21 “Anh cười vì em đang đứng trên một chữ “heo” đấy. ” Diêu Khởi Vân cố nhịn cười: “Nhìn dáng vẻ cô ấy xem, nhất định là không dư giả gì, khó tránh việc xem trọng đồng tiền, điều này anh thật sự rất hiểu, vì thế mới thông cảm với cô ấy.
22 CHƯƠNG XVIII: KẾT CỤC CỦA TRÒ CHƠI Người dịch: Tiểu Đông Từ miệng Ngô Giang, Tư Đồ Quyết mới lần đầu tiên nghe thấy tên cô gái kia. Cô ta tên là Đàm Thiếu Thành.
23 Sự thật đã chứng minh qui tắc trò chơi của Tam Da xây dựng không hợp lý, trò “Kết đôi” chơi đến cuối cùng chỉ còn lại Diêu Khởi Vân, Tư Đồ Quyết, Ngô Giang và Khúc Tiểu Uyển.
24 CHƯƠNG 20: NGÀY XƯA TUỔI TRẺ PHÓNG KHOÁNGNgười dịch: Tiểu ĐôngTrận mưa ngày hôm sau rất đột ngột, tiếng mưa rơi trên đỉnh lều khiến Diêu Khởi Vân ngủ không sâu bừng tỉnh.
25 CHƯƠNG 21: ĐẤT BẰNG DẬY SÓNGNgười dịch: Tiểu Đông Sau khi Tư Đồ Quyết lên năm hai đại học, sự phát triển của Cửu An Đường đã khiến Tư Đồ Cửu An một mình khó gánh vác, Tiết Thiểu Bình không thể không bỏ công việc ở bệnh viện và gia nhập vào hàng ngũ quản lý của công ty, việc nhà đương nhiên bớt đi sự quan tâm.
26 CHƯƠNG 22: CHIẾC ÁO MỚI CỦA HOÀNG ĐẾ[1]Người dịch: Tiểu Đông Diêu Khởi Vân giúp cô thu dọn bữa tiệc đến đêm khuya, trong khi Tư Đồ Quyết cũng không đi tìm cậu “tâm sự” thẳng thắn.
27 CHƯƠNG 23: AI LÀ CHỦ NHÂN NGÔI NHÀ NÀYNgười dịch: Tiểu Đông Tiết Thiểu Bình trang điểm sang trọng, ngồi trước bàn trang điểm lựa chọn đồ trang sức, buổi tối bà có một bữa tiệc công việc quan trọng.
28 CHƯƠNG 24: DIÊU KHỞI VÂN, CHI BẰNG CHÚNG TA ĐÁNH CUỘC ĐINgười dịch: Tiểu Đông Lúc Diêu Khởi Vân đem thuốc dị ứng và nước đến trước mặt Tư Đồ Quyết thì trên mặt và cánh tay cô đã thêm vài vết máu bị móng tay cào qua, rõ ràng cô không nghe lời Diêu Khởi Vân, điều này khiến cậu sau khi nhìn thấy vừa bực mình lại vừa đau lòng.
29 CHƯƠNG 25: Hạnh phúc như trên sợi dây trong không trung Người dịch: Tiểu Đông Ngay cả sau này, Tư Đồ Quyết cũng không hiểu tình cảm năm đó của mình và Diêu Khởi Vân sao lại có thể bí mật diễn ra dưới mắt người lớn như vậy, ngay cả khi sóng gió nổi lên cũng vẫn không bị phát hiện, thậm chí bố mẹ cô vốn hiểu rõ sự khôn khéo của cô cũng bị lừa.
30 Chương 26: Mặt trái của thời gian Người dịch: Tiểu Đông “Sao anh lại tặng em cái này?” Tư Đồ giở mánh khoé ra hỏi Diêu Khởi Vân. “Vì anh không có cái gì khác.
