21 Xuống máy bay là có người của tổng công ty tới đón, Phương Diệc Nhiên hàn huyên mấy câu
với người phụ trách rồi liền lên xe. Ngồi máy bay mười mấy tiếng, tuy là khoang hạng nhất
nhưng vẫn rất mệt mỏi, cộng thêm ở trên máy bay lại gặp người kỳ quái, khiến Phương Diệc
Nhiên cũng không thể yên tâm ngủ.
22 Phương Mặc chỉ vào mũi mình, nói: “Cho em?”
Chứ không lẽ là cho tôi? Phương Diệc Nhiên im lặng, đâu thể nói vì tôi nhìn quần áo cậu chẳng
ra đâu vào đâu nên mới muốn cậu đổi, đành phải đáp: “Không phải cậu bị mất hành lý sao? Thay
bộ này đi.
23 Phương Diệc Nhiên chui vào chăn, đặc biệt nằm lệch một chút để lại hơn nửa cái giường cho
Phương Mặc. Không biết Phương Mặc đang làm gì mà nửa ngày còn chưa lên giường, Phương
Diệc Nhiên hơi hé mắt nhìn, không khỏi kinh ngạc.
24 Bởi người nào đó ngủ nướng, nên khi mà Phương Diệc Nhiên và Phương Mặc ăn sáng thì căn
bản đã quá giờ. Phương Diệc Nhiên kéo Phương Mặc đi, nói: “Đến Paris sao có thể ăn sáng ở
khách sạn được, để tôi đưa cậu đi ăn sandwich ngon nhất Paris.
25 Hai người chậm rãi đi dọc theo đường lớn về phía Bắc, tản bộ tới đại lộ nữ vương trung tâm –
đường Champs-Élysées, nhắc tới nó chỉ sợ không ai không biết, quãng Tây dài 1200m của nó là
nơi tràn ngập các hãng đồ hiệu, tiệm quần áo hạng nhất, hàng nước hoa sang trọng, những cửa
hàng xa xỉ phẩm và nhà hàng cao cấp, là một con đường nổi tiếng và rực rỡ nhất thế giới tập hợp
cao nhã cùng phồn hoa, lãng mạn cùng thời thượng.
26 Tuần lễ thời trang New York, London, Milan và Paris có thể nói là bốn tuần lễ lớn nhất về thời
trang trên thế giới.
Tuần lễ thời trang New York trước giờ đều không phải là trọng điểm quan tâm của truyền thông.
27 Được thôi, tên ẻo lả kia nhất định phải đùa cợt mình trong một chương trình quan trọng như thế
này, Phương Diệc Nhiên sao có thể để cho hắn có cơ hội cười nhạo dáng vẻ chật vật của mình
chứ.
28 Khi Phương Diệc Nhiên cùng Phương Mặc đi vào hậu trường, khí thế sắc bén tỏa ra từ trên
người Phương Diệc Nhiên còn chưa tản đi, vốn hậu trường đang bận rộn nhất thời tĩnh hẳn
xuống, mãi cho tới khi siêu mẫu chính Elli tới ôm chúc mừng Phương Diệc Nhiên thì sự trầm
mặc đó mới bị đánh vỡ.
29 Phương Diệc Nhiên xoa thái dương không nói lời nào, đương nhiên Phương Mặc cũng không lên
tiếng, hai người trầm mặc cho đến tận cửa khách sạn, tận khi Phương Diệc Nhiên đi vào phòng
vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc nên làm gì với người này? Nếu nói cậu là người tốt, thì làm gì có phongmy.
30 Phương Diệc Nhiên mở tung cửa, vừa đi ra một bước liền liếc thấy bóng đen cực lớn bên chân…
Hóa ra Phương Mặc cứ ôm gối ngồi ở cửa như thế, dọa cho Phương Diệc Nhiên giật mình một
trận.
31 Phương Diệc Nhiên còn chưa nhận ra chuyện gì xảy ra, thì đã bị một bóng người nhào tới đẩy
ngã, sau đó là cái giá đổ ập, một đống đồ đạc rơi xuống, tạo ra tiếng động lớn.
