1 Ngoài trời mưa tầm tã, trong căn nhà nhỏ nằm sâu trong ngõ tối heo hút, bầu không khí đang nặng như chì. Toàn vừa biết kết quả thi đại học. Số điểm không hề thấp nhưng vẫn quá xa vời với chữ "Đỗ".
2 "Lộp. . . bộp" từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống mặt Toàn. Toàn đang hì hục chuyển đồ từ phòng trọ cũ ra ngoài. Khổ thế! Còn mưa nữa. Toàn đã ở phòng trọ này được nửa năm.
3 Từ hồi chuyển về nhà trọ mới, Toàn cảm thấy rất mệt mỏi. Bố mẹ gọi điện hỏi thăm cậu cũng không buồn nhấc máy. Về đến phòng trọ Toàn nằm lăn ra ngủ, mặc kệ mọi thứ.
4 *Theo lời kể của nhà hàng xóm bác họ Toàn*
Trưa hôm ấy, cả xóm loạn hết cả lên. Bé Bông, đứa con gái út của nhà Đăng Dung đột nhiên mất tích. Bà Dung đi từng nhà, van xin khóc lóc cầu mong mọi người đi tìm giúp con bé.
5 Toàn đang trong lớp học thì nhận được cuộc gọi của mẹ. Mẹ Toàn nói, cái Bông mất rồi, Toàn phải qua nhà bác họ ngay. Nhận được tin dữ, Toàn ngồi bần thần không nói năng được gì.
6 Tối hôm ấy, bố mẹ Toàn bắt xe tức tốc từ Hà Nội lên Thái Nguyên để thăm bác họ Toàn. Mới bước đến cửa nhà, nước mắt mẹ Toàn đã lã chã khi nhìn thấy di ảnh cô bé.
7 Ngày hôm ấy Toàn lang thang khắp các con phố của thành phố Thái Nguyên. Toàn sợ cái cảm giác phải lại gần căn phòng đó. Giờ qua nhà bác họ cũng không phải nơi chốn êm đềm gì.
8 Toàn đang định kể tiếp câu chuyện của mình cho bà già nghe thì một ông già gầy guộc phóng chiếc xe máy đến, trên xe lỉnh kỉnh đồ lễ: tiền vàng giấy bạc đồ trang sức trông hết sức tinh xảo đẹp mắt.
9 Thanh đồng trầm ngâm nói tiếp: "Cách đây hai năm, bà chủ của nơi đó đã mời cô đến đó. . . để xem một căn phòng. "- Bà đồng phẩy tay. "Âm khí nặng lắm, như của ngạ quỷ chứ không phải âm hồn.
10 Bước ra khỏi căn nhà, đầu Toàn hoang mang những dòng suy. Toàn nói với hai ông bà: "Cháu có một suy nghĩ này, nhưng không biết có phải không, mà cũng không dám kiểm chứng".
11 Bà đồng vội chạy lại phía anh Điều. Anh Điều vẫn quằn quại trên nền đất. Loan rút một chiếc kim bọc trong mảnh vải đỏ đưa cho bà đồng. Bà đồng đâm chiếc kim vào giữa đôi lông mày của anh Điều.
12 Nghe xong câu chuyện của Như, Toàn loạng choạng bước ra khỏi căn nhà nguy nga. Toàn khuyên cô ta hãy ra đầu thú, khai nhận mọi chuyện để tâm được thanh thản.
13 Toàn loạng choạng đặt ngay chậu hoa xuống bàn, vội đưa tay lên xem. Không có gì cả. Tất cả chỉ là ảo giác thôi ư? Tuy nhiên ảo giác này mách bảo cho Toàn điều cần phải làm.
14 Bà đồng đẩy Toàn ra ngoài rồi đóng sập cửa lại. Toàn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không hiểu điều bà đồng nói. Giấc mơ kì lạ ấy là gì? Tại sao khi nhìn thấy xác thai nhi, cơ thể của Toàn lại phản ứng dữ dội đến vậy?
Loan bật cửa phóng xe máy lao đi.
15 "Cô sao thế?"- Toàn rối rít. "Mau gọi cấp cứu đi". Anh Điều nói. Bà đồng yếu ớt khoát tay rồi cất giọng. "Không. . cần. Không. . kịp đâu. . . Số ta đã tận rồi.
16 Toàn nói: "Có một điều em chưa kịp hỏi bà đồng. . . Đó là trong giấc mơ, con quỷ vong nhi đó không ngừng gọi em là Anh trai. . . ? Vậy là sao?. . ". "Theo những gì tôi quan sát thấy.
17 Cả đoàn tức tốc trở về Thái Nguyên ngay trong đêm. Rạng sáng hôm sau, ông thầy đã có mặt ở nhà của ông Đăng bà Dung. Toàn đã phải xin bảo lưu một học kỳ để giải quyết xong chuyện gia đình.
18 (Theo lời kể nạn nhân)
Tháng 8/1948, cuộc chiến tranh đang đi vào giai đoạn khốc liệt.
Bùm. . . Bùm từng quả pháo được quân địch dội liên tục vào điểm tập kích.
19 Thầy phép lặng lẽ bước lên trên căn hầm ẩn, theo sau là ông Đăng. Phải làm cách nào để giải trùng tang trước khi có người phát hiện ra căn hầm này. Mọi người cắm một cọc tre xuống đánh dấu vị trí cửa căn hầm rồi lấp đất lại như cũ.
20 Lúc tất cả mọi người về đến nhà của ông Đăng thì không thấy một ai ở trong nhà cả. Loan và Toàn đi ra sau vườn rồi dẫn họ lên đồi. Bố mẹ đứa bé rất khó chịu và thằng bé cứ quấy khóc.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50