Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1252 - 1253: Thiên Triệu

Chương trước: Chương 1250 - 1251: Kết Nghĩa Kim Lan



"Thiếu gia, sự tình lần này có thuận lợi không?"

Lục Doanh Nhi vừa hỏi han vừa nhẹ nhàng chuyển thân pha cho Lâm Hiên một tách hương trà, thân là Bái Hiên Các chủ song trước mặt hắn nàng vẫn tình nguyện làm một tiểu nha đầu thị nữ.

"Cũng không tồi, Thiên Ảnh tông đã bị trừ tận gốc, mặt khác ta còn mang về một ít bảo vật cho bổn môn." Lâm Hiên mỉm cười nói.

"Bảo vật gì vậy, sư bá." Thanh âm êm ái truyền vào tai, Vũ Vân Nhi ở một bên không nhịn được hiếu kỳ mở miệng.

"Việc này nói sau, ta có chuyện muốn hỏi trước." "Sư bá mời nói."

"Vì sao lại đem hộ phái đại trận mở ra?"

"Việc này thiếu gia không hỏi Doanh nhi cũng mau chóng bẩm lại với người, sự tình là như vậy..." Lục Doanh Nhi khẽ tới gần hắn sau đó đôi môi anh đào hé mở.

"Thiếu gia trước khi đi có phân phó rằng Nguyệt nhi tiểu thư đang trong giai đoạn tu luyện khẩn yếu không cho phép ai quấy rầy đúng không?"

"Không sai, không lẽ Nguyệt nhi đã xảy ra chuyện gì?" Vẻ mặt Lâm Hiên kinh ngạc hoảng hốt hỏi.

"Thiếu gia không cần phải lo lắng, Nguyệt nhi tiểu thư tu luyện thuận buồm xuôi gió, chỉ là khi người rời đi không lâu, chung quanh động phủ của Nguyệt nhi tiểu thư xuất hiện nhiều dị tượng cho đến nay vẫn chưa hết."

"Dị tượng?" Lâm Hiên nghe xong trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: "Chẳng lẽ nàng đang kết anh?"

"Nguyệt nhi tiểu thư hiện đang ngưng kết Nguyên Anh sao, tiểu tỳ chúc mừng thiếu gia bất quá..." Lục Doanh Nhi nói đến đây thì lộ ra thần sắc do dự.

"Như thế nào, nói mau." "Tiểu tỳ tuy kém hiểu biết song thiên tượng ngưng kết Nguyên Anh đã có gặp qua, có điều dị tượng của Nguyệt Nhi tiểu thư thì hoàn toàn bất đồng, nói chính xác là không thể so sánh với người khác."

"Không thể so sánh?" Lâm Hiên lấy tay vuốt trán trên mặt lộ vẻ đăm chiêu.

"Không sai, dị tượng này lớn hơn rất nhiều, các tu sĩ khác khi kết anh không thể bằng được." "Không sai, Vân nhi cũng chứng kiến, lời của Lục tỷ tỷ không khoa trương chút nào." Vũ Vân nhi cũng mở miệng.

Trong lòng hai nàng đều rất nghi hoặc song cũng rất thông minh, sự tình liên quan đến Nguyệt Nhi tốt nhất là không nên tìm hiểu kỹ từ thiếu gia.

Lâm Hiên gật đầu thở ra. Kiếp trước của Nguyệt nhi chính là Âm ti chi chủ, tu vi có thể sánh với chân tiên, sau khi dung hợp với chân huyết kiếp trước, dị tượng khi ngưng kết Nguyên Anh đương nhiên rất lớn. Có điều sao lúc hắn trở về lại không thấy dị tượng này?

Dường như nhìn ra nghi hoặc của Lâm Hiên, Vũ Vân nhi nhu thuận mở miệng: "Sư bá, dị tượng này không phải là liên tục mà sẽ có khoảng cách."

"A." Lâm Hiên gật đầu không nói gì.

Lục Doanh Nhi cẩn trọng mở miệng: "Dị tượng do tiểu thư dẫn động kinh người vô cùng, âm thanh vang xa ngàn dặm, khi trước đã kinh động tới mấy Nguyên Anh tu sĩ chung quanh tới đây..."

