Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ác Quỷ Của Em

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 73
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Ác Quỷ Của Em | Truyện Teen | Kênh Truyện http://kenhtruyen. com/news/ac_quy_cua_em/2013-07-11-6067#ixzz2st1LR1zJSân trường đầy nhưng tiếng cười đùa nhưng học sinh mới đang tò mò vui vẻ khám phá ngôi trường mới của mình.

Danh sách chương Ác Quỷ Của Em


Chương 41

41 Trong văn phòng yên lặng Thiên Kỳ chăm chú đọc bản tài liệu trên bàn , một lát sau anh buông bút dựa lưng ra sau ghế nhắm mắt nghỉ ngơi. Tiếng điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên Thiên Kỳ thẳng lưng ấn nút trả lời - Có chuyện gì ? Thư kí lập tức trả lời - Dạ có một cô gái tên Như Ngọc muốn gặp giám đốc Thiên Kỳ nhíu mày " cô ta tới làm gì ? " anh khó chịu nghĩ thầm nhưng vẫn nói - Bảo cô ta vào phòng khách đợi tôi - Dạ Sau khi dặn dò thư kí Thiên Kỳ đứng lên cầm điện thoại bấm một cái tên quen thuộc hồi chuông thứ nhất vừa reo lên bên kia lập tức nghe máy Thiên Kỳ mỉm cười " xem ra cũng biết sợ rồi " anh vui vẻ nghĩ thầm - Alo Thiên Kỳ hả ? Thiên Kỳ cười - Không là anh thì ai ? Ánh Minh gãi đầu - Anh gọi có chuyện gì không ? Thiên Kỳ nghe giọng cô có chút lạ thì lo lắng - Giọng em làm sao thế ? ốm àh ? Ánh Minh biết anh lo lắng cho cô nên cũng cười - Không sao hôm qua em nói nhiều nên khản giọng thôi Thiên Kỳ thở nhẹ - Vậy em tới công ty anh đi chúng ta đi ăn được không ? Ánh Minh có chút bối rối vì chuyện trong nhà còn chưa đâu vào với đâu nhưng cô cũng rất nhớ anh.


Loading...

Chương 42

42 Từng cơn gió se lạnh lùa qua khe cửa sổ thổi vào căn phòng nhỏ , cô gái đang vùi mình vào chăn ấm ngủ say sưa cũng run nhẹ từ từ tỉnh giấc. Ánh Minh ngồi dậy theo thói quen đưa tay lên với chiếc đồng hồ không biết đã bị cô ném đi bao nhiêu lần , Ánh Minh nhìn hai kim giờ và phút cùng dừng lại ở số 9 chói mắt thì giật mình bật dậy chạy ngay vào phòng tắm đánh răng rửa mặt thay quần áo một cách nhanh chóng cô chạy ra khỏi nhà.


Chương 43

43 Bóng tối bao trùm mọi nẻo đường , từng cơn gió se lạnh thỗi qua những chiếc lá khô úa vàng rơi xuống bị gió thổi tạo nên âm thanh xào xạc thê lương. Thiên Bảo nhìn người con gái ngồi đối diện mình chăm chú không bỏ sót một biểu hiện nào của cô , Cindy nhìn người con trai đối diện mình cô cảm thấy anh đã hoàn toàn thay đổi trước đây khi hai người còn bên nhau anh luôn để ý tới tâm trạng của cô làm mọi việc theo ý cô nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa , không lẽ là vì cô gái đó ? Cindy không muốn tin cô gái tên Ánh Dương kia có thể thay đổi Thiên Bảo nhiều tới như vậy Cindy nhìn anh cố găng để nước mắt chảy ra cùng giọng nói ấm ức - Bảo anh không còn yêu em nữa phải không ? Thiên Bảo nhìn Cindy không trả lời nhưng ánh mắt anh lại lóe lên một tia có lỗi cùng thương hại khi nhìn cô.


Chương 43 - 2

44 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ánh ban mai sáng rọi mang chút gió lạnh của mùa thu len lỏi qua khung của sổ , Ánh Minh đưa tay dui mắt với tay nhìn đồng hồ.


Chương 44

45 Ánh chiều tà mang chút âm u buồn thảm trải trên con đường rộng lớn dẫn tới căn biệt thự , ông Quang bước vào nhà dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống sô pha. Như Ngọc nhẹ nhàng đi tới ngồi xuống cạnh ông nói - Dady hôm nay Thiên Kỳ không tới công ty ? Ông Quang cầm chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ giọng nói khàn khàn mệt mỏi vang lên - Ta biết hôm qua nó đã gọi điện xin nghỉ một ngày rồi Như Ngọc nhíu mày - Người cuồng công việc như anh ấy lại xin nghỉ nguyên một ngày dady không thấy lạ sao ? Ông Quang dựa người vào lưng ghế hai tay xoa thái dương nói - Nó đi gặp bố của Ánh Minh Như Ngọc bật dậy hét lên - Gặp ông ta làm gì ? Ông Quang nhìn Như Ngọc trong lòng dâng lên một cảm giác chán ghét ông luôn nghĩ cho dù không phải con ruột cũng không sao , nhưng càng ngày cô càng quá đáng khiến ông cảm thấy ngột ngạt và mệt mỏi.


