21 Hoàn thành xong công việc, Tâm Lan mang một số giấy từ chứng nhận thai sản trình lên phòng giám đốc nhân sự và chuẩn bị về sớm hơn mọi ngày. Cô điện thoại về nhà nói với bà Xuân cứ đi tập thể dục buổi chiều cùng những người già trong khu phố cho thoải mái, cô sẽ tự đón bé Nguyên Thảo và đưa nó đi ăn tối ở ngoài.
22 Bà Xuân luôn cảm thấy có người đang đeo bám mình: từ nhà ra công viên tập thể dục, rồi lại từ công viên trở về con ngõ hẻm thường ngày. Nhưng mỗi khi đứng khựng chân bất ngờ và ngoái đầu lại, chỉ toàn là thứ ánh đèn vàng vọt len lỏi vào bầu trời đêm đang đổ xuống.
23 - Sao anh không mang bé Thảo về cho em?Giọng Kiều Thanh lè nhè trong cơn say xỉn. Mái tóc dài buông rủ xuống như cành liễu che kín gần hết khuôn mặt.
24 - Trưa tan học, ba sẽ tới rước bé Thảo đi chơi. Bé Thảo phải ngoan, không được làm ba mệt, nghe không?- Dạ. Nhưng mẹ không đi chơi cùng ba và con ạ?Tâm Lan lúng túng, cô không biết phải trả lời như thế nào.
25 - Hóa ra là anh ở đây. Anh rảnh quá đấy, Hoàng Minh à! Anh ngẩng đầu lên thở dài. Khuôn mặt Kiều Thanh bơ phờ. Những lọn tóc xoăn rối rắm bay phất phơ trong buổi gió sớm.
26 Hoàng Minh chậm rãi đi qua những con phố nhỏ tới trường bé Nguyên Thảo. Dòng người nhấp nhô lớn nhỏ trên đường phố thật hỗn độn. Đang là giờ tan tầm, anh lạc trong đám người đi bộ trên vỉa hè.
27 Hoàng Minh vuốt lại những lọn tóc dính trên khuôn mặt của Nguyên Thảo sang hai bên vành tai. Con bé gối đầu trên tay anh, thỉnh thoảng lại cựa quậy. Vầng trán nó nóng ran, hai lòng bàn tay dính nước mồ hôi ướt nhẹp.
28 - Mẹ đang ở đâu thế ạ?- Mẹ đang trên đường về. Bé Thảo ngủ trước đi nghe. - Không! Con chờ mẹ về cơ. Mà mẹ Lan nhớ lấy hình chụp hôm đi chơi Noel và ở sở thú nữa nhé!- Ừ! Mẹ đang ôm bức hình trong tay nè! Hình đẹp lắm, lát mẹ về, mẹ bảo cậu Lộc treo vào phòng ngủ, để đêm nào mẹ con mình cũng thấy ba Minh nghe.