.

Nếu như nói Thiên Ma Thành là thánh địa của người tu ma, thì Thanh Diệp Sơn này, chính là thánh địa của tán tu và gia tộc tu tiên. Nói về quan hệ giữa nhà này và bổn môn, thì có thể hình dung là bắt nguồn từ rất xa xưa, nghe nói tổ tiên của gia tộc này, chính là đệ tử ký danh của Thiên Trần Chân Nhân.

Tuy rằng không thể so sánh với các đệ tử khác, địa vị cũng kém một tí. Nhưng dù sao cũng cùng tổ sư gia có tình thầy trò. Vị này là Diệp Phàm tiền bối, khi còn sống cũng đã tiến cấp đến Kết Đan Kỳ. Nhưng lại không ở Linh Dược Sơn tiếp tục tu luyện, mà lại đi tới phía nam xa xôi của U Châu. Sau cùng lại mang lòng ngưỡng mộ một nữ tử, kết làm song tu đạo lữ. Sau đó tại đây tạo nên một gia tộc. Đây chính là nguồn gốc của gia tộc họ Diệp.

Nguyên nhân Diệp Phàm trước kia rời khỏi Linh Dược Sơn, Thông Vũ chân nhân vẫn không nói gì nhiều. Chỉ nói hậu nhân của gia tộc họ Diệp cùng bổn môn có quan hệ sâu xa. Hiện giờ vẫn đang giúp đỡ bổn môn một ít về tài chính.

Đem tư liệu về gia tộc họ Diệp lướt qua một lượt trong đầu, sau đó Lâm Hiên bình tĩnh hạ xuống Thanh Diệp Sơn.

Nhìn cây cối xanh tốt xung quanh, so với thanh sơn bình thường cũng không khác bao nhiêu. Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra một tia mỉm cười, tay vừa lật, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một ngọc phù.

Lâm Hiên ném nó lên, ngọc phù hóa thành một đạo hỏa quang bay vào trong rừng sâu. Một lát sau, một trận sương mù cuồn cuộn bốc lên. Trước mặt đang trống rỗng đột nhiên xuất hiện một đạo ngân quang phát ra hào quang chói mắt, đẹp đẽ vô cùng, thậm chí còn mang theo hương khí.

Lâm Hiên mỉm cười tiêu sái đi vào.

Cảnh vật bên trong khác hẳn so với bên ngoài. Đập vào mắt là một thị trấn nhỏ.

Thanh Diệp Sơn tuy rằng ít giao thiệp với phàm nhân. Nhưng vì để ngừa vạn nhất, cho nên một nhóm tu tiên tại đây đã bố trí chút thủ thuật che mắt.

Nhìn trấn nhỏ trước mắt, cũng chính là phường thị, hơn nữa quy mô cũng không nhỏ.

Có tu sĩ địa phương, còn có những vật phẩm dùng để trao đổi. Huống chi nơi này là gia tộc tu tiên, số lượng hơn trăm người, tán tu thì vô số. Cho nên nếu không giống như phường thị, thì cũng có chút kỳ quái.

Lâm Hiên không thay đổi khuôn mặt. Vì những năm gần đây hắn đều khổ tu, số tu sĩ nhận ra hắn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chẳng qua nếu không dùng Ẩn Linh Đan và Liễm Khí Thuật ẩn đi tu vi thật, thì tuy rằng tu sĩ Thanh Diệp không ít, nhưng cao giai tu sĩ lại rất hiếm. Kết Đan Kỳ sẽ khiến người ta để ý.

Thông Vũ chân nhân mặc dù không nói cụ thể nội dung nhiệm vụ, nhưng Lâm Hiên lại có dự cảm rằng lần này cũng không dễ dàng tí nào.

Lúc này hắn đang thu liễm linh khí. Nhìn bên ngoài, thì tu vi chỉ ở Linh Động Kỳ đại viên mãn.

Lâm Hiên tùy ý đi dạo trong phường thị. Tuy rằng nơi đây không thể cùng phường thị do các đại môn phái mở, nhưng nói không chừng cũng sẽ có đồ vật mình cần.

Thứ hai, Lâm Hiên dù sao cũng là lần đầu tiên tới Thanh Diệp Sơn. Trước kia có nghe qua một ít lời đồn đãi, nên Lâm Hiên cũng muốn tự mình tìm hiểu thật hư thế nào.