Chương 44 Tt

46 Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi trên con đường vắng bầu trời mang chút âm u vì trân mưa thâu đêm , Ánh Minh từ từ mở mắt cô đưa tay xoa lên mắt mình cảm thấy có chút đau nhức Ánh Minh ngồi dậy với lấy chiếc gương nhỏ ở đầu giường nhìn đôi mắt sưng đỏ rong gương cô thở dài - Lại sưng rồi.


Chương 45

47 Trong sân trường vắng vẻ Ánh Linh ôm tập tài liệu dày cộp cô giáo vừa đưa cho đi về phía văn phòng , nhưng bước chân cô bộng dừng lại khi thấy cảnh tượng phía trước Gia Kiệt đan đứng xoay mặt về phía cô dáng vẻ lúng túng rất buồn cười nhưng Ánh Linh cười không nổi khuôn mặt cô đỏ lên vì tức lý do chính là trước mặt Gia Kiệt đang có một cô gái xinh đẹp dáng vẻ ngại ngùng cầm một hộp quà nhỏ hình trái tim hướng về phía anh đưa tới trước mặt anh , Ánh Linh đứng yên tại chỗ nhìn Gia Kiệt chằm chằm nếu anh mà dám nhận món quà đó anh sẽ chết rất thảm.


Chương 45 Tt

48 Trong văn phòng công ty F. K , Ánh Minh vùi đầu vào đông tài liệu lộn xộn cô đã làm việc từ tối qua trong văn phòng này nhưng cô vẫn không thể tìm ra vấn đề nằm ở chỗ nào.


Chương 46

49 Trong văn phòng chủ tịch Ánh Minh nhìn chàng trai trẻ trước mặt , đây là người ông Hùng thuê để nâng cao nghiệp vụ cho Ánh Minh. Ông Hùng nhìn con gái rồi quay sang bên chàng trai trẻ giới thiệu - Ánh Minh đây là Joe CEO của chi nhánh bên Mỹ ta đặc biệt mời vẻ để hướng dẫn cho con , Ông ngừng một chút lại nói - Còn đây là Ánh Minh con gái tôi Joe nhìn Ánh Minh trong mắt đầy hứng thú anh mỉm cười đưa tay trước mặt cô cười nói - Chào Ánh Minh tôi là Joe từ nay chúng ta sẽ làm việc cùng nhau Ánh Minh lịch sự nắm lấy tay Joe cười nhẹ - Chào anh , cứ gọi em là Amy cũng được Chào hỏi xong xuôi ba người cùng đi ăn trưa tiện thể bàn công việc , ông Hùng chiều nay sẽ quay về Mỹ nên ông muốn dặn Joe một số điều cần thiết.


Chương 46 Tt

50 Ánh nắng chiếu rọi vào căn phòng " reng reng reng reng " Ánh Minh vùi đầu vào chăn mặc kệ chiếc đồng hồ phiền phức đang reo ing ỏi , đang khó chịu đấu tranh xem có nên thử mùi vị trốn việc hay không thì chiếc điện thoại phiền phức cũng nhảy vào góp vui.


Chương 47

51 Lại một ngày mới bắt đầu , thời tiết cuối thu mang chút se lạnh bên con đường vắng vẻ một cô gái xinh xắn trong chiếc váy dài màu trắng đứng nhìn xung quanh ánh mắt mong đợi.


Chương 47 Tt

52 Một ngày vui vẻ trôi qua thật nhanh Thiên Kỳ đưa Ánh Minh về nhà , tới nơi hai người đều mang vẻ tiếc nuối ánh mắt nhìn nhau không muốn xa rời. Thiên Kỳ đưa tay ra ôm Ánh Minh vào lòng nói nhỏ - Anh không muốn để em vào nhà tí nào Ánh Minh ngại ngùng vùi đầu vao ngực Thiên Kỳ nghe tiếng tim anh đập mỉm cười - Để em vào đi mai em phải tới công ty rồi Thiên Kỳ nhíu mày bất mãn buông cô ra giọng lạnh lùng - Được anh sẽ không phiền em nữa Ánh Minh có chút hoảng hốt chạy đến ôm anh từ phía sau nói - Đừng giận mà em xin lỗi , thôi được từ nay chủ nhật nào em cũng sẽ đi với anh được không ? Thiên Kỳ hài lòng với sự hợp tác của Ánh Minh nhưng vẫn muốn trêu cô một chút - Đừng miễn cưỡng anh không ép em đâu Ánh Minh để hai bàn tay nhỏ bé lên khuôn mặt Thiên Kỳ xoay mặt anh về phía mình giọng thành khẩn , thổ thức - Không mà anh đừng giận em nha Thiên Kỳ im lặng chỉ tay vào má mình Ánh Minh làm sao có thể không hiểu ý anh ? cô nhẹ nhàng kiễng chân lên nhằm vào má Thiên Kỳ nhưng chưa chạm môi vào anh đã quay mặt khiến môi cô ép lên đôi môi mềm mại của anh , cảm nhận đôi môi anh ấm áp bao trùm lên môi mình khiến cô luống cuống cả người đờ ra.


