Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 240 : Trở Lại

Chương trước: Chương 239: Khu Trùng Thuật Cùng Khống Thi Thuật



Trong chớp mắt, Ngân mang đã phi đến trước mặt Kim thổ tường thành, nhưng sau một khắc, lại xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ.

Ngân mang dường như là vật có linh tính, không trực tiếp đánh thẳng vào Kim thổ tường thành mà xoay ngoắt một cái chuyển động đi vòng qua.

Mặc dù Kim thổ tường dài rộng cỡ mấy trượng, nhưng đối với tốc độ phi hành của Linh Khí, gần như không đáng kể.

Huynh đệ họ La sắc mặt tái nhợt không chút máu, La Thùng cắn răng, toàn thân Linh Khí Hộ Thuẫn màu vàng nhạt hiện lên tiếc rằng đã muộn. Quỷ Xà Kiếm đã tới trước mắt!

Hắn chỉ kịp còn cảm giác chỉ thấy cổ họng mát lạnh. Sau đó mắt mũi tối sầm Ngân mang không dừng lại chỉ thấy đã cắm vào lồng ngực lão đệ La Bưu..

Lời bàn: Tác giả viết khúc này khá hay, có điều mắc phải một lỗi lôgic. Đó là Quỷ Xà Kiếm vốn là Linh Khí của Lão giả khắc khổ mà Lâm Hiên mới sát diệt trước đó chừng một canh giờ. Hắn chưa kịp luyện hóa thì sao có thể khu sử để sát địch. Tại hạ xin mạo muội sửa lại đoạn đó một chút như sau.

Lâm Hiên trong hắc vân vẻ mặt lạnh nhạt, há miệng phun ra một con Hỏa Điểu tức thời vỗ cánh phi thẳng về huynh đệ họ La.

Lại là Hỏa Điểu Thuật.

La Thùng thấy thế sắc mặt khẽ giãn ra. Thò tay vỗ vào túi trữ vật bên hông, đem một tấm Phù ra sử dụng.

Sau khi Lá Phù bạo cháy, lập tức hóa thành một vách tường linh khí cỡ mấy trượng, lóng lánh che ở trước mặt.

“Kim thành trung thổ thuật”.

Đây vốn là Nhân giai pháp thuật phòng ngự cao cấp thuộc tính Kim, có thể chống lại Tiên thiên Chân Hỏa của đối phương, kéo dài một chút thời gian, La Thùng thầm nghĩ.

Chỉ thấy Hỏa Điểu nháy mắt đã phi tới bắn vào Kim thổ tường thành. Đừng thấy dáng hình Hỏa Điểu nhỏ nhắn mà xem thường uy lực của nó, Chỉ thấy hào quang bắn ra tứ tán, đồng thời cả Hỏa Điểu và Kim thổ tường đều tự bạo thành muôn mảnh.

La Thùng thấy thế sắc mặt có chút yên tâm định thò tay vào túi trữ vật lấy ra thêm một lục Phù. Tiếc rằng chỉ thấy trước mặt hắn hàn quang chợt lóe lên, cuống họng đã mát lạnh, một đoàn hoa huyết bắn ra. Hàn quang còn chưa dừng lại phi cắm thẳng vào ngực La Bưu. La Bưu cũng chỉ kịp kêu lên: “Ca ca” một tiếng đã ngã xuống. Nhìn lại thì đó là một thanh trủy thủ nhỏ khá tinh xảo, trên thân âm linh lực tỏa ra nhàn nhạt.

Lâm Hiên thấy tình cảnh này khẽ thở ra sau đó thốt: “Nguyệt Nhi đa tạ ngươi đã tương trợ”.

Chỉ thấy một bóng hình yểu điệu đã hiện ra:“ Không sao, thiếu gia. Đó là bổn phận của ta”. Phất tay một cái trủy thủ đã bay về, Sau đó thoáng một lát đã hóa thành một làn khí bay vào tay áo Lâm Hiên.

Thì ra khi đuổi tới nơi Lâm Hiên đã lén thả Nguyệt Nhi ra, với tu vi quả nàng hiện tại sử dụng trủy thủ đã đến mức xuất thần.

Lâm Hiên cũng suy tính khá kỹ. Hắn chỉ dùng pháp thuật quen thuộc mà đối phương đã rõ, khiến cho đối phương khinh địch. La Thùng cùng La Bưu đến Linh Khí Hộ thuẫn cũng chưa kịp phát ra, đã bị Nguyệt Nhi dùng trủy thủ ám toán.

Sát danh lừng lẫy của huynh đệ họ La, cuối cùng vẫn không phải đối thủ Lâm Hiên, trong tay hắn ngã xuống. Dã tâm, dục vọng cũng đều biến thành tro bụi.

Lâm Hiên đi tới trước mắt, thò tay một cái, một đường hắc khí bắn ra, Thu lấy túi trữ đồ từ thi thể của huynh đệ họ La. Hắn cũng không có khách khí lấy ra Bách Hồn Phiên thu hai tinh hồn vào.

Lần này chiến đấu mặc dù gian nan, nhưng thu hoạch lại đặc biệt phong phú, đừng xem hai huynh đệ là Tán Tu, nhưng so với danh môn đại phái đệ tử tài liệu còn phong phú hơn.

Lâm Hiên cầm Mẫu kiếm nhẹ nhàng rung lên, sáu tử phi kiếm cũng bay ra. Các thân kiếm tạo hình theo phong cách cổ xưa, chỗ chuôi kiếm dùng chữ triện có khắc hai chữ "Thủy Vân".

Cho dù có cổ bảo Huyền Hỏa Thần Châu, nhưng bộ cực phẩm Linh Khí làm cho Lâm Hiên yêu thích không buông tay. Ngắm nghía một lát, mới lưu luyến thu vào trong túi trữ vật của mình.

