101 Chương 101: Bệnh của Hoàng Minh Long - Chỉ cần anh mở mắt ra thôi. Hoàng Minh Long không tin nắm lấy bả vai Thái Mỹ Hoà mạnh mẽ gượng cười. -"Nói lại.
102 Chương 102: Nơi nào có sự ấm áp. Nàng bịt miệng không cho tiếng khóc lớn lên. Thái Mỹ Hoà làm nàng đau lòng quá. Hoàng Minh Long nằm đấy im lặng là con tim của sự yêu thương chính đứa em đã từng ghét bỏ mình kia.
103 Chương 103: Đến phút cuối mà cậu vẫn một lòng chung thuỷ - Sở trường là che giấu. Ca phẫu thuật được sắp xếp nhanh chóng. Ngày mai là ngày hai chị em nàng cùng nhau sánh vai trên con đường tử thần.
104 Chương 104: Khi nào mới kết thúc. Mọi người nhanh chóng đứng trước hai cánh cửa phẫu thuật. Anh đẩy xe mà nàng đang nằm đi đến với y tá. Tay trong tay,mắt cùng mắt.
105 Chương 105: Giải quyết rõ - Mẹ xin lỗi. Chú nó ngồi trong phòng đối diện nội kế với băng cá nhân trên mặt. -"Mọi chuyện hôm trước coi như chưa có gì. Tôi sẽ không tống bà vào nhà giam.
106 Chương 106: Ai mới là người nhận hậu quả cho câu truyện. Nó thấy bà bỏ đi. Quay sang nhìn Lam Minh Hoàng vẫn nằm đó không biết khi nào mới tỉnh. -"Hoàng.
107 Chương 107: Tai nạn - Hội đồng - Ác mộng. Nó đi xuống lầu với thái độ xem bà như vô hình. Nội nở nụ cười toả sáng nhìn nó. Hai người bước lên xe. Xe chuyển bánh đi nhanh như gió.
108 Chương 108: Nàng mất tích. Nàng trong mơ màng luôn miệng gọi tên nó và nhỏ. -"Không. "-Nàng giật mình thức giấc. Mùi thuốc của bệnh viện làm nàng khó chịu khịt mũi,trần nhà màu trắng đáp vào mắt.
109 Chương 109: Đặt niềm tin vào ba tụi hắn - Dang hai tay chào đón cô. Hoàng Minh Quân lái xe đến đoạn đường mà nàng trước khi đi đã nhắn tin lại ình. Vắng vẻ không một bóng người.
110 Chương 110: Anh yêu em rất nhiều - Đừng làm anh sợ - Lam Minh Nhật đang ở đâu?Thái Mỹ Tuyền bất ngờ ngừng khóc. Anh ấy đã chấp nhận mình sao? Anh ấy đau khi thấy mình khóc sao? Có thật không?Gã xiết đôi tay lại.
111 Chương 111: Tớ có thể làm bạn trai cậu? - Giấc mơ chúng ta gặp nhau. Lam Minh Hoàng chưa hoàn toàn hồi phục đi chậm chạm qua phòng của hai chị xem tình hình.
112 Chương 112: Bi kịch của nhân vật chính. -"A. . . "-Hắn ôm đầu hét lên. -"Biến hết đi. "-Hắn đá tung mọi thứ. Nhỏ với nàng bất ngờ làm người ta sợ hãi rồi cũng bất ngờ làm người ta đứng tim.
113 Chương 113: Ai là người tàn nhẫn nhất?Hắn được đến bệnh viện hồi sức với bình truyền nước. Miên mang nằm ngủ nhưng tay hắn vẫn nắm chặt bức ảnh của nó.
114 Chương 114: 1 năm sau. Mới đấy mà đã một năm trôi lặng thầm qua. Đã một năm. Ngoài việc đi học lại thì ba tụi nó vẫn thế. Vẫn mất đi hình bóng sồn sồn trong trường.
115 Chương 115: Cánh cửa về thới giới thực. Hắn vừa về nước là đến bệnh viện thăm hai con nhóc kia. Đã một năm rồi mà vẫn chưa tỉnh lại. Ngủ lì kiểu đấy hèn gì mập lên.
116 Chương 116: Nhỏ chỉ nhớ hai người mang tên Hoàng Minh Thuỵ và Lam Minh Nhật. Nhỏ gỡ hết mọi thứ ra khỏi mình. Nơi này là nơi nào? Tôi là ai? Mọi người ngừng thở không dám quay lại bên phía nhỏ.
117 Chương 117: Lam Minh Nhật lướt qua. Nhỏ tỉnh dậy vùng mình. Chàng thấy vậy ôm nhỏ lại ngay lập tức. -"Em bị làm sao vậy?"-"Không. . . không. . . "-Nhỏ lắc đầu.
118 Chương 118: Nhỏ hồi tưởng - Cô gái câm. Lam Minh Nhật vừa đứng đấy với mình. Hắn chạy theo bóng dáng cô gái. Cầu trời mình không nhìn nhầm. Cầu trời là em ấy.
119 Chương 119: Cô ấy tên là Thy Thy hay là Lam Minh Nhật?-"Ừ. "-Bà đau lòng khi nhắc đến bệnh của nó. -"Tai nạn làm nó tổn thương rất nhiều. Nó không thể nói.
120 Chương 120: Tấm ảnh của nó không cánh mà bay. Hắn vào biệt thự với suy nghĩ ấy. Cả đêm trằn trọc không ngủ được. Hắn nhìn lên trần nhà. Liệu những gì mình suy nghĩ có phải là sự thật? Nếu cô ấy không phải Lam Minh Nhật thì hắn sẽ chết mất.