Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1273: Chút Manh Mối

Chương trước: Chương 1272: Đồng Tâm Quả



Năm xưa mẫu thân nàng đã từng kể qua về qua sư môn. Trận đại chiến năm trăm năm trước khiến Thiên Nhai Hải Các uy chấn hải ngoại.

Nữ tử trong môn ra ngoài hành sự, đừng nói là tu sĩ cùng cấp mà các tiền bối cảnh giới trên cũng thường khách khí vô cùng.

Thiên Nhai Hải Các thiên kiêu chi nữ! Từ nhỏ trong tâm thức Lý Chi Lan đối với môn phái này ấn tượng sâu sắc.

Hiện tại phụ mẫu đã mất, một tiểu tu sĩ Linh Động kỳ như nàng có thể về đâu đây?

Sư phụ của mẫu thân là lựa chọn duy nhất của nàng.

Trải qua thiên tân vạn khổ mới đến Tĩnh Nguyệt Đảo, còn cách đại điển nhập môn mấy ngày song nàng đã không còn tinh thạch để lưu lại, bất đắc dĩ Lý Chi Lan đành đem một chút bảo vật nhỏ của nàng tạm thời tới phường thị, hi vọng có thể đổi lấy một chút tinh thạch.

Nhưng xương cốt da lông yêu thú cấp một, còn mấy tấm phù cấp thấp vô cùng thì có ai thèm để vào mắt, cả một buổi sáng nàng cũng chẳng đổi được chút tinh thạch nào.

Ánh mắt xem thường đảo qua cũng không ít khiến trong lòng Lý Chi Lan đau nhói lại nhớ đến phụ mẫu, niên kỷ còn nhỏ nhưng nhân tình lạnh lẽo nàng nếm trải cũng nhiều.

Có trách thì trách mình là một nữ cô nhi đáng thương, mà Tu Tiên giới thừa hành chính là luật rừng...

Song oán trách cũng chẳng chút hữu dụng, cho dù có nước mắt cũng đành phải nuốt vào lòng, thiếu nữ nằm mơ cũng không nghĩ lại có một tu sĩ Ngưng Đan Kỳ ghé qua.

Linh áp của đối phương phát ra còn mạnh hơn mẫu thân, ít nhất cũng là Ngưng Đan trung kỳ.

Cao thủ như thế không thể nào nhìn trúng mấy thứ bảo vật cấp thấp kia, như vậy chắc chắn là….

Nên làm gì bây giờ?

Lý Chi Lan thấp thỏm trong lòng, tuy nàng không muốn làm cơ thiếp hoặc đỉnh lô nhưng lỡ đối phương vô sỉ dùng sức cưỡng ép thì căn bản nàng không có đường phản kháng.

Mặc dù người ở đây rất nhiều nhưng toàn là tu sĩ cấp thấp, không có lợi sẽ không ai vì một Linh Động kỳ tiểu nữ mà đắc tội với Ngưng Đan Kỳ tiền bối.

Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân tại Tu Tiên giới cũng có, nhưng cái gọi là "Anh hùng" khẳng định bụng dạ khó lường cũng có mục đích giống nhau. Khẳng định là vị "Anh hùng" này cũng “coi trọng” vị mỹ nữ kia.

Ý niệm lưu chuyển trong tâm, trên mặt Lý Chi Lan mơ hồ lộ ra vẻ sợ hãi song chỉ có thể cẩn thận ứng phó.

"Tiền... Tiền bối nói là cái này?" Thiếu nữ lắp bắp mở miệng.

Lâm Hiên gật đầu, lấy nhãn quang của hắn liếc mắt một cái còn không nhận ra thiếu nữ trước mắt đang sợ cái gì sao. Nhất thời trên mặt hắn không lộ ra chút xấu hổ song cũng không cần giải thích. Mà cũng tại Nguyệt Nhi nha đầu kia, lúc này nàng đã tới nơi khác trong phường thị để lại hắn nơi đây. Nếu không sao giờ hắn lại bị ngộ nhận là sắc lang thế này.

Lâm Hiên có chút tự diễu, khôi phục vẻ ôn hòa như thường nói: "Không sai, chính là thứ này, đạo hữu có thể mở ra cho ta xem một chút được chứ?"

Đối với Linh Động kỳ tu tiên giả đi làm sinh ý ở phường thị Lâm Hiên cũng rất hảo cảm, ngày xưa cũng không phải từng thế này sao.

"Dạ."

Lý Chi Lan gật đầu, vươn ngón tay tháo sợi dây đem miệng túi màu vàng kia mở ra.

"Cái này..."

Nhìn thoáng qua trên mặt Lâm Hiên có chút kinh ngạc, hình dáng cùng kích thước không sai biệt lắm, chẳng qua là màu tím nhạt.

Lâm Hiên vươn tay ra đem khúc màu tím quan sát một hồi.

Chừng qua thời gian một tuần trà hắn mới chậm rãi mở miệng:"Cô nương, thứ này ngươi có được từ nơi nào?"

"Cái này... Vãn bối cũng không rõ ràng lắm." Vẻ mặt Lý Chi Lan lộ chút thấp thỏm.

"Cái gì, ngươi cũng không biết?"

"Tiền bối xin bớt giận, vãn bối tuyệt không dám lừa gạt người, vật này là di vật của phụ mẫu ta lưu lại, khi xưa là hai người mạo hiểm đoạt được nhưng lúc đó vãn bối chỉ lên sáu lên bảy nên không rõ."