Ngay cả cây thước cũng còn có ngắn dài, những lời này thực sự có vài phần đạo lý. Phường thị Thanh Diệp Sơn, tuy đồ quý hiếm không nhiều lắm, nhưng Lâm Hiên lại mua được không ít da thú. Loại này là tài liệu Hỏa Linh Thử, có thể dùng để luyện chế giai phù có thuộc tính hỏa.

Ở những phường thị khác, Lâm Hiên tuy rằng cũng mua được, nhưng số lượng không đủ. Lúc này đây có thể nói là thu hoạch lớn. Thông qua trò chuyện cùng lão bản ở một lữ điếm, Lâm Hiên trong lòng cũng biết đại khái tình hình về Thanh Diệp Sơn.

Nơi này tổng cộng có hơn một trăm năm mươi linh mạch. Hiện giờ có tám mươi mốt chỗ là của gia tộc tu tiên. Còn lại đều bị tán tu chiếm cứ.

Số lượng tu sĩ ở cùng một chỗ, ước chừng hơn tám vạn.

Lâm Hiên âm thầm líu lưỡi, không thể tưởng tượng được Thanh Diệp Sơn nhỏ như vậy, mà lại có rất nhiều người tu tiên.

Mà thế lực bên trong, do hai nhà đứng đầu.

Hai nhà này không chỉ có lịch sử lâu đời, cơ hồ là gia tộc dời tới sớm nhất. Hơn nữa số lượng tu sĩ trong tộc cũng nhiều nhất. Trực hệ cùng chi thứ mỗi nơi đều có hơn ba ngàn người, đủ để xếp vào tầng lớp những môn phái trung bình.

Hơn nữa ở Thanh Diệp Sơn, cũng chỉ có hai nhà này là gia tộc có được tu sĩ Kết Đan Kỳ.

Như vậy mới biết, con đường tu tiên là gian nan vô cùng. Tuy rằng trình độ U Châu vượt xa so với Duyện Châu, nhưng dù sao gia tộc có được tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng rất hiếm. Loại cao thủ này, bình thường đều bị các môn phái thu nhận.

Nguyên bản, thế lực hai nhà có thể nói là ngang nhau. Nhưng gần đây, thế cân bằng lại bị phá vỡ. Liễu gia ngoại trừ gia chủ, thì nay lại có thêm một vị trưởng lão cũng tiến vào Kết Đan Kỳ.

Liễu gia có được hai tu sĩ cấp cao, lập tức trở thành thế lực lớn nhất ở Thanh Diệp Sơn.

Lâm Hiên nghe đến đó, không khỏi nhíu mày. Chẳng lẽ việc sư tôn phái mình đến có liên quan đến sự tranh đấu giữa hai nhà.

Không, Lâm Hiên lắc lắc đầu. Nếu thật sự đơn giản như vậy, sư tôn chỉ tùy tiện cho một trưởng lão Kết Đan Kỳ xuất quan, thì so với chính mình ra tay sẽ ổn thỏa hơn. Nhiệm vụ này hiển nhiên là một loại khảo nghiệm. Tuyệt không đơn giản chỉ vì sự phân tranh giữa hai gia tộc.

Còn cụ thể như thế nào, chỉ có khi đến Diệp gia mới biết.

Lâm Hiên nghĩ vậy, liền cảm tạ lão bản, đi ra khỏi phường thị, muốn trước tiên theo sự phân phó của sư tôn, đi đến trang viên Diệp gia. Đột nhiên một trần ồn ào truyền vào tai.

Trận cãi nhau ầm ĩ này, cách chỗ hắn khoảng hơn mười dặm. Sư tôn cũng chỉ nói đại khái phương hướng Diệp gia, Lâm Hiên thả thần thức ra tìm kiếm, nên mới ngẫu nhiên nghe được.

Hình như là tranh chấp của vài tu sĩ. Lấy tính cách Lâm Hiên, tự nhiên không nghĩ đến việc xen vào chuyện người khác. Nhưng hai từ “Diệp gia”, “Liễu gia”, lại làm cho Lâm Hiên nhíu mày, muốn biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

Loading...

Xem tiếp: Chương 283: Quỷ Dị Chi Cục

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Con Mèo Của Hoàng Đế

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 21



Trường Học Siêu Cấp

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 35



Chạm Yêu

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 18