Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1254 - 1255: Quái Vật Ly Hợp Trung Kỳ

Chương trước: Chương 1252 - 1253: Thiên Triệu



Thi thể nhân tộc muốn biến thành quỷ vật này thì cần điều kiện vô cùng hà khắc. Đầu tiên phải được chôn ở nơi có âm khí dày đặc là nơi có âm mạch. Tiếp theo người này phải sinh vào bảy tháng âm lịch, được gọi là quỷ tiết nơi thế tục. Cuối cùng thi thể phải không thể bị phân hủy, nếu chỉ còn mình xương cốt thì không thể trở thành cương thi.

Ba điều kiện này thiếu một cũng không được, cho nên rất ít thi thể nhân tộc có thể thuận lợi thông linh là cương thi.

Nhưng hiện tại ở tổng đàn Bái Hiên Các lại xuất hiện tới cả hơn ngàn cương thi, điều này hiển nhiên đã phá vỡ phép tắc thiên địa. Không cần phải nói, là bị ảnh hưởng khi Nguyệt nhi kết anh. Hơn nữa những cương thi này thần thông không kém mà số lượng rất nhiều, lại đột ngột xuất hiện khiến tu tiên giả Bái Hiên Các nhất thời rơi vào thế hạ phong.

"Sự tình Nguyệt nhi đã có ta quản, hai ngươi nhanh chóng đi tổ chức nhân thủ đem những này quái vật nhất nhất diệt sát." Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua bốn phía không kinh không hỉ mở miệng.

"Dạ, xin nghe thiếu gia phân phó." Lục Doanh Nhi vén áo thi lễ sau đó cùng Vũ Vân Nhi bay đi. Những cương thi này tuy hung ác nhưng không biết phối hợp, nhất thời chiếm tiên cơ song sau một thời gian nhất định không phải đối thủ của quần tu Bái Hiên Các.

Lúc này toàn thân Lâm Hiên nổi lên thanh quang nhằm sơn cốc bay đi. Khoảng cách hơn mười dặm tự nhiên là chớp mắt là đến. Chung quanh đây sớm thành cấm địa không có động phủ của tu sĩ khác.

Có điều lúc này cảnh vật lại bị bao trùm bởi âm phong như mực, hoa cỏ cây cối đều héo úa, mấy trận pháp do Lâm Hiên thiết hạ cũng bị thổi đến thất linh bát lạc.

Càng gần sơn cốc thì âm khí càng dày đặc, tiếng quỷ khóc như câu hồn dẫn phách, tu tiên giả cảnh giới không cao mà tới đây có lẽ tâm thần sẽ bị chiếm đoạt, bất quá Lâm Hiên không có để ý điều này.

Đột nhiên thanh âm rầm rầm truyền vào tai cơn bạo phong phát ra ngày càng đáng sợ, Khắp trên triền núi đá rơi ầm ầm như sơn phong sắp sụp xuống.

"Nguyệt Nhi!" Thấy cảnh này sắc mặt Lâm Hiên không khỏi cuồng biến. Điều này có thể khiến tâm cảnh của tiểu nha đầu bị rối loạn.

Tay áo hắn phất một cái, Ô Kim Long Giáp thuẫn đã bay vút ra tỏa ra linh quang lập loè rồi hóa thành một tầng sáng kim sắc đem Lâm Hiên bao phủ lại, thân ảnh hắn bay thẳng vào chỗ sâu bên trong sơn cốc.

Ô ô…

Càng tiến vào trung tâm cơn lốc bạo phong, âm thanh quỷ khóc trở nên thê lương, trong quỷ ảnh trùng trùng vô số ác quỷ tóc tai bù xù xuất hiện, mười ngón chúng như móc câu hung hăng bổ nhào qua Lâm Hiên.

"Muốn chết!"

Trên mặt Lâm Hiên ẩn hiện sát khí, hắn tùy tiện phất tay áo một cái, thanh quang lóe lên rồi vô số kiếm khí dài cả tấc từ trong tay áo như cá bơi ra, kiếm khí đón gió hóa lớn thoáng một cái đã dài tới mấy trượng, trong tiếng xé gió bén nhọn hung hăng bắn tới đám lệ quỷ. Những tiếng phốc phốc liên tiếp vang lên, Những quỷ ảnh kia muốn tránh cũng không được thoáng chốc đã hóa thành khói bụi.