"Vậy bọn họ có đánh vào tổng đàn hay không?"

"Còn chưa" Lục Doanh Nhi vuốt vuốt ngực trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi. Thiếu gia đúng là tính toán như thần. Trước khi đi còn để lại hậu thủ, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Có Xuyên Sơn Giáp cùng Thi ma tương trợ, mấy tên Nguyên Anh kỳ tu sĩ đa sự tới đây đều bị quần tu Bái Hiên Các sát diệt sạch.

Sau đó Lục Doanh Nhi cũng không dám chủ quan liền đem hộ phái đại trận mở ra, tuy tiêu hao rất nhiều tinh thạch song trong lòng thiếu gia Nguyệt nhi quan trọng thế nào thì nàng rất rõ ràng, nếu có sai lầm gì thì nàng đâu còn mũi mà gặp lại Lâm Hiên.

"Ừm, các ngươi làm tốt lắm." Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ tán thưởng, rốt cuộc hắn đã yên tâm.

"Thiếu gia, đây vốn nhiệm vụ của chúng tiểu tỳ" Lục Doanh Nhi khẽ nở nụ cười. Nàng luôn trung tâm cẩn trọng khiến Lâm Hiên rất hài lòng.

"Đúng rồi, sư bá vừa mới nói, người có mang về bảo vật sao?"

"Không sai." Nghe nói Nguyệt nhi sắp kết anh thành công, tâm tình Lâm Hiên thư thái vô cùng, thần sắc trở nên vui vẻ khác thường:

"Hai ngươi cũng ngồi đi, không có hạ nhân thì cũng không cần quá câu nệ."

"Dạ, đa tạ người!" Hai nàng vén áo thi lễ sau đó mới ngồi xuống một bên.

Lâm Hiên chậm rãi đem sự tình khi trước kể lại khiến hai nàng nghe mà sợ hãi vô cùng.

"Cái gì, sư bá, hiện tại chúng ta đã có mười Nguyên Anh kỳ khôi lỗi." Vũ Vân nhi lấy tay che miệng, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Vũ gia trước kia tuy là tiểu gia tộc tu tiên song có chút am hiểu khôi lỗi thuật, trong lòng Vân nhi rõ ràng Nguyên Anh kỳ khôi lỗi quý giá đến độ nào đến mức Thiên Xảo Môn không nỡ bán ra.

"Khi trước ta hứa sẽ giúp các ngươi kết anh song điều này không phải một sớm một chiều là được. Mà ta cũng không thể cứ tọa trấn tại tổng đà Bái hiên Các này. Hiện tại có mười khôi lỗi này, chỉ cần không trêu tới đại thế lực, muốn tự bảo vệ bổn môn thì không có vấn đề"

"Đa tạ người, chúng nô tỳ nhất định sẽ không để người thất vọng" Vẻ mặt hai nàng tràn đầy vui mừng mở miệng.

Lâm Hiên phất tay áo một cái đem mười hộp gấm đựng Nguyên Anh kỳ khôi lỗi xuất hiện trên mặt bàn "Thứ này cần tế luyện nhận chủ sau đó mới có thể sử dụng, cụ thể nên làm thế nào thì các ngươi đã biết. Song muốn khống chế nhiều khôi lỗi như vậy khẳng định lực là bất tòng tâm. Vì vậy hai ngươi hãy đem tế luyện khôi lỗi nguyên anh trung kỳ mà sử dụng, còn tám tên sơ kỳ thì phân phát xuống, nhất định phải giao cho những người trung tâm tin cậy. "

"Dạ, tiểu tỳ rõ." Lục Doanh Nhi khẽ gật đầu mà trên mặt Vũ vân nhi cũng đầy vẻ nhu thuận.

Có mười Nguyên Anh kỳ khôi lỗi trong tay bổn môn có thể bớt đi không ít phiền phức và an toàn hơn. Không biết thiếu gia dùng bảo vật nghịch thiên gì mà có thể đổi về. Nghĩ đến sự lo lắng của Lâm Hiên dành cho Bái Hiên Các, hai nàng cảm kích không thôi.

