Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 1220: Sự Huyền Diệu Của Lam Sắc Tinh Hải

Chương trước: Chương 1219: Phải Chăng Là Tiền Kiếp



Tu la Vương chưa động thủ nhưng một cỗ uy áp khiến người khuất phục đã bắn thẳng ra.

Oanh!

Lâm Hiên chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, giống như đang trên một con thuyền nhỏ giữa phong ba bão táp trong đại hải.

Nàng có mấy phần giống là Nguyệt Nhi... Tại sao không nhận ra hắn?

Trong lòng Lâm Hiên hoảng hốt, đối mặt âm ty chi chủ trong truyền thuyết, thần thông của Nguyên Anh kỳ tu sĩ có khác nào một hạt cát trong sa mạc.

Tu tiên giới lãnh khốc vô tình, ngã xuống trong tay kẻ khác hắn tuyệt không có nửa điểm oán hận, nhưng trong tay thiếu nữ đã cùng hắn động sinh cộng tử khiến trong lòng vô cùng bi thương. Tại sao..nàng đã quên hắn rồi sao!

Uy áp cơ hồ nghẹt thở khiến thân thể không thể cử động, lúc này Lâm Hiên đang trải qua tình cảnh của Cửu Thiên Huyền Tôn khi trước, cảm giác bất lực cùng tuyệt vọng. Đột nhiên sự tình khiến hai người không thể nào ngờ đã xảy ra, khí hải từ trong đan điền hắn phát ra vô số lam sắc quang điểm bảo vệ tâm mạch, sau đó lại đem uy áp của Tu La Vương cản lại.

"Ơ..." Trên mặt thiếu nữ lộ vẻ giật mình, Nguyệt Nhi là âm ty chi chủ đối mặt thiên địa băng hỏa không biến sắc, phóng tầm mắt trong tam giới điều có thể làm nàng thất thố quả thực không có nhiều. Thân thể mềm mại của thiếu nữ có chút run rẩy thất thanh khẽ la lên: "Không có khả năng, bảo vật này sao lại ở trong tay ngươi?"

"Hả… "

Lâm Hiên chỉ còn biết kinh hô, sự tình hôm nay phát sinh quá mức quỷ dị khiến hắn cũng không biết nói thế nào, song lúc này đã bắt đầu suy nghĩ. Tu La Vương vốn đã đầu thai chuyển thế thành Nguyệt Nhi, vậy thiếu nữ này chỉ là thần thông hư ảnh nào đó mà thôi.

" Hừ, không nói mà được sao?"

Trên khuôn mặt thiếu nữ tuyệt mỹ lộ chút chê cười, ngọc thủ nâng lên nhẹ nhàng điểm về về phía trước. Chỉ thấy thân hình Lâm Hiên liền như khúc gỗ bay tới trước mặt nàng. Sau đó bàn tay mềm mại trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng đặt trên trán hắn.

Lúc này sắc mặt Lâm Hiên đại biến kinh hãi tới cực điểm, bởi vì này động tác hắn vô cùng quen thuộc, kế tiếp đợi hắn chính là nổi khổ khi bị sưu hồn. Tư vị thế nào Lâm Hiên dù chưa nếm qua song tuyệt đối là muốn sống không được muốn chết không yên.

Sau khi sưu hồn thần thức tổn thương cực lớn, cho dù đối phương không hạ sát hắn thì tám chín phần cũng biến thành một gã Xuyên Sơn Giáp thứ hai.

Đúng là thiên lão trêu người, không ngờ lại phải chết trong tay Nguyệt Nhi, thiếu nữ mà hắn luôn nghĩ đến nhiều nhất.

Cầu xin tha thứ cũng vô dụng Nguyệt Nhi đã thi triển thần thông sưu hồn, trong tuyệt cảnh Lâm Hiên không cảm giác thống khổ, ngược lại toàn thân ấm áp dào dạt giống như khi năm xưa khi còn ở thế tục hắn cùng lũ tiểu hài tử thường đi đùa giỡn trên giang hà. Qua một chén trà nhỏ đích công phu Tu La Vương buông tay, ánh mắt nhìn Lâm Hiên có chút phức tạp, trong đáy mắt dường như ẩn chứa điều khó nói."Nguyên là ta… "

Thông qua sưu hồn thuật vị âm ty chi chủ tuyệt mỹ này đương nhiên đã rõ một chút sự tình: "Là ta đã làm quá, ngươi gọi ta Nguyệt Nhi vốn là không sai." Nghe vậy Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, cảm giác như tìm lại được ý nghĩa của sinh mạng.

Hắn đã cùng Nguyệt Nhi thề non hẹn biển, song kiếp trước của nàng thế nào Lâm Hiên cũng thực không hiểu. Có điều hiện tại đã không cần lo lắng về tánh mạng.

"Ngươi đã chuyển thế thành Nguyệt Nhi, vậy hiện tại ngươi sao còn xuất hiện ở đây". Lâm Hiên suy nghĩ một chút tò mò mở miệng.

"Ta vốn không rõ lắm, có điều hiện tại ta đã biết ta chính là một phần hình ảnh ký ức của Tu La Vương được phong ấn bảo tồn lại trong thức hải của Nguyệt Nhi." Đôi môi anh đào thiếu nữ cảm khải, lộ ra vài phần thê thương.

"Ký ức được bảo tồn?"