Đồ vật khác thong thả xem xét sau, Lâm Hiên độn quang trở lại chỗ Mộc Linh cây.

Phi đến nửa đường, nghe ùm một tiếng, Lâm Hiên kinh hãi, Linh Khí Hộ Thuẫn mở ra. Lúc này mới nhìn chăm chú nhìn lại.

Lọt vào mắt Lâm Hiên chính là mảng vân trùng màu xanh lục, đám trùng này không có chủ nhân, từ Linh thú túi bay ra.

Thực ra, với Khu Trùng Thuật Lâm Hiên cũng rất có hứng thú, có điều tham bát dễ bỏ mâm, hiện tại mục tiêu quan trọng nhất của hắn là kết thành Kim Đan.

Lục Mang Trùng mặc dù có chút không tầm thường nhưng đã nhận chủ, hắn có được cũng không cách nào sử dụng. Lâm Hiên mở to miệng, phun ra một hỏa sợi màu trắng.

Tiên thiên chân hỏa!

Oanh, Chân hỏa kia nhanh chóng bao lấy vân trùng.

Lục Mang Trùng kêu lên chi chi.

Lục Mang Trùng đối với Trúc Cơ Kỳ tu sĩ là đáng sợ, nhưng chủ nhân đã chết, không có người chỉ huy căn bản là sẽ không biết tự phòng ngự. Tiên thiên Chân hỏa cũng có thể thiêu hủy.

Rất nhanh, đám vân trùng đã tan biến không còn, chỉ còn một mảng sương mù xanh lục phiêu phù trên không trung. Cho dù là cuồng phong thổi tới, cũng không thể làm cho tán ra.

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hiên giật mình, trên mặt lộ như nghĩ tới điều gì, hắn lấy ra một cái bình ngọc, một đường pháp quyết đánh vào trong sương mù, đem thu vào bên trong bình.

Nếu như hắn dự đoán vật ấy hẳn là tinh hoa Lục Mang Trùng, kịch độc vô cùng, là khí độc trong trùng độc. Người tu tiên mặc dù có thể kháng độc, nhưng đến trình độ nhất định cũng ngăn cản không nổi. Đem vật ấy luyện chế lôi tử ám khí. Uy lực chắc hẳn không nhỏ.

Sau đó Lâm Hiên lại không hề dừng lại. Bay tiếp về lại nơi Mộc linh cây sinh trưởng.

Đem Mộc Linh Quả thu vào, hắn ngẩng đầu nhìn sắc trời, ước chừng còn trên dưới một canh giờ mới hết thời gian.

Lâm Hiên ở xunh quanh tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống, hai tay lấy ra một khối tinh thạch, bắt đầu khôi phục linh lực!

Liên tục trải qua hai trường chiến đấu. Nhất là vừa rồi, họ La huynh đệ tu vi quả thực không tầm thường, pháp lực của hắn cũng tiêu hao không ít, trước tiên cần khôi phục lại pháp lực.

Đương nhiên, đem Tiểu Nguyệt Nhi phóng ra, ở một bên giúp hắn hộ pháp.

Cũng không thấy có sự tình gì nguy hiểm, ba tu tiên giả kia cũng không thấy tung tích. Xem ra không phải bị lão giả khắc khổ, thì cũng là bị họ La huynh đệ tiêu diệt.

Hơn nửa canh giờ sau.

Lâm Hiên đứng lên, pháp lực mặc dù không hoàn toàn khôi phục. nhưng cũng được khoảng bảy tám phần. Sau đó, Lâm Hiên lấy ra một cái ngọc giản, đem thần thức rót vào bên trong.

Lát sau, hắn ngẩng đầu lên, công nhận phương hướng một chút, nhằm phía Đông Nam bay đi.

Một cái truyền tống trận xuất hiện ở trước mắt.

Mặt trên ký hiệu trong trận hơi chớp chớp, xem ra đã khởi động, Lâm Hiên không chút do dự đứng lên. Linh lực rót vào, một trận bạch quang hiện lên, bóng dáng của hắn dần dần mơ hồ, tan biến vào hư không.

Cùng lúc đó, ở một gian thạch thất.

Truyền tống trận sáng ngời, Lâm Hiên từ phía trong đi ra.

Một chút dò xét, quả nhiên là nơi lúc trước hắn đã truyền tống ra ngoài. Chỉ là có rất ít người trở về, Ngoài Chu Hải,Trúc Cơ Kỳ tu sĩ khác trở về còn lại có sáu bảy người, so với trước khi truyền tống không bằng ba phần.

"Đạo hữu đã trở về, xin mời trước tiên hãy nghỉ tạm!"

Chu Hải đang quan sát Lâm Hiên, mơ hồ hàm chứa một chút dị ý.

Lâm Hiên hờ hững gật đầu, đi vào một bên ngồi xuống, đồng thời lạnh nhạt dò xét vài tu sĩ còn lại.

Chỉ thấy ngoài người mặc đỏ thẫm đạo bào, chỗ ngực thêu một đóa bông hỏa là Chu Hải. Các tu sĩ khác vẻ mặt đều rất khó coi.

Vẻ mặt lại càng khác nhau, ủ rũ, giận dữ, lẩm bẩm chửi mắng cái gì...

Chu Hải kia, thì hoàn toàn sự khác biệt, không chỉ đắc ý, trong ánh mắt lóe lên một tia giảo quyệt.

Loading...

Xem tiếp: Chương 241: Không Ngớt Kinh Ngạc.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Mộng Nhu Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48


Tình Hư Thế Ảo

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường

Số chương: 20


Luyến Nô

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Đế Cơ - Asisư

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33