Lại thấy Lâm Hiên phất tay một cái, thanh quang hiện lên rồi lại hai thêm túi trữ vật xuất hiện trên bàn."Thiểu gia, cái này…"

"Tu tiên bách nghệ vô cùng đa dạng, ngoại trừ khôi lỗi thuật, Thiên xảo môn còn có không ít bảo vật khác." Lâm Hiên vừa nói vừa đem miệng túi mở, vô số quái vật hình Phi Điểu hiển lộ ra. Toàn thân chúng màu vàng chanh lại có điểm giống diều hâu hung ác, là dùng thiên niên linh mộc luyện chế thành.

"Là Mộc Nhĩ." Vũ Vân Nhi lấy tay che miệng kinh hô.

"Ngươi nhận ra vật này sao?" Ánh mắt Lâm Hiên hướng sang nàng.

"Dạ, Vân nhi đã từng thấy qua, tuy sự linh hoạt của nó kém hơn khôi lỗi song cũng rất lợi hại, bất quá muốn phát huy hiệu quả thì số lượng của chúng nhất định phải hơn trăm, không biết sư bá mua được bao nhiêu?" đôi môi anh đào của Vân Nhi hé mở, Mộc Nhĩ vừa nhìn phẩm cấp rất tốt nên chắc chắn giá rất cao.

"Ha ha, ngươnhìn thì biết." Trên mặt hai nàng đều lộ ra vẻ tò mò đem thần thức dò xét trong túi trữ vật. Gần nửa tuần trà thiếu nữ ngẩn đầu, thần thái vô cùng rúng động.

"Ba nghìn cái, sư bá, đây chăng phải hơn một ngàn vạn tinh thạch sao?" "Không nhiều đến thế, số lượng này Thiên Xảo môn có chút ưu đãi, tính ra là chín trăm vạn tinh thạch thôi." Lâm Hiên thản nhiên mở miệng.

Chín trăm vạn tinh thạch sao? Không phải là số lượng đủ để đại tu sĩ hậu kỳ táng gia bại sản sao. Thiếu gia quả nhiên bất phàm, trong mắt hai nàng tràn đầy vẻ sùng bái.

"Còn chưa hết, các ngươi xem thứ này có tốt bằng Mộc Nhĩ không" Lâm Hiên mỉm cười mở miệng.

"Chẳng lẽ bảo vật kia còn tốt hơn Mộc Nhĩ?"

"Không sai, hai ngươi từng nghe qua Tinh uy pháo chưa? "

"Tinh uy pháo?" Lục Doanh Nhi lắc đầu, nàng vốn đến từ U Châu nên không rõ còn Vân nhi nghe thấy thì nghẹn giọng: "Sư bá, vật này không phải Thiên xảo môn tuyệt không bán ra sao, ta nghe nói độ quý giá của nó cũng không kém nguyên anh kỳ khôi lỗi."

"Lời đồn là như vậy song quy củ là thứ chết còn người mới là vật sống, sự tình gì cũng có thể biến đổi có bảo vật ắt có người động tâm..."

"Thiếu gia, vì Bái Hiên Các mà khiến người hao tâm tổn lực như vậy." Vẻ mặt Lục Doanh Nhi có chút áy náy mở miệng, trong lòng nàng hiểu rõ với thần thông hiện tại của Lâm Hiên Bái Hiên Các nho nhỏ này căn bản là không giúp được hắn, Lâm Hiên làm vậy là muốn giúp các nàng sau này có chỗ đứng tại Vân châu." Doanh nhi, ngươi không nên nghĩ ngợi nhiều, thực ra ta cũng chẳng hao tổn gì."

Lâm Hiên uống một ngụm trà đang muốn hỏi chuyện khác, đột nhiên…

Oanh!

Một tiếng vang cực lớn truyền vào tai, cả tòa sơn phong đại chấn mặt đất rung lên dữ dội. Nếu tổng đàn Bái Hiên Các không có tầng tầng cấm chế bao phủ chỉ sợ đã sụp xuống. Chân mày Lâm Hiên vừa động khẽ lay động bả vai, hóa thành một đạo kinh hồng bay ra ngoài đại điện.