31 Chương 27: Xưa nay vốn không có sự công bằng (1) Dịch: Tiểu Đông Tư Đồ Quyết vùi đầu học cả buổi chiều trong phòng tự học của khoa dược, đã là năm thứ tư rồi, đối với chuyên ngành của cô mà nói, tốt nghiệp đang ở ngay trước mắt, trên lớp không ít bạn học đã lo tính toán lập kế hoạch tìm việc, như ai đó nghe nói có quan hệ nên sau khi tốt nghiệp sẽ vào một bệnh viện hạng nhất nhì trong thành phố, hoặc là các vấn đề như công ty chế dược nào có lợi nhuận tốt được mọi người bàn tán thảo luận ngày càng thường xuyên.
32 Chương 28: Miếng đá điên rồ Dịch: Tiểu Đông Sau khi kết thúc giờ tự học buổi tối, Tư Đồ Quyết và Diêu Khởi Vân đến quán “Mặt trái của thời gian” uống nước, vị trí của quán này không gần trường lắm, cách nhà một đoạn xa, vị trí bị che khuất đã trở thành điểm hẹn hò thường xuyên của bọn họ, rất được Tư Đồ Quyết yêu thích.
33 Chương 29. Miếu thờ đổ nát Tư Đồ Quyết dọi liền hai cuộc điện thoại mới lôi được Tiểu Căn trốn cả ngày trong kí túc xá ra. Hai người ngồi trên băng ghế cạnh hồ cá trong kí túc xá nam, cô còn định mắng cậu ta một trận cho hết hồ đồ đi.
34 Thời gian về nhà còn nhanh hơn Tư Đồ Quyết tưởng tượng nhiều. , cô hoàn toàn mù mờ không biết mình lên xe bus ra sao, dọc đường xe chạy đã đỗ lại những nơi nào, những mảnh kí ức từ khi rời khỏi nhà Trâu Tấnhỗn loạn như một đoạn phim bị cắt nát loang loáng trong đầu cô.
35 Chương 31: Rốt cuộc ai ngốc hơn ai? - Ai bảo anh thế? Tư Đồ Quyết nghi hoặc hỏi lại. Diêu Khởi Vân đáp: - Đáng lẽ em phải trả lời anh đã rồi hãy hỏi lại chứ? Cô đành thừa nhận ngay: - Phải, em đã tới tìm ông ta.
36 Chương 32: Tàn tro của phẫn nộ Thấy Tư Đồ Quyết quay về như người mất hồn, Ngô Giang đang oẳn tù tì uống rượu với Tam Bì cũng kinh ngạc hỏi: - Em sao thế, Tiểu Uyển đã về chưa? Vừa dứt lời anh đã thấy hai người đằng sau cô bước lại.
37 Chương 33: Chỉ trách em quá ngây thơ Diêu Khởi Vân nói, anh thích nhìn dáng vẻ cô lúc ngủ. Sau khi về nhà, Tư Đồ Quyết chui tuột vào trong buồng tắm đóng cửa lại.
38 Chương 34: Tôi chỉ cần một lời xin lỗi. Việc lên thẳng thạc sĩ đã suôn sẻ như mong muốn, nhưng kết quả lại nằm ngoài tưởng tượng của Tư Đồ Quyết. Sự ưu ái của Trâu Tấn dành cho mình lại một lần nữa khiến cô trở thành tiêu điểm bàn tán của đám bạn học.
39 Chương 35: Kẻ đi săn cao minh nhất. Sau đó Khúc Tiểu Uyển cũng điện thoại trao đổi ngắn gọn với cô. Đó là một đêm hay nói đúng hơn là một đêm về sáng, sau khi cuộc “ thương lượng” kết thúc bằng một màn vô cùng kịch tính.
40 Chương ba mươi sáu: Vì quan tâm mà tàn nhẫn Trời đã sập tối từ lúc nào mà cô chẳng để ý, rõ ràng vừa nãy bật máy tính lên mới là buổi chiều. Cô chẳng buồn cởi giày, cứ thế ngã người nằm xuống mép giường, sau khi vận dụng tư duy quá mức, đầu óc cô không như bị choáng.