"Châu chấu đá xe." khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vẻ chê cười song trong nháy mắt thần sắc hắn lại trở nên khó coi..

Quỷ ảnh vừa diệt thì vô số lốc xoáy sâu không thấy đáy lập loè hắc ảo đã thổi tới. Chỉ thấy không giân phía trong âm khí cuồn cuộn như sóng dữ nơi đại dương dường như là thông tới Âm ti giới.

Ngao!

Trong các lốc xoáy truyền ra gào rú thê lương rồi hắc ảnh hiện lên, trước người Lâm Hiên xuất hiện các Khô lâu cực lớn. Trong hai hốc mắt của chúng lập loè hồng quang, há cái mồm đỏ lòm nhai lạo xạo, khí thế mạnh hơn đám lệ quỷ tóc tai bù xù vừa rồi rất nhiều. Có thể so sánh nguyên anh sơ kỳ tu tiên giả.

Nếu như chỉ có một cái thì không tính là gì nhưng gần trăm lốc xoáy đều phát ra Khô lâu thì uy lực lớn đến cỡ nào. Tròng mắt Lâm Hiên co lại cảm giác có chút khó giải quyết, Lần này Nguyệt Nhi kết anh không tránh khỏi gây ra động tĩnh quá lớn.

Gầm trăm Khô Lâu sau khi hiện thân lập tức vây quanh Lâm Hiên, chúng đồng loạt há mồm phun ra nào là bích hỏa, độc yên cuồn cuộn nhắm vào hắn.

Gần trăm Khô lâu nguyên Anh sơ kỳ công kích chất chồng cùng một chỗ thế này cho dù là Vọng Đình Lâu có ở đây thì cũng không tiếp được, Lâm Hiên khẳng định nếu bị đánh trúng thì chắc chắn sẽ ngã xuống.

Chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, đã thi triển Cửu Thiên vi bộ biến mất tại chỗ.

Oanh!

Vô số độc yên ma hỏa tụ cùng một chỗ ầm ầm chạm vào nhau rồi nổ tung tạo ra một cơn sóng linh khí khổng lồ tỏa ra bốn phía, khiến cả đám Khô lâu đều bị chấn lui một bước, mặt đất rung lên kịch liệt thanh thế bá đạo vô cùng, khiến Lâm Hiên thấy chắc chắn mà hốt hoảng.

Đối mặt nhiều quái vật như vậy đánh lâu thì thật là ngu xuẩn. Lâm Hiên vươn tay ra vỗ tại bên hông, trong linh quang chói mắt một thanh đoản kiếm dài hơn thước hiện ra, mặt ngoài có vô số vết rạn nhưng uy áp phát ra khiến người nghẹt thở.

Lâm Hiên không chút do dự duỗi tay nắm chặt, toàn thân hắn tỏa ra ánh sáng xanh như ngọc lưu ly rồi đem pháp lực truyền vào, chỉ thấy thân kiếm hiện ra vô số phù văn lập loè to cỡ nắm tay, phù văn lưu chuyển rồi chui trong thân thể vào Lâm Hiên. Lúc này bàn tay hắn có một tầng ngân quang bao phủ, vô số kình phiến to cỡ đồng tiền xuất hiện. Quá trình này nói thì dài song chỉ trong nháy mắt. Không đợi những Khô lâu kia kịp phản ứng Lâm Hiên đã hung hăng vung kiếm chém ra. Vô thanh vô tức một đạo ngân quang sáng chói xuất hiện trong tầm mắt.

Nhất kiếm này thanh thế cực kỳ kinh người, ngân quang bao trùm một khoảng không cao tới hơn trăm trượng, tuy chưa đến mức liền trời tiếp đất nhưng âm phong quỷ vụ chung quanh đã bị càn quét không còn, một khoảng bầu trời lại trở nên trong sáng.

Hơn ba mươi khô lâu đứng mũi chịu sào trong khoảnh khắc đã bị kiếm quang nuốt hết như bọt khí vỡ tan ra.

Trong hốc mắt đám khô lâu còn lại lóe ra tia sáng đỏ yêu dị, lộ ra thần sắc sợ hãi song đám gia hỏa này tựa hồ linh trí cũng khá cao, biết rõ muốn tránh cũng không được đành há mồm nhai loạn. Trong âm thanh rôm rốp, bọn chúng đồng loạt phun ra bổn mạng lôi hỏa. Thoáng đã chốc lôi hỏa đã tự thành một tầng bích quang u ám, lôi hỏa của hơn mấy chục Khô lâu cùng một chỗ thanh thế cũng cực kỳ kinh người đem ngân quang sáng chói cản lại.