"Ồ. . ." Lơ lửng giữa không trung, trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ kinh ngạc. Chỉ thấy nơi sơn cốc có động phủ mà Nguyệt nhi đang bế quan. Trong vòng hơn mười dặm quanh đó bị bao phủ bởi âm phong đen như mực, từng đợt quỷ khóc thê lương vang vọng ra.

Từng đám bụi mù nổi lên cát bay đá chạy tứ tán, oan hồn lệ khí kín trời, lúc này rõ ràng đang là giữa trưa mà dương quang đã tắt. Linh khí ở chung quanh trở nên hỗn loạn vô cùng, khắp nơi tràn ngập âm khí.

Dị tượng đến cỡ này quả nhiên tu sĩ kết anh không thể tạo ra nổi.

"Thiểu gia, người xem … "

Hai đạo kinh hồng chợt lóe, hai thiếu nữ đã tới cạnh Lâm Hiên, trên mặt đẹp ẩn hiện chút lo lắng. thiên tượng kết anh lần này của Nguyệt nhi tiểu thư thực quá lớn đến hộ phái đại trận mà cũng không cản được.

Có điều trên mặt Lâm Hiên không mấy lo lắng nói. "Không cần phải gấp, việc này ta sẽ xử lý, các ngươi mau trở về trấn an hạ cấp cho tốt, bảo bọn chúng không cần phải hồ ngôn loạn ngữ đến đây làm gì." Lâm Hiên hời hợt nói.

"Dạ!" hai nàng nhu thuận mở miệng thi lễ đang muốn thối lui thì đột nhiên âm thanh đùng đùng sấm động giữa trời quang truyền ra.

Lâm Hiên khẽ nheo mắt, chỉ thấy lúc này âm phong đã che cả sơn cốc hình thành một đám mây đen cực lớn cỡ vài chục mẫu trên bầu trời.

Trong mây đen phát ra lệ quang chói mắt xen lẫn quỷ rống hí thê lương, lấy sơn cốc làm trung tâm một cơn lốc màu đen kịt đường kính chừng trăm trượng liền trời tiếp đất hiện ra, thanh thế cực kỳ kinh người.

Ngao! Trong mây đen lại thấy quỷ ảnh trùng trùng xen lẫn vô số bạch cốt.

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại cảm thấy có chút không ổn: "Doanh nhi, trước kia dị triệu có kinh người thế này không?" "Không có." Lục Doanh Nhi lắc đầu, trên mặt tràn đầy lo lắng: "Thiếu gia, Nguyệt nhi tiểu thư gặp phải vấn đề gì chăng, thiên triệu trước kia vốn không đáng sợ như vậy."

Lâm Hiên lấy tay vuốt trán, kỳ thật hắn cũng không rõ, thân phận Nguyệt nhi đặc biệt không thể dùng lẽ thường phỏng đoán. Có lẽ Tiểu Đào sẽ biết song không biết hiện tại nha đầu kia đã tỉnh hay còn ngủ. Lâm Hiên tự phụ tâm cơ đáo để mà lúc này không giúp được gì, chỉ đành ở một bên chờ đợi.

Hoàng Tam vốn là nhất danh đệ tử của Lãng Thương môn tại U Châu, mấy chục năm trước thiên địa dị biến Bích Vân sơn cùng Linh Dược Sơn hai đại môn phái trước sau đi tới nơi khác phát triển.

Núi không còn hổ thì khỉ lên làm vua, Lãng Thương môn nhân cơ hội mở rộng thế lực, không ngờ Bái Hiên Các nổi lên nhất thống trở thành bá chủ mới của U Châu, Lãng Thương môn đành phụ thuộc vào, Hoàng Tam sau đó liền gia nhập Bái Hiên Các.

Ban đầu hắn chỉ là ngoại môn đệ tử nhưng về sau do cơ duyên xảo hợp lập được đại công, trở thành tâm phúc của Đại Các chủ. Khi Đại Các chủ tới Vân châu thành lập phân đàn cũng chọn Hoàng Tam đi theo.

Tới đây hắn mới biết trước kia là sống uổng, tại nơi tu luyện thánh địa lão quái Nguyên Anh kỳ nhiều như lá trên cây cổ thụ.