"Thì ra là như vậy." Lâm Hiên lấy tay vuốt trán trên mặt lộ chút do dự " Lệnh tôn cùng lệnh đường cũng là tu sĩ hải ngoại?"

"Vâng." Lý Chi Lan đàng hoàng nói.

Vẻ mặt Lâm Hiên trầm ngâm song trong lòng thầm mừng rỡ, hắn nhìn trúng vật này đương nhiên có chỗ hữu duyên.

Ngọc La Phong rất khó thăng cấp, phương pháp hiện tại là dùng cực phẩm tinh thạch để nuôi dưỡng trưởng thành.

Song điều này quá cũng quá xa xỉ, chỉ có những người có thân phận cao vời như Tu La Vương có lẽ còn có thể dùng đến.

Bất quá Ngọc La Phong trưởng thành đương nhiên không phải mỗi phương pháp đó.

Những vật như khúc gỗ màu tím này không biết là vật gì nhưng khi nãy đến gần Lâm Hiên cảm ứng được đám Ngọc La Phong vui mừng vô hạn, xôn xao một hồi trong túi.

Tuy thiếu nữ này không rõ song khi đến Thiên Nhai Hải Các có thể hỏi tỷ tỷ. Phụ mẫu thiếu nữ này nếu là tu sĩ hải ngoại thì bằng vào thực lực của Thiên Nhai Hải Các còn sợ tìm không được tìm được tung tích sao?

"Vật này ta muốn, không biết đạo hữu tính bán thế nào ?" trên mặt Lâm Hiên bất động thanh sắc chậm rãi mở miệng.

Nghe vậy Lý Chi Lan không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thì ra đối phương không phải là… mà là muốn mua đồ, nàng vén áo thi lễ: "Tiền bối, đây là di vật của phụ mẫu tiểu nữ, ta cũng không rõ ràng mời người định giá là được."

Lâm Hiên gật đầu nghĩ ngợi một lát rồi nói. "Ngươi đi theo ta!"

"Cái gì?" Lý Chi Lan ngẩn ngơ, trên mặt không khỏi lộ vẻ cảnh giác.

"Cô nương không cần để tâm, tại hạ thực không có ý gì, túi di vật này giá trị thật sự là không nhỏ. Tu vi của cô nương quá thấp, nếu như ta ở chỗ này đưa cho ngươi quá nhiều tinh thạch, cô nương không sợ những người khác để tâm sao?" đôi môi Lâm Hiên khẽ nhúc nhích, mỉm cười truyền âm.

"Cái này..."

Trên mặt Lý Chi Lan không khỏi lộ vẻ do dự, song đã đến nước này đối phương muốn trở mặt thì nàng liệu chống lại được sao.

Lâm Hiên cũng không tức giận mà lẳng lặng chờ, đối phương cẩn thận như thế khiến hắn hài lòng Năm đó hắn không cũng giống như vậy sao? Muốn tồn tại ở tu tiên giới thì không được thiếu tâm cơ.

Sau một lát trong mắt thiếu nữ hiện lên vẻ kiên định: "Được, vãn bối đi cùng người."

Nhìn tiền bối trước mắt cũng có vẻ ôn hòa mà Lý Chi Lan quả thật đang nghèo túng, trong túi không còn thối tinh thạch nào. Cơ hội trước mắt nàng không thể bỏ qua, là phúc thì không là họa, mà là họa muốn tránh cũng không được.

Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ hân thưởng, thiếu nữ này cẩn thận nhưng thời khắc mấu chốt biết lựa chọn chính xác.

Nếu một tiền bối cần đồ của vãn bối mà không được đáp ứng, khẳng định cũng sẽ không buông tha mà ngược lại dễ dẫn đến họa sát thân.

"Tiền bối xin chờ một chút."

Lý Chi Lan vừa nói vừa mấy khối thú cốt cùng với bù chú vào rồi túi đựng đồ, những đồ này chính là toàn bộ gia thân của nàng. Nhìn dáng vẻ đơn bạc của thiếu nữ Lâm Hiên lại không khỏi thầm thở dài.

Tu Tiên giới thật tàn khốc, nếu là cao thủ như hắn hoặc là Mộng Như Yên thì có ném cả hơn ngàn vạn tinh thạch cũng không chớp mắt, còn Linh Động kỳ tu tiên giả như nàng này, đặc biệt là tán tu vì một hai khối tinh thạch mà phải đổ mồ hôi chảy huyết.

Dĩ nhiên muốn tới được cảnh giới như Lâm Hiên thì năm xưa ai có thể như hắn, Linh Động kỳ tầng thứ nhất đã phải xông vào Luyện Tâm Đường, chịu nổi khổ núi đao biển lửa công tâm.

Muốn trở thành cường giả đều trải qua khổ cực như vậy, huống chi là là truy tầm sự vĩnh tồn cùng thiên địa Lâm Hiên yên lặng, trong lòng không khỏi sinh ra cảm xúc.

Lý Chi Lan rất nhanh liền thu thập xong rồi nói: "Tiền bối, chúng ta đi nơi nào?"

"Cô nương xin chờ một chút."

Lâm Hiên chợt tỉnh, nhắm lại hai mắt đem thần thức thả ra, Nguyệt Nhi bảo bối của hắn không biết đã chạy đi đâu.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 1274: Có Mắt Không Tròng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thủy Dữ Hỏa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 37


Tà Y Ma phi của Nhiếp Chính Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 107


Đồ Đằng

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 90


Dạ Sắc Biên Duyên

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 79