41 Ngôn Mặc nhìn bức thư cầm trong tay , xác định đúng thật là ở nhà để xe , sau đó liền yên tâm chờ đợi. Buổi sáng cô nhìn thấy một phong thư đặt trên bàn học , Ngôn Mặc vừa liếc qua đã biết đây là một bức thư tỏ tình , đối phương hẹn cô gặp mặt ở nhà để xe vào giữa trưa.
42 Những ngày bước vào giai đoạn cuối cùng trôi qua vô cùng nhanh , dường như chỉ trong chớp mắt đã lật sang một trang lịch mới. Người ta thường nói học sinh cuối cấp là nhưng đứa trẻ khổ nhất , lúc thời tiết nóng nực cũng phải liều mạng , thời tiết lạnh giá cũng phải liều mạng , hoạt động trong trường ngoại trừ đại hội thể thao truyền thống cùng lễ văn nghệ ra , tất cả đều không có quan hệ gì đến những học sinh cuối cấp.
43 Ngôn Mặc về đến nhà , đang định lấy chìa khóa ra thì bỗng nhiên bị một bóng người bước tới ngăn lại. “Anh Bạch Đạm?” “Nhóc con. ” Tô Bạch Đạm mặc một bộ lễ phục màu bạc , trên cổ cài nơ , bên ngoài khoác một chiếc áo banh tô nỉ kẻ vuông trắng xám , tóc dài đã cắt ngắn.