61 Kiều Luyến đi trên đường, tất cả trong đầu đều là chuyện hôm nay anh bóp vỡ ly thủy tinh.
Nhiều miếng thủy tinh như vậy, cũng không biết vết thương xử lý sạch sẽ không?
Nghĩ tới đây, cô rẽ một cái, đi tới cửa hàng thuốc bên cạnh, mua băng gạc và cồn i-ốt bỏ vào trong túi xách của mình, lúc này mới về biệt thự.
62 Kiều Luyến kinh ngạc nhìn Hạ Diệp Hoa: " Dì Hạ?"
Cô nhìn xung quanh một lần: "Dì cũng ở nơi này sao?"
Hạ Diệp Hoa sốt ruột: "Không phải, là con trai tôi! Tại sao cô không trở về nhà?"
Kiều Luyến cười: "À, con quên mang chìa khóa! Cho nên.
63 Tiếng của anh thấp như vậy, mang theo suy yếu bình thường không thấy nhiều, để Kiều Luyến sững sờ.
Mối tình đầu của cô. . .
Cô gục đầu xuống, nở nụ cười đắng chát: " Thẩm tiên sinh, anh có mối tình đầu sao?"
Đột nhiên hỏi mối tình đầu, chẳng lẽ là bởi vì mối tình đầu để cho anh không thoải mái?
Cô tránh không đáp vấn đề của anh, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, liền lập tức trầm xuống, tâm phiền ý loạn mở miệng: "Không có.
64 Một câu nói, để cho con ngươi Thẩm Lương Xuyên co rụt lại, chăm chú nhìn cô.
Cô nhìn phía xa, giống như đắm chìm ở trong ký ức.
Anh lẳng lặng chờ, tâm tình không khỏi có chút khẩn trương.
65 Trong mơ hồ, không biết qua bao lâu, cuối cùng loại trừng phạt này kết thúc, trong ánh trăng mờ, cô nghe được tiếng đóng cửa mạnh, chắc là Thẩm Lương Xuyên rời đi.
66 Xe lẳng lặng dừng đó, bên đường phố, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên xe, lộ ra tịch mịch hoang vu như thế.
Thẩm Lương Xuyên không biết tại sao mình lại lái xe về đây.
67 Thái độ của cô, chọc giận Trương Hồng, cô ta nổi trận lôi đình: "Kiều tiểu thư! Cô thật đúng là không thấy rõ lắm địa vị của mình!"
Nói đến đây, Trương Hồng xoay người: "Đã mạnh miệng như thế, thì tiếp tục bị đói đi!"
"Ầm!"
Cửa phòng đóng lại.
68 Kết quả kiểm tra rất nhanh, Kiều Luyến đau không có khí lực, y tá cầm tờ xét nghiệm mở miệng: "Không có mang thai. "
Cô thở phào nhẹ nhỏm.
Sau đó liền nghe thấy y tá mở miệng: "Cô bị viêm ruột thừa, hiện tại rất nghiêm trọng, cần lập tức làm giải phẩu.
69 Thẩm Lương Xuyên chờ đợi trong phòng bệnh gần hơn hai giờ, lúc này mới đi ra khỏi.
Tống Thành đã đợi ở bên ngoài: "Chuyện ký tên đều đã xử lý tốt, anh đừng lo lắng.
70 Thẩm Lương Xuyên đứng ở đó, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm bốn người phụ nữ trong phòng, một ngọn lửa không tên bỗng chui lên.
Anh không có ở đây, cô bị đối đãi như thế sao?
Đột nhiên nghĩ đến có một buổi tối, cô lật qua lật lại trên giường, rõ ràng đói bụng đến không chịu được, lại không dám nói ra, còn nói cái gì mà giảm béo.
71 "Bịch!" Trương Hồng bị một chân đá trúng bụng, ngã lăn ra sàn nhà! Cô ta đau tới cảm giác ruột đều quấy lộn một chỗ, thân thể cong lại nằm trên mặt đất, cả người giống như là con tôm, đau đến cô ta không dậy nổi.