Lâm Hiên trợn mắt há mồm, ký ức từ kiếp trước mà cũng có thể suy nghĩ sao, đây khác nào đã vẫn còn linh trí, thế này khác nào một phần nguyên thần. Điều này cũng không đúng, sinh linh khi đã chuyển thế thì tất cả các phân hồn đều tự diệt. Đương nhiên loại thần thông này vượt quá sự hiểu biết của hắn, chẳng qua Lâm Hiên từng nghe Nguyệt Nhi nói qua, Tu La Vương khi chuyển thế từng đem phần lớn ký ức niêm phong trên người nàng, chẳng lẽ trước mắt hắn là một phần ký ức thật sao? Nhất thời hai người đều lâm vào trầm tư, thật lâu sau Lâm Hiên mở miệng;

"Vậy kiếp trước của Nguyệt nhi đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngươi thống lĩnh âm ty quỷ vật linh giới giết đến máu chảy thành sông, lại còn cố ý dẫn Chân tiên hạ giới điều này có thật không?"

"Việc này ta không thể trả lời, Sau này tu vi Nguyệt Nhi tăng lên có thể phá bỏ phong ấn thì nàng sẽ nói cho ngươi. Lần này kết anh ước chừng còn cần ba năm, chỉ cần không có ngoại giới quấy nhiễu thì sẽ ổn, ngươi không cần lo lắng cũng không cần phải ở bên nàng, Được rồi, chúng ta gặp mặt lần này vốn là là ngoài ý muốn, ta nên đưa ngươi trở về."

Thiếu nữ hé mở đôi môi đỏ mọng sau đó ngọc thủ phất một cái, thân thể Lâm Hiên bị một tầng ngân quang bao lại.

" Đợi chút..." trong lòng hắn vẫn còn nỗi băn khoăn nhưng Nguyệt nhi căn bản không muốn nghe, trong đầu Lâm Hiên truyền đến một trận cảm giác mê muội rồi mất đi ý thức.

Trong mờ mịt tinh không chỉ còn lại tuyệt sắc nữ tử đệ nhất tam giới. Sau khi Lâm Hiên biến mất. Đôi mắt trong vắt như pha lê trên khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của thiếu nữ đột nhiên rơi ra hai giọt lệ óng ánh, ánh mắt càng cổ quái vô cùng như yêu hận đan xen, đôi môi anh đào hé mở nhẹ nhàng lẩm nhẩm: "Lam sắc tinh hải tại sao lại ở trong tay ngươi. Chẳng lẽ ngươi thật sự là hắn, kiếp trước ngươi l hại người ta còn chưa đủ sao, có lẽ... Ta vẫn chưa đủ tàn nhẫn để giết ngươi." Chỉ tiếc những lời này Lâm Hiên vĩnh viễn cũng không nghe được.

Thời khắc này đột nhiên hắn mở choàng mắt, vẫn là bên trong tĩnh thất, thậm chí cánh tay phải vẫn đang còn nâng, lòng bàn tay còn chạm vào kén lớn tuyết trắng kia.

Giống như chưa hề phát sinh chuyện gì, nếu không phải ký ức quá rõ ràng Lâm Hiên cũng nghĩ hồn phách vừa lưu lạc nơi đâu.

"Nguyệt Nhi!"

Khóe miệng Lâm Hiên lộ ra vài phần yêu thương, không nghĩ tới hắn lại gặp được tiền kiếp của tiểu nha đầu. Tuy rằng chỉ là ký ức nhưng Lâm Hiên lại không biết rằng hắn vừa đặt một chân lên quỷ môn quan.

Lúc này còn ba năm nữa Nguyệt Nhi mới kết anh thành công song chỉ cần thuận lợi thì hắn đã an tâm. Còn có lam sắc tinh hải nữa, tại sao có thể bảo vệ hắn khỏi Tu la Vương, vật bảo vật này không đơn giản chỉ là để chiết xuất tài liệu, kiếp trước của Nguyệt Nhi sao lại nhận ra vật này! Toàn bộ chuyện này thực quá mức quỷ dị.

Lâm Hiên lắc lắc đầu việc này có nghĩ nữa cũng vô dụng, chỉ có thể chờ sau này Nguyệt Nhi giải trừ phong ấn... Hắn nhìn thoáng qua lớn kén sau đó rời khỏi mật thất.

Trở lại động phủ trên mặt Lâm Hiên thoáng hiện vẻ buồn bã. Một lúc sau hắn hít một hơi thật sâu bình ổn tâm tình, duỗi tay vỗ vào túi trữ vật một cái. Một khôi lỗi hình nhân tộc hiện ra trước mặt đáng tiếc là không có đầu. Vật này là khi tại Vô Định Hà hắn thu được từ đại tu sĩ thiên xảo Môn.

Khôi lỗi này vốn có tu vi Nguyên Anh trung kỳ đáng tiếc Lâm Hiên không biết khôi lỗi thuật nên không có cách nào tu sửa. Chẳng qua nhìn thứ này trong lòng hắn lại nghĩ tới một chuyện.

----------oOo----------

Loading...

Xem tiếp: Chương 1221 - 1222: Thiên Ảnh Tông

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tống Thì Hành

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 535


Tình Yêu Định Mệnh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 38


Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 51


Đào Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 94


Thịnh Thế Mưu Thần

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50