41 Trong thời điểm Mạc Đồng và Dương Bùi Văn tình chàng ý thiếp ở Tam Á, mọi người ở tập đoàn Á Hoa luôn sống trong tình trạng hỗn loạn, nơm nớp sợ hãi. Sắc mặt Lăng Lực cả ngày khó coi, nhìn thứ gì cũng thấy không thuận mắt.
42 Tĩnh tâm hồi lâu, đột nhiên Mạc Đồng ngẩng đầu lên nhìn vào ngực Dương Bùi Văn, những ngón tay ngọc dịu dàng xoa nhẹ đóa hoa ngô đồng đẹp đẽ kia, ngón tay mềm mại lạnh lẽo khẽ mân mê đường vân cánh hoa.
43 Được Ada căn dặn trước từ tối qua, sáng nay Mạc Đồng cố ý đi sớm hơn trước kia hai mươi phút, tự động viên mình, nhất định hôm nay phải chấn chỉnh tinh thần lên mức cao nhất, nếu bị nắm được điểm yếu sẽ rất thê thảm.
44 Tiền Lỵ Lỵ vội tới hùa theo: “Đúng vậy. Nếu không sao người ta có thể được lãnh đạo mới chỉ đích danh tiếp kiến ở đại hội. ”An Phỉ Nhiên nghe xong cười khanh khách.
45 Xe rẽ bảy tám vòng, Mạc Đồng bị quay tới đầu óc choáng váng, đi xe hồi lâu, lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn, cô to gan hỏi: "Chúng ta đang đi đâu vậy?"Lăng Lực lời ít ý nhiều.
46 Sau khi lót dạ bằng hai chai, Mạc Đồng bắt đầu cảm thấy choáng váng, cô đưa tay day cái trán đã ướt đẫm mồ hôi, nghĩ tới chuyện say rượu trước đây mà cảm thấy hơi sợ hãi, lần này cũng không có thần bảo vệ ở bên, nếu thật sự uống say như chết, đến lúc đó đúng là mất hết cả thể diện, vì vậy, cô liền cười tỏ vẻ xin lỗi Lăng Lực phía đối diện.
47 Lăng Lực quen đường lái xe về tiểu khu nơi Mạc Đồng ở, dừng lại trước tòa nhà của cô, tắt đèn xe ngồi trong bóng đêm một hồi, Mạc Đồng bên cạnh anh đang nằm nghiêng trên ghế, đầu quay về phía anh, ngủ say mê mệt.
48 Thấy cô nói trôi chảy như vậy, ngay cả người luôn gắn bó thân thiết như Ada cũng không biết cô đang nói thật hay nói dối. Sự thật chứng minh, thân thiết với lãnh đạo hơn một chút sẽ có ưu đãi đặc biệt hơn, mặc dù sự thân thiết này không phải do Mạc Đồng chủ động, mà là do lãnh đạo đồng tình với cấp dưới.
49 Kết quả là ngày hôm sau Thái Vĩ không đến, chỉ gọi điện nói với Mạc Đồng cấp trên điều chỉnh nhân sự tổ tham gia chuẩn bị cho hội chợ sách, trong danh sách không có tên cậu ta.
50 Lăng Lực ngồi bên vội nói: "Truyền thêm một chai cũng tốt. "Mạc Đồng nôn nóng, bình thường cô rất sợ tiêm, mạch máu của cô bị chìm, mỗi lần y tá muốn tiêm phải tìm tĩnh mạch rất lâu, lắm lúc còn tiêm thử mấy mũi liền để dò tìm, đau muốn chết.
51 "Có Đại Lực** hộ giá, là ai không có mắt dám động thủ trên đầu Thái Tuế?" Ada nhớ tới tình huống sến súa sáng nay, không khỏi hạ thấp giọng, vừa đi ra khỏi phòng làm việc vừa cười ha ha.
52 Có lẽ từ khi sinh ra, mọi phụ nữ đều khát khao có một tình yêu mạo hiểm, mọi người đàn ông đều có khát khao chinh phục thế giới, cũng như mọi sinh viên ngoại ngữ đều có khát khao được đi du lịch Âu Mỹ một lần.
53 Tiếp tục đi về phía trước, bọn họ bị hấp dẫn bởi một quán ăn vặt bình dân. Có rất đông người đang bu quanh đó, chỉ thấy chủ quán cắt xúc xích thành từng miếng, đổ sốt cà chua lên, sau đó cho thêm bột tiêu và bột cà ri, bỏ tất cả vào trong hộp giấy đưa cho khách.
54 Rời khỏi khách sạn, hai người ở phòng bản quyền quay về khu triển lãm, còn Lăng Lực kéo Mạc Đồng ra ngoài cùng anh, nói có chuyện cần giải quyết. Lăng Lực không nói là chuyện gì, Mạc Đồng cũng không tiện hỏi, cuối cùng mới nhận ra Lăng Lực dẫn cô tới đường Zeil.
55 Mạc Đồng nghĩ mình đi làm cảnh là chính nên đã đồng ý, trong lòng thầm mong Lăng Lực sẽ quen được bạn nhảy mới. Không ngờ lại gặp được Phùng Linh Linh ở trước cửa khách sạn.
56 Mạc Đồng cẩn thận đi tới hành lang, vặn vẹo hai tay nắm chặt phía sau lưng, đưa lưng về phía vách tường chờ Lăng Lực đến. Đèn tường trên hành lang không sáng lắm, trên mặt thảm sang trọng chỉ có chút ánh sáng mờ nhạt, điều này giúp Mạc Đồng cảm thấy an tâm.