21 Đó là sông Colorado.
Đường trở lại thế giới văn minh so với mấy ngày trong sa mạc nhanh như chớp mắt.
Bọn họ xuống núi, vượt qua khe nói, xuyên qua gò đất, sơn cốc nở đầy hoa nhỏ, đi qua lùm cây khô vàng đến cây thấp dần dần trở nên xanh biếc.
22 Cô ngồi xe cảnh sát về Los Angeles.
Nhưng mấy giờ sau, cô lại được thả tự do rời sở cảnh sát.
Tuy rằng cảnh sát nghi ngờ cô có liên quan tới vụ án, giúp Tăng Kiếm Nam giết người, nhưng cũng giống như lần đầu tiên, cô luôn có chứng cứ ngoại phạm hoàn mỹ.
23 Chiều Los Angeles mưa lất phất.
Cô đi thẳng đến tiệm đồ cổ trước kia cô làm, vay ông chủ tiền xe, cầm chìa khóa dự bị, rồi xin nhờ xe về nhà.
Quãng đường này không ngắn, nhưng cô cần thời gian để tỉnh táo.
24 “Bởi vì tôi biết ai là hung thủ thật sự. ”
Câu trả lời đơn giản rõ ràng của cô khiến Hàn Võ Kỳ bất ngờ. Anh ngẩn ra, chỉ nghe người phụ nữ nhỏ bé xinh xắn kia nghiêm túc nói tiếp.
25 Phòng thẩm vấn của cảnh sát vẫn vậy.
Một cái bàn, bốn cái ghế, đèn huỳnh quang trên trần nhà, ngoại trừ những thứ này ra thì trong phòng chẳng còn gì.
26 Chuông cửa vang lên.
Điềm Điềm ra mở cửa.
Sĩ quan Clark đứng ở ngoài cửa.
Có một vàingười đàn ông càng lớn tuổi càng có khí chất, Clark Norton chính là kiểu đàn ông này.
27 Anh Võ khống chế Clark, Thanh Lam cũng chạy tới lúc cô ra mở cửa.
Cô biết mình nên ở lại đây, nhưng cô còn chưa kịp nghĩ thì cơ thể đã lao nhanh xuống tầng, chạy về phía công viên.
28 Đó là một ngày nắng đẹp.
Toàn bộ giáo đường được trang trí bằng hoa hồng trắng.
Ngày đó, người tới tham dự buổi lễ chật ních trong ngoài giáo đường.