Chương 48

53 Trong văn phòng yên lặng chỉ có tiếng đánh máy và tiếng lật giấy tờ sột soạt , Ánh Minh lo lắng nhìn đồng hồ rồi lại nhíu mày thở dài. Joe nhìn biểu hiện cô có chút khác hường thì tới gần nhẹ nhàng hỏi thăm -Em sao vậy ? không khỏe à ? Ánh Minh giật mình ngồi thẳng dậy nhìn Joe cười nhẹ -Không em không sao.


Chương 49

54 một ngày mới bắt đầu , trên bầu trời mây đen bao phủ từng hạt mưa li ti rơi xuống người Ánh Minh , cô cầm ô nhẹ nhàng bước trong mưa từng cơn gió lạnh thổi qua khiến cô bất giác rùng mình kéo chiếc khăn len che đi gương mặt vì lạnh mà ửng đỏ cô thở dài - Đông tới rồi lạnh thật.


Chương 49 Tt

55 Một buổi sáng đầu đông lại bắt đầu những hạt nướ li ti còn đọng lại trong cơn mưa đêm qua nhè nhẹ rơi vào tay Ánh Minh , cô nhắm mắt mỉm cười thật tươi rồi quay vào nhà gọi Ánh Linh - Linh em xong chưa ? đi thôi Ánh Linh chạy từ trên cầu thang xuống nhanh chóng đi ra ngoài đột nhiên nghe tiếng gọi với ra - Chị Linh nhớ mua dùm em nhá Ánh Linh quay lại liếc Ánh Nguyệt nhàn nhạt nói - Bảo Tuấn đưa đi mua đi chị có việc rồi Ánh Nguyệt hừ một tiếng - Ai thèm anh ấy đưa đi chứ Ánh Dương đang ngồi cạnh ngáp một cái rồi nói - Chị cần chứ ai ? thôi bỏ qua cho anh ấy đi Ánh Linh không thèm liếc Ánh Dương nói luôn - Vậy bao giờ cô định tha cho Bảo ? Ánh Dương đang uống sữa thì bị câu nói đó làm cho sặc luôn lấy khăn trên bàn nhanh chóng lau miệng rồi đi lên gác , Ánh Nguyệt nhìn Ánh Linh cười cười còn Ánh Linh chỉ đáp lại một tiếng ừ rồi đi ra cửa.


Chương 50

56 Trong phòng họp ồn ào tiếng cãi vã không dứt Thiên Kỳ nhìn những cán bộ cao cấp xung quanh mình lắc đầu chán nản anh thật không hiểu cùng là một tập thể lẽ ra họ phải đoàn kết nhưng tại sao cuộc họp nào cũng kết thúc trong tiếng tranh cãi không ngừng như vậy ? Thở dài ngao ngán anh đập bàn thật manh đứng lên lạnh lùng nói - Tan họp Tiếng cãi cọ ngừng lại Thiên Kỳ mệt mỏi ra khỏi phòng họp tâm trạng đang thấp tới cực điểm thì điện thoại vang lên anh nhìn thoáng qua bất chợt nở nụ cười tươi tắn như nãy giờ chưa từng tức giận , vừa nhấc máy một giọng nói véo von trong trẻo vang lên - Thiên Kỳ anh họp xong chưa ? hôm nay em nghỉ buổi chiều anh có muốn đi chơi không ? Thiên Kỳ đứng lại cười tươi trên gương mặt toát lên vẻ dịu dàng hiếm có khiến những nhân viên xung quanh nhìn mà choáng váng đầu óc họ không thể tưởng tương giám đốc có thể cười đến dịu dàng như vậy chắc chắn là ảo giác.


Chương 50 - 2

57 Ánh Minh thiếp đi trong suy nghĩ triền miên , dưới tầng Thiên Kỳ mặt mày hớn hở đi vào nhìn thấy Ánh Dương anh hỏi - Chị em đâu ? Ánh Dương gãi đầu - Hình như ở trên phòng anh lên xem bây giờ em phải đi anh chị ở nhà chơi vui vẻ nha Thiên Kỳ gật đầu bước qua Ánh Dương nhưng như chợt nhớ ra gì đó anh quay lại - Dương này Ánh Dương nhìn anh - Dạ.


Chương 51

58 Trong nhà ăn của trường đại học Ánh Dương và Ánh Nguyệt vừa ăn