32 Nhìn bàn tay đầy thuốc mỡ của mình, Phương Diệc Nhiên xoay người đi vào toilet rửa, quay ra
đã không thấy tăm hơi Phương Mặc đâu. Phương Diệc Nhiên giật mình, không lẽ đi rồi?
Nhưng vừa đi tới bên giường nhìn kỹ, Phương Diệc Nhiên nhất thời dở khóc dở cười, “Tiểu
Bát?”
Đâu có đi đâu, là Phương Mặc biến thành Tiểu Bát, vùi trong chăn mềm mại, đang ghé vào
giường ngủ…
Phương Diệc Nhiên ngồi xuống bên giường, lấy quần áo lót của nó ra, sờ sờ cái đầu xù của nó,
không biết nghĩ thế nào mà tự dưng lại biến thành Tiểu Bát.
33 Đợi mãi chương trình mới kết thúc, đã hơn chín giờ, Phương Diệc Nhiên thấy nhẹ nhõm hẳn,
nhất thời thấy bụng đói meo, lúc này mới nhớ ra là từ sáng tới giờ chưa ăn uống gì, ngoại trừ khi
hò hét tới khản cả tiếng đã uống rất nhiều nước… Vừa nghĩ tới lại thấy càng đói hơn.
34 Nào ngờ Phương Diệc Nhiên vừa định rụt tay lại, thì Phương Mặc liền giữ lấy, đặt tay y lên eo
mình ý muốn y tiếp tục ôm.
Phương Diệc Nhiên nhất thời câm lặng, cái tên này thật sự là… thấp giọng mắng: “Cẩu ngốc
này.
35 Phương Diệc Nhiên xoay người đi ngủ, để lại cho Phương Mặc cái bóng lưng, không thèm nhìn
cẩu ngốc hại chết người không đền mạng này nữa, thấy được mà không ăn được sẽ bị giảm thọ
đó.
36 Công ty của Phương Diệc Nhiên còn để lại cho họ một ngày tự do hoạt động, hôm sau lên máy
bay quay về. Người ngoài như Phương Mặc chỉ có cách là Phương Diệc Nhiên tự bỏ tiền túi ra,
nhưng Phương Mặc đến chứng minh thư cũng không có, càng không phải nói tới hộ chiếu hay gì,
không có gì hết, lẽ nào phải nhập cảnh trái phép? Phương Diệc Nhiên câm nín…
Nhất thời nhớ tới không biết cậu đến đây như thế nào, hỏi cậu… Phương Mặc hoàn toàn không
hiểu mấy thứ kỳ quái Phương Diệc Nhiên hỏi như là chứng minh thư, hộ chiếu, không rõ cần
những thứ đó làm gì, trả lời Phương Diệc Nhiên là cậu biến thành Tiểu Bát, trà trộn vào trong
đám thú cảnh, sau đó leo vào khoang máy bay… phongmy.
37 Phương Diệc Nhiên không thể thay Phương Mặc làm chủ, nghiêng đầu dùng mắt hỏi ý kiến cậu.
“Làm người mẫu? Giống như Chu Viêm sao?” Phương Mặc hiếu kỳ hỏi, người mẫu trong ấn
tượng của cậu chỉ có mỗi Chu Viêm, tuy gã đó suốt ngày tới tìm chủ nhân, lại còn có âm mưu
với chủ nhân, rất đáng ghét.
38 Hai người ăn xong, Phương Mặc rất tự giác dọn dẹp bát đĩa, Phương Diệc Nhiên thì sắp xếp
hành lý. Đợi Phương Mặc dọn xong thì Phương Diệc Nhiên cũng gần kết thúc.
39 Hai người ngủ một giấc sảng khoái, từ chiều hôm trước tới tận trưa hôm sau, mãi đến khi đói
mới tỉnh dậy.
Phương Diệc Nhiên đi rửa mặt đánh răng, Phương Mặc thì vui vẻ sắp xếp chăn đệm, sau đó vào
bếp nấu cơm.
40 Phương Diệc Nhiên đưa Phương Mặc tới địa điểm thường hẹn gặp Lục Nhân, đương nhiên còn
mang theo cả thùng chocolate của Lục Nhân và một vài trang phục nam công ty chưa công bố.