81
Nhìn bộ dạng sững sờ của Tô Việt Trạch, Tô Thần Dật phất tay cười bảo: " Chẳng phải em đã nói lúc nãy chỉ là vô ý hỏi thôi mà? Có cần bày ra vẻ mặt này không?"
Thở dài một tiếng, Tô Việt Trạch khom người qua ôm lấy Tô Thần Dật: "Tiểu Dật, trong tâm anh, em và cậu ấy không giống nhau.
82 Nhìn thấy ánh mắt của Tô Việt Trạch, Tô Thần Dật ngớ ra, y chẳng nhớ nó đây là lần thứ bao nhiêu Tô Việt Trạch dùng ánh mắt này nhìn y - ánh mắt như muốn ngốn lấy y, mấy lần trước tuy rằng y luôn thành công đánh trống lảng, nhưng không biết lần này có thể hay không.
83 Cúp điện thoại, Tô Thần Dật nhún vai rồi đi về phòng học, nếu như Tô Việt Trạch đã nói ngẫu nhiên có ngày không đi học là chuyện bình thường thì y cũng không cần nghĩ nhiều như vậy.
84
Ngưng cười, Tô Thần Dật lạnh mặt nhìn Tô Việt Trạch: "Tôi làm chuyện xấu gì à? Tôi chỉ nói sự thật thôi, chẳng lẽ anh vẫn thích gái em ngực bự?
"Không, anh thích em.
85 Mới vừa đi ra phòng ăn, gió biển từ bốn phương tám hướng táp vào mặt Tô Thần Dật, vốn là có chút choáng đầu bị gió biển như vậy thổi, Tô Thần Dật nhất thời cảm giác say, ngay cả tay đang vịn Tô Việt Trạch đều có chút thoát lực.
86
Cảm giác đau kịch liệt hơn so với lúc trước làm cho Tô Thần Dật không khỏi sợ hãi kêu lên tiếng, cảm giác vật kia sưng lên vây chặt lấy mình khiến cho Tô Thần Dật có chút xấu hổ trừng hướng Tô Việt Trạch, "Khốn kiếp, ngươi nhẹ một chút cho ta!"
"Xin lỗi tiểu Dật.
87 Đây là lần đầu tiên Tô Thần Dật tới nhà Lâm Sanh, so với biệt thự lúc trước Lâm Sanh dẫn hắn tới hoàn toàn khác nhau, tòa nhà này của Lâm gia thoạt nhìn rất dễ chọc người tức ói máu.
88
Thấy sắc mặt Tô Thần Dật có chút âm trầm, Kì Thương kinh ngạc nhíu lông mày, "Ngươi biết?"
Hắn mới vừa rồi cũng đang muốn nói vết thương kia của Lâm Sanh không phải là do té.
89 Mặc dù ngày đó Tô Việt Trạch giọng nói rất chân thành, ra vẻ chuyện này rất nghiêm trọng, nhưng là liên tiếp một tháng dị thường bình tĩnh, Cố, Tô, Lâm Tam gia cũng không có bất cứ chuyện gì phát sinh, nhưng là loại bình tĩnh này lại làm cho người khác có cảm giác mưa gió sắp đến.
90 Quanh co trên đường núi, một chiếc xe màu bạc theo sát phía trước cách đó không xa xe việt dã màu xanh đậm, mặc dù bây giờ là xế chiều, nhưng là trên đường lớn có không ít xe cộ qua lại, nhìn thấy hai chiếc xe có khuynh hướng không quan tâm giấy phạt tăng nhanh tốc độ.
91 Quanh co trên đường núi nơi quẹo cua nơi, ở trên đường có một chiếc xe việt dã màu xanh đậm vắt ngang, lúc này hai bánh trước xe việt dã treo ở không trung, chỉ còn lại chân sau nhẹ ma sát vào mặt đường.
92 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường lớn Thương Sơn, hai gã nam nhân vóc người to con đang thở hổn hển dọn dẹp thi thể cùng với máu trên hiện trường.
93 Lúc Lâm sanh nói câu kia, Tô Thần Dật cùng Kì thương không khỏi có chút kinh ngạc. Ý nghĩ của Lâm Lâm đối với hắn bọn họ đã đã nhìn ra, nhưng là Lâm Sanh đây? Tuy nói Lâm Sanh ngoài miệng vừa nói chán ghét, nhưng là hắn đáy lòng đến tột cùng nghĩ như thế nào chỉ có chính hắn rõ ràng.
94 Mười năm dài bao nhiêu? Một trăm hai mươi tháng, ba nghìn sáu trăm năm mươi ngày, nếu như đối với Lâm Lâm trước hai mươi tuổi mà nói, hai mười năm cũng không coi là quá dài, song khi hắn ba mươi tuổi thì mới đi không tới một nửa, đoạn thời gian còn lại của hắn đã mất hơn 10 năm là ở trong ngục giam nhỏ hẹp âm u này.
95 Nếu là người sống gần Tô gia thì ai ai cũng biết, Nhị thế tổ Tô gia - Tô Thần Dật đang làm gì. Hôm nay tại các quầy rượu ở thành phố B đã trở thành chỗ mà Tô nhị thiếu sống mơ mơ màng màng thường hay lui tới, không giống với các nhị thế tổ khác, Tô Thần Dật bắt đầu đánh nhau uống rượu hút thuốc lá gây chuyện bão tố xe, còn kém chơi gái nữa thôi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 13