72 Lúc Kiều Luyến tỉnh lại, đã là buổi sángngày hôm sau.
Hộ lý đứng trước giường của cô cười: "Cô đã tỉnh? Tỉnh thì ngồi dậy ăn chút thức ăn lỏng đi, cô làm phẫu thuật, một tuần này đều phải chú ý thức ăn.
73 Giúp việc nhà Thẩm ảnh đế. . . Trộm cắp sao?
Kiều Luyến hơi sững sờ: "Thật hay giả?"
"Ha ha, đương nhiên là thật! Tin tức này em vừa mới theo! Em nghe nói Thẩm gia không có ý định từ bỏ, nhất định phải khiến cho họ ngồi tù, mấy ngày nữa tòa án phán quyết rồi.
74 Kiều Luyến cầm tấm ảnh ra, thuận miệng hỏi Hạ Diệp Hoa một câu, tiếp đó nhìn tới sửng sốt.
Thẩm Lương Xuyên bên trong, còn có chút non nớt, ước chừng là dáng vẻ sáu, bảy năm trước.
75 Hạ Diệp Hoa nghe nói như thế, nhìn về phía khung hình trong tay Kiều Luyến, không nhịn được nhíu mày: "Nhận ra à!"
Kiều Luyến gật đầu: "Đây là thời điểm anh ấy mới xuất đạo sao?"
"Đúng, chính là khi đó! Ái chà chà, không nghĩ tới tiểu Kiều hiểu rõ nó như vậy!"
Kiều Luyến trả lời: "Cái áo lông này, năm đó anh ấy đã mặc.
76 Thẩm Lương Xuyên lẳng lặng ngồi ở trong xe, nhìn lầu hai.
Đèn đã tắt, điều này nói rõ, cô đã ngủ rồi sao?
Nửa ngày, anh mở miệng: "Qua số 18. "
Tống Thành nghi hoặc: "Anh Thẩm, hôm nay Kiều tiểu thư xuất viện, anh không đi xem một chút sao?"
Thẩm Lương Xuyên nhìn anh ta một cái, anh ta nhất thời ngậm miệng lại, khởi động xe, đi về nhà 18.
77 Thời gian ăn trưa, trên đường phố BJ, xe tới xe đi.
Một chiếc Minivan màu đen chạy trên đường, Thẩm Lương Xuyên ngồi ở phía sau nhìn kịch bản, chợt nghe Tống Thành nghi ngờ lên tiếng: "Ê, mấy người phát hiện không? Chiếc xe Volkswagen màu xám bạc đằng sau, có phải luôn luôn đi theo chúng ta hay không? Đây là gặp được phải chó sắn sao?"
Thẩm Lương Xuyên không nói chuyện.
78 Tiểu Diệp khẩn trương không thôi: "Kiều, chị Kiều, lần này chúng ta xong đời!"
Xong đời?
Kiều Luyến cũng muốn nói tục rồi.
Kiên quyết không thể bị phát hiện là mình theo dõi bọn họ!
Hạ quyết tâm, Kiều Luyến cũng không dám mở cửa sổ xe, giảm thấp tiếng nói: "Không có chuyện gì!"
Tống Thành ngây ngẩn cả người, chính mình đã tự mình đến gõ cửa sổ xe, rốt cuộc người này đến có hiểu quy củ hay không?
Cô ta cho là mình thật dự đến đòi luận vấn đề tông vào đuôi xe sao?
Tống Thành nhíu mày, đang định nói chuyện, liền phát hiện xe lập tức xông ra ngoài, nhanh chóng biến mất vô tung vô ảnh.
79 Kiều Luyến níu cánh tay Tiểu Diệp lại, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, xông vào cửa hàng cấp cao bên cạnh!
Trái tim của cô nhảy loạn thình thịch, lấy tay ấn lên, sau đó không nhịn được cầu nguyện, vừa rồi tốc độ phản ứng của cô nhanh như vậy, đám người kia.
80 Lúc này quả thực là cô muốn chặt tay của mình.
Nếu như không cẩn thận bị Thẩm Lương Xuyên trông thấy, da mặt Kiều Luyến cô có còn hay không?
Hối hận nắm lấy tóc của mình, xác định Thẩm Lương Xuyên đã đi, lúc này Kiều Luyến mới đi ra khỏi, sau đó nhìn thấy nhân viên bối rối cô.