Bái Hiên Các tại U Châu là bá chủ nhưng tại nơi này chỉ là tông môn tam tứ lưu, may là có Lâm Đại trưởng lão bảo hộ nếu không thì mạng nhỏ có thể bị nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Sau khi đoạt được Cửu lăng Sơn, Bái Hiên Các rốt cuộc đã có tổng đàn nơi Vân Châu, có điều dị tượng gần đây đã khiến nhân tâm hoảng hốt, Các chủ đã hạ khẩu lệnh cấm không cho mọi người lén nghị luận. Cũng may dị tượng tuy hoành đại vô cùng song không mang đến tai hoạ gì, theo thời gian tâm tình chúng tu sĩ dần dần buông lỏng.

Hôm nay một khắc trước Hoàng Tam đang ngồi trong phòng, hiện tại hắn đã là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đỉnh giai, chỉ cần cố gắng tu luyện cho tốt thì có thể tiến giai hậu kỳ. Dị tượng khiến thiên địa linh khí trở nên hỗn loạn vô cùng nên không thể tiếp tục tu luyện.

Hoàng Tam thở dài rời động phủ, rất nhanh hắn trợn mắt há hốc mồm, dị tượng kia hắn đã gặp nhiều song lần này lại đáng sợ hơn rất nhiều. Bốn phía đều là âm phong, Hoàng Tam thân là tu tiên giả mà còn kinh hãi vô cùng, nếu là phàm nhân chỉ sợ đã hồn phi phách tán.

"Ồ, đây là cái gì?"

Động phủ của Hoàng Tam vốn trên một ngọn tiểu sơn, lúc này đang lơ lửng tại giữa không trung vẻ mặt hắn vừa động, chỉ thấy chừng trăm trượng xa dưới chân đất đá đột nhiên quỷ dị ùn ùn đùn lên rồi một cánh tay chỉ còn xương bọc da với lên.

Bùm ! Sau đó đất cát mạnh mẽ bắn ra, một quái vật hình người chui từ dưới đất lên. Mười ngón tay sắc nhọn như móc câu, hình dáng tướng mạo khô đét, toàn thân toát ra thi khí tanh hôi.

"Cương thi !"

Hoàng Tam sợ hãi, lại thấy quái vật kia hung hãn lao về mình, hắn liền vội vươn tay ra vỗ trên túi trữ vật một cái đem một thanh phi kiếm phóng ra. Chỉ thấy linh khí hóa thành một đạo lệ quang hung hăng chém về phía cương thi. Quái vật kia cũng không né hai tay khẽ múa, vô số trảo mang màu đen xuất hiện, một nửa ngăn trở phi kiếm còn một nửa bắn tới lồng ngực Hoàng Tam.

Dị biến không phải là chỉ ở một chỗ, liên tiếp những tiếng kêu sợ hãi vang lên, tổng đàn Bái Hiên Các trong khoảng khắc đã xuất hiện hơn ngàn quái vật.

Lúc này sắc mặt Lâm Hiên khó coi vô cùng nói: "Doanh nhi, sau khi tiêu diệt Huyết ảnh tông, thi thể đám tu sĩ đó trực tiếp chôn xuống đất mà không hỏa táng sao?"

"Thực xin lỗi thiếu gia là tiểu tỳ sơ sẩy, nghĩ là người đã chết thì nên cho bọn họ nhập thổ." Lục Doanh Nhi vòng tay, trên mặt có chút sợ hãi nhưng cũng có điểm hiếu kỳ: "Thiếu gia, thi thể phàm nhân cùng tu tiên giả muốn thông linh biến thành cương thi đâu phải dễ dàng, hơn nữa đây đâu có âm mạch, sao lại phát sinh điều này."

"Sư bá, thi thể muốn thông linh cần điều kiện vô cùng hà khắc, chẳng lẽ điều này có liên quan đến sự tình Nguyệt nhi tiểu thư kết anh sao?" Vũ Vân Nhi ở một bên hiếu kỳ mở miệng.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1254 - 1255: Quái Vật Ly Hợp Trung Kỳ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Trời Sinh Lạnh Bạc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 75


Tôi là Ê-ri

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 62



Ba Tuần Ở Paris

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 14


Nụ hôn của Quỷ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33