"Hừ !"

Lâm Hiên thấy thế trên người hiện lên ngũ sắc linh quang đem thêm pháp lực rót vào Ma Duyên Kiếm.

Lúc này hai quầng sáng đã đụng vào nhau. Bích quang cùng Ngân quang đan xen xoèn xoẹt, ngay sau đó có vô số phù văn to như cái đấu xoay tròn lập loè. Thông Thiên Linh Bảo rất nhanh chiếm được thượng phong, sau một lát bích quang bị hoàn toàn tan rã. Lâm Hiên lại bổ ra một kiếm. Kiếm khí như cầu vồng đem đám Khô lâu còn lại nhất nhất biến thành hư ảo.

Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra đang muốn bay vào sâu nhưng thời khắc này, tiếp tục có dị biến xảy ra.

Chỉ thấy trên không điện quang lập loè, ngân xà cuồng loạn uốn éo không ngừng, mây đen trên đỉnh đầu cuồn cuộn kịch liệt sau đó tạo thành một vũng xoáy tương tự vừa rồi nhưng lớn hơn nhiều.

Rống!

Bên trong truyền đến tiếng kêu như sét đánh, Lâm Hiên ngừng độn quang trên mặt lộ vẻ mặt ngưng trọng, lần này hắn cảm ứng được sựu uy hiếp phát ra từ vũng xoáy vượt rất xa lốc xoáy vừa rồi.

Rào…

Thê lương tiếng kêu truyền ra, vô số tia chớp màu đen giao nhau lập loè trong vũng xoáy, sau đó từ bên trong vươn một quỷ thủ to cỡ vài chục trượng, mặt ngoài có một tầng lân phiến màu đỏ bao phủ, chỗ khuỷu tay còn có gai xương trắng nhọn duỗi ra.

Ngay sau đó, lại là một quỷ thủ khác bất ngờ thò ra, cả hai đem vũng xoáy kéo hai bên như muốn dùng cường lực mở rộng vũng xoáy ra.

"Đây là …" Sắc mặt Lâm Hiên trở nên khó coi, pháp thuật không gian này chỉ có Ly Hợp kỳ lão quái vật mới có thể thi triển ra.

Đôi quỷ thủ kia Lâm Hiên nhận không ra, song lúc này hắn đã biết vũng xoáy này thông tới Âm ti giới. Quỷ vật sẽ thông qua đây mà xuyên sang Nhân giới này. Sau khi dòng xoáy mở rộng cả không gian mơ hồ một hồi rồi một quỷ vật từ bên trong chui đi ra.

Lệ quỷ này mặt xanh nanh vàng, điều quỉ dị là trên mặt nó có bốn đôi mắt, dù kiến thức Lâm Hiên uyên bác song trong lòng không khỏi phát lạnh.

Khí thế của lệ quỷ so với Tuệ Thông cùng Như Yên tỷ chỉ có hơn chứ không kém, chẳng lẽ nó là cao thủ Ly hợp trung kỳ.

Thời khắc này Lâm Hiên trở nên do dự, không biết là có nên động thủ hay tránh đi.

Nguyệt nhi kết anh đã mở ra thông đạo tới âm ti giới, song tám chín phần lệ quỷ này sẽ không thể nhận ra Tu La vương sau khi chuyển thế, vạn nhất nó đối nàng bất lợi...

Cho nên Lâm Hiên không dám rời mà chỉ có thể liều mạng! Ly hợp trung kỳ hay hậu kỳ đều chỉ có một nước ngăn cản.

Rống! Tiếng kêu đáng sợ tiếp tục truyền ra, thân hình quỷ vật này vô cùng cao lớn từ xa nhìn lại như một tòa núi nhỏ. Nó cúi đầu xuống dùng ánh mắt lành lạnh đảo qua Lâm Hiên trên mặt lộ ra khinh thường vẻ sau đó quỷ trảo phất một cái.

Chỉ một thoáng thiên địa dường như biến sắc, cuồng phong gào thét chung quanh, âm khí đáng sợ hội tụ cùng một chỗ, quỷ trảo chưa đến mà không gian mà bắt đầu vặn vẹo mang theo những tia chớp to như cánh tay xuất hiện ở trong tầm mắt.

Tròng mắt Lâm Hiên không khỏi co lại, không hổ là quỷ vật Ly Hợp Trung kỳ, một cái nhấc tay của nó đã đem toàn bộ lộ tuyến né tránh của hắn phong kín, ngoại trừ một đường đón đỡ thì không còn cách nào khác.

Đáng giận!

Toàn thân Lâm Hiên nổi lên thanh quang lập lòe không dám có chút khinh thị, hắn đem pháp lực như hải triều sóng dữ truyền vào Ma Duyên Kiếm sau đó cắn răng bổ xuống, kiếm khí sáng chói lần nữa ánh vào trong tầm mắt mà so với lúc nãy còn lớn hơn nhiều. Mặt ngoài kiếm quang còn có các phù văn bao phủ, ẩn ẩn có tiếng thanh minh truyền vào tai. Lần này Lâm Hiên đã dùng toàn lực.

Lệ quỷ ngẩn ngơ rồi thần sắc cũng trở nên ngưng trọng lên, trên quỷ trảo bốc lên một tần hỏa diễm đen thùi, trên cánh tay lại mọc thêm lân phiến dày đặc tạo thành một tầng hộ giáp.

Hai bên chạm nhau, âm thanh cực lớn bạo liệt truyền vào tai, không ngờ phù văn lại bị quỷ trảo đánh tan, vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi.

Thông Thiên Linh Bảo lần đầu tiên mất đi hiệu quả, đối phương đã đem kiếm quang ngân sắc phá tan.

"Không có khả năng!"

Lâm Hiên nghẹn ngào kinh hô song lệ quỷ cũng không hoàn hảo gì, trên mặt nó cũng hiện ra thần sắc thống khổ vô cùng, lân phiến đã rạn nứt mà cánh tay cũng khô đét đi rất nhiều song vẫn hung hãn đánh tới.

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại đối mặt quỷ vật ly hợp trung kỳ hắn vốn không tin tưởng vào Ô Kim Long Giáp Thuẫn nên thân hình lóe lên thi triển Cửu Thiên vi bộ. Có điều tốc độ lợi trảo còn nhanh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, lúc này nó đột nhiên gia tốc thêm.

Bùng một tiếng quỷ trảo đã đánh lên màn sáng kim sắc. Thanh âm thanh thúy truyền vào trong tai, màn sáng nhanh chóng ảm đạm xuống.

Nơi ngực Lâm Hiên như bị sét đánh, vội đem Cửu Thiên linh thuẫn mở ra tuy nhiên vẫn không thể ngăn trở. Có điều vào sát na cuối cùng trên thân hắn hiện lên một tầng hắc quang. Oanh một tiếng thân hình Lâm Hiên đã bị đánh bay xa ra.

"Ồ?"

Ác quỷ nhìn nhìn đôi lợi trảo, trên khuôn mặt dữ tợn tràn đầy vẻ kinh ngạc, đừng nói là tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà cho là Ly Hợp kỳ lão quái vật đón đỡ một kích này thân thể chắc chắn bị phá hủy, không ngờ đối phương lại có vẻ như vô sự.

Bên kia Lâm Hiên bay thẳng ra hơn trăm trượng rốt cục mới ổn đinh thân hình, khí huyết nơi lồng ngực cuồn cuộn, cổ họng ngòn ngọt, bên khóe miệng rỉ ra vệt máu đỏ thẫm.

Nguy hiểm thật!

Nếu không phải hắn tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên quyết khiến thân thể cứng rắn như yêu tộc cùng cấp, mà kịp đem Bích Diễm Kỳ Lân Giáp hộ thể thì nói không chừng đã ngã xuống. Thần thông của quỷ vật này rõ ràng mạnh mẽ đến cảnh giới Ly hợp trung kỳ, quả nhiên không dễ đối phó.

Đã trải qua thời khắc sinh tử nói trong lòng không sợ hãi là gạt người, có điều Nguyệt nhi vẫn còn ở trong nên Lâm Hiên nhất quyết không lui. Tay áo hắn phất một cái Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn như cá bơi ra xoay quanh thân thể. Lâm Hiên rung lên tay đem Thanh Hỏa Kiếm cùng Tử Tiên Lan tế ra, chỉ thấy linh quang phun vân nhả vụ, hai bảo vật lơ lửng trước người hắn.

Lâm Hiên còn chuẩn bị tế ra những bảo vật khác thì Lệ quỷ tám mắt kia đã mở to miệng phun ra một bảo vật cổ quái, là một xiềng xích hắc ảo phía đầu có một quả thiết cầu cực lớn bề ngoài chi chít gai nhọn, nhìn qua như có phần giống Lưu Tinh Chùy nơi thế tục.

Lâm Hiên hít và một hơi toàn thân nổi thanh quang như ngọc lưu ly, Bích Diễm Kỳ Lân Giáp không chỉ có năng lực phòng ngự mà đối với pháp lực thần thông cũng có tác dụng hỗ trợ. Cổ tay hắn cuốn một cái Bích Huyễn U Hỏa cũng theo đó mà hiển hiện.

"Đi!"

Lâm Hiên đang chuẩn bị bắn qua đối phương thì đúng lúc này thanh âm trong trẻo truyền vào tai, sau đó một đạo kinh hồng nho nhỏ xuất hiện.

"Dừng tay!"

Quang hoa tản đi lộ ra một thiếu nữ mỹ miều mắt mày như vẽ, có điều thân thể nàng rất nhỏ cao chưa tới một thước. Không cần phải nói tự nhiên là Tiểu Đào!

"Hai người các ngươi là ăn no rỗi việc phỏng, tiểu thư đang kết anh đến lúc khẩn yếu mà người một nhà như các ngươi lại ở đây tự giết lẫn nhau hả."

Trên mặt Tiểu Đào tràn đầy sắc giận dữ, hai tay chống nạnh quát to.

Chân mày Lâm Hiên nhíu lại dừng tay, hắn đương nhiên không so đo cùng nàng làm gì mà lại lộ vẻ đăm chiêu. Theo lời Tiểu Đào thì hắn với quỉ vật kia là người một nhà sao?

Ánh mắt Lâm Hiên chuyển qua, chỉ thấy lệ quỷ hung ác đối mặt với sự chỉ trích của Tiểu Đào thì thần tình đầy vẻ sợ hãi, giống gia nô đang hứng chịu cơn giận của chủ nhân vậy.

Sau đó nó mở to miệng quang quác kêu một hồi song Lâm Hiên nghe thì không hiểu, có lẽ là ngôn ngữ Âm ti giới.

"Là ngươi động thủ trước?" Tiểu Đào xoay người sang dùng ánh mắt bất thiện nhìn sang Lâm Hiên. Tên quỉ vật kia không ngờ lại dám đổi trắng thay đen, Lâm Hiên trừng mắt liếc sang nó lúc này cũng không cần so đo làm gì: "Tiểu Đào, ta tới hỏi ngươi Nguyệt nhi thế nào rồi, vẫn thuận lợi chăng?"

"Tại sao ta phải nói cho tên A Trư nhà ngươi."

Lâm Hiên nghẹn họng nói không nên lời sau đó vẻ mặt âm trầm xuống, một lát sau phát ra thanh âm lành lạnh: "Tiểu Đào, ta chỉ hỏi ngươi một câu, rốt cuộc Nguyệt nhi hiện thế nào?"

Thanh âm Lâm Hiên không lớn nhưng mà chẳng biết sao Tiểu Đào cảm thấy lạnh cả người đồng thời cũng cảm giác được sự lo lắng trong lời nói của hắn.

Nha đầu này vốn là do tiên phủ kỳ trân sau khi thông linh sinh ra, ngoại trừ chân tiên thì dù là đại cao thủ cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ, Linh giới yêu vương gì đó Tiểu Đào cũng không sợ. Lâm Hiên chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh, đối với nàng mà nói quả thực như là con kiến hôi. Cho nên uy hiếp của Lâm Hiên Tiểu Đào căn bản là không để vào mắt.

Song lúc này ánh mắt của nàng nhìn phía Lâm Hiên lại trở nên ôn nhu hơn rất nhiều, thâm tình của gã A trư này đối với tiểu thư thật khiến người cảm động.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1256 - 1257: Nguyệt Nhi Thành Anh

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Thiên Hạ Vô Song

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 1154


Thủy Trung Hỏa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


[Ái Nô Hệ Liệt] Lãnh Nô Nhi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11