81 Mị Cơ một đường thật cẩn thận, lại thấp thỏm lo âu đi theo Vũ Văn Huyền Băng vào thư phòng, vừa mới đóng xong cửa thư phòng, xoay người lại, đã bị Vũ Văn Huyền Băng tát một cái thật mạnh ngã trên mặt đất, khóe miệng rất nhanh tràn ra vài giọt máu tươi.
82 Thời gi¬an qua mau, ngày tháng thoi đưa, ngày bình tĩnh an hòa luôn trôi qua đặc biệt mau, trong nháy mắt hai năm đã qua. Hoàng cung Hổ Khiếu quốc. Trong Phi Phượng cung xa hoa quý khí lại không mất lịch sự tao nhã, tiếng vang nghịch ngợm vui đùa ầm ĩ của đứa bé khắp các góc.
83 “Hi Nhi ngoan, phụ hoàng chắc chắn sẽ làm chủ ẫu hậu con, không ai có thể khi dễ mẫu hậu con cả. ” Bàn tay to của Vũ Văn Huyền Băng chụp tới, lập tức kéo thân mình nho nhỏ của Hi Nhi vào lòng ôm lấy, sủng nịch vuốt cái đầu nhỏ của nó, môi mỏng lạnh như băng cong lên độ cong dịu dàng yêu thương, giọng điệu sớm không còn âm hàn lạnh lùng giống như vừa rồi.
84 Màn đêm buông xuống, mọi âm thanh đều yên lặng. Trăng tròn treo cao sáng ngời trong trời đêm, ánh sáng như bạc chiếu nghiêng xuống, tràn đầy cả Phi Phượng cung.
85 Thấy Vũ Văn Huyền Băng hộc máu rồi ngã xuống, Tống Vãn Ca kinh hoảng hô to một tiếng, lập tức không để ý Hàn Kỳ Hiên và Long Ngự Tà cản trở, khóc chạy về phía hắn.
86 Sau khi Long Ngự Tà và Tống Vãn Ca rời cung, nơi đầu tiên hai người đi là Thiên Ma Cung. Sau khi gặp Trần nhi, tiểu gia hỏa kia tuy rằng đã chín tuổi rồi, nhưng công phu dính người của nó cũng là có tăng chứ không giảm, so với Hi Nhi chỉ có hơn chứ không kém.
87 Nội dung phía dưới là khi Long Ngự Tà và Tống Vãn Ca đã trở về Liên Ca lâu. Sau đó, cũng đã gặp lại Liên Mặc. Long Ngự Tà cũng cho phép họ thành thân, hạn định chuẩn bị trong ba ngày.
88 Sống hai mươi ba năm, ta mới biết được, thì ra tâm động có thể chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, thì ra yêu một người cũng có thể chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt.