41 Về chuyện này, lưu lại trong lòng Tâm Di ấn tượng rất sâu đậm, cô nghiêm khắc nhắc nhở sáu người còn lại, không được nói chuyện này với bất kỳ ai. Mọi người cũng biết lợi hại trong chuyện này, nên đều tuyệt không hé môi, nếu như mọi người có họp chợ, cũng không nhắc đến chuyện này.
42 Đào Nhiên Đình là Khang Hy năm 34 khi Công Bộ Lang Trung Giang Tảo phụng mệnh đến giám sát Hắc Dao Xưởng tạo nên, lấy thơ của Bạch Cư Dị (1) "Canh đãi cúc hoàng gia nhưỡng thục, dữ quân nhất túy đào nhiên" lấy hai chữ "Đào Nhiên" trong câu làm tên.
43 Tâm Di nhìn về hướng người kêu giá, người này tuổi chừng 26 – 27, khuôn mặt hơi vuông, trong mắt thấy vẻ mặt vênh váo hung hăng, đầu đội cái nón có nạm một viên ngọc bích, một bím tóc dài đến hông, bên hông đeo một cái túi gấm màu vàng, còn có một viên ngọc bội bằng cẩm thạch Lang Nha (1), khí phách phi thường.
44 "Được, vậy mời Xin tiểu thư nghe đề thứ nhất!" Bao Lý Tư không nhanh cũng không chậm mà nói, "Nghe nói ngày 3 tháng 3 năm 333 công nguyên đã có người cấu tứ ra một đề kỳ lạ.
45 Nhắc lại Tâm Di, sau khi từ chỗ Khang Hy ra thì ở trong Ngự Hoa Viên lảo đảo, thoáng rầu rĩ, ngồi trên tảng đá sau hòn non bộ, một mình ngẩn người ra.
46 Những lời nói của Tâm Di như là ám thị cho Na Lan Đức Duật, mức độ khó khăn rất lớn nếu họ muốn ở cùng nhau, trước tiên còn phải có sự đồng ý của Ung Vương gia, nhưng bây giờ là cần phải có sự đồng ý của Hoàng Thượng, việc này đối với Na Lan Đức Duật mà nói, còn khó hơn lên trời.
47 Tâm Di cảm thấy đã nói đến làm quan, thì phải dứt khoát nói tới cùng, tuy nói nhiều đạo lý như vậy cũng không chắc có tác dụng gì, nhưng thà nói còn hơn không, bèn nói tiếp: "Năm nào cũng học tập gian khổ, đều nuôi chí lớn muốn vì nước đóng góp sức mình, vì dân mà làm việc, nhưng khi đã làm quan, nhưng những chí lớn mạnh mẽ đó đều bị những rối ren phức tạp của quan trường làm cho tiêu tan hết, bọn họ không cần hiểu những nổi khổ của bá tánh, chỉ cần hiểu ý muốn của cấp trên, bọn họ cũng không cần phải tu thân dưỡng tánh, chỉ cần cung phụng đủ cho họ, tự nhiên sẽ thăng quan tiến chức.
48 Tiểu Cát Tử dự đoán không sai chút nào, Na Lan Đức Duật chẳng những không đi báo danh, mà còn vì chuyện này, phụ tử Na Lan tranh cãi gay gắt. Lúc đó, Na Lan Đức Duật đang ngồi trước bàn sách xem sách, xem rất lâu, vẫn là trang đó, "Hận nhau chi bằng tin tưởng nhau, tương tư mới cảm thấy biển không sâu.
49 Tâm Di vừa rời khỏi, thì bên cạnh Vu Tiếu Tuyền xuất hiện mấy người, trong đó có một người mập mập nói: "Đà chủ, tiểu cô nương này quá phiền phức, ngài sao có thể nói với cô ta ngài cũng tham gia thi đấu chứ?""Phiền phức không phải ở cô ta, mà là Na Lan Đức Duật, hôm đó, anh ta nhất định có mặt, sự việc càng hỏng bét, người nhà của tuyển thủ chỉ được vào sân ba người, đến lúc đó người của chúng ta quá ít.
50 Cùng đêm đó, lòng Tâm Di cũng đau khổ không dứt, nằm trên giường thế nào cũng ngủ không được, ngồi dậy bước ra cửa, ngồi trên bậc thềm cửa, ngơ ngẩn nhìn nửa vầng trăng giữa bầu trời đêm, "Na Lan Đức Duật, xin lỗi, em không muốn làm anh tổn thương, nhưng em chỉ để anh tổn thương một lần thôi, chỉ mong anh có thể hiểu em là bất đắc dĩ.
51 Na Lan Đức Duật về đến nhà, bước vào phòng khách, mọi người đã đợi rất sốt ruột, Na Lan Hoằng thấy con trở về, liền hỏi: "Duật nhi, con về rồi, Ung vương gia có làm khó con không, con không có xảy ra xung đột với ông ta chuyện gì chứ?""Con làm sao xảy ra xung đột với ông ta chứ," Na Lan Đức Duật ngồi lên ghế, "A Mã không cần lo lắng, con rất ổn.
52 a khỏi hoàng cung, Tiểu Mai Tử hỏi Tâm Di đi đâu, Tâm Di buột miệng nói đi Đào Nhiên Đình, vừa nói ra xong thì hối hận, cô nhìn những người khác, gượng cười lắc lắc đầu.
53 Na Lan Đức Duật chạy khỏi nhà Phất Dực, vừa thầm nghĩ tìm một nơi yên tĩnh để ép chất độc ra, nên anh chạy về phía con đường nhỏ hẻo lánh, chạy được hai ba dặm, mới nhìn thấy một ngôi nhà là nhỏ đổ nát, liền lập tức đẩy cửa vào.
54 Ngọt ngào ban đêm rất nhanh liền trôi qua, tia nắng ban mai xao cửa sổ. Nạp Lan đức duật vừa cảm giác tỉnh lại, mới phát hiện đây là giấc mộng Nam Kha, chính mình trong lòng, ngực ôm chính là gối đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, trời đã sáng choang, một thời ném xuống gối đầu nhảy dựng lên," Không xong, quá hạn thần.
55 Ở lâm tây hào cùng bọn thị vệ động thủ thời khắc, Khang Hi cùng tâm di đang ở nam thư phòng nói chuyện, nói chuyện nội dung tự nhiên là cùng chọn rể có liên quan.
56 Theo đang nói, Khang Hi vào phòng, có người trong nhà tề lả tả quỳ xuống:" Khấu kiến Hoàng Thượng. "Khang Hi hướng bọn họ khoát tay áo, lập tức hỏi:" Thái y, khanh khách thương thế như thế nào?"" Quay về Hoàng Thượng, đao tổn thương thâm có thể thấy được cốt, tái thâm chút, nầy cánh tay liền phế đi, tuy vậy, khanh khách hơi thở coi như vững vàng, nghĩ đến, Nạp Lan thống lĩnh đã thay khanh khách liệu quá bị thương.
57 Ra hình bộ, hắn nguyên nghĩ muốn tái quay về hoàng cung thăm hỏi tâm di, thì tưởng tượng, hiện tại đi rất không thích hợp, tâm di bị thương tin tức một định truyền mở, này hai ngày thăm nhân khẳng định rất nhiều, đi cũng nói không được nói, vẫn là quá hai ngày đi! Khá vậy không nghĩ về nhà, một người ở trên đường lung tung đi tới, đi tới đi tới, đi tới vui sướng đình, đó là hắn cùng tâm di phát sinh tranh chấp địa phương, cảnh vật như trước, chính là tâm tình cũng không đồng, từ khoái hoạt đến thất vọng đau lòng, thì từ thất vọng đau lòng đến khiếp sợ, đến đau lòng, đến lý giải, lại đã hiện tại nóng ruột nóng gan," Mặt sau còn có thể có chuyện gì phát sinh, đại tái, đối, Hoàng Thượng nói đúng, ta chỉ có thể thắng không thể thâu, bởi vì thâu không dậy nổi, nếu thâu, mất đi không phải một cái ngạch phụ danh hào, mà là ta cùng tâm di cả đời hạnh phúc.
58 Nhìn liêm Vương gia rời đi bóng dáng, Nạp Lan đức duật trong lòng một mảnh hỗn loạn, hắn đột nhiên cảm thấy được chính mình đứng ở một cái đảo đơn độc trên, tứ phía đều là thủy, chính mình tứ cố vô thân.
59 Hắn mới vừa hé ra miệng, Nạp Lan đức duật chỉ biết hắn muốn làm gì, bay nhanh địa thân thủ điểm hắn huyệt, lâm tây hào lập tức liền miệng không thể nói, thân không thể động.
60 Hoằng lịch hút hấp cái mũi," Dễ ngửi! Vì cái gì các ngươi con gái gia phòng đều có tốt như vậy nghe thấy mùi! Bác cũng là, của nàng hương tối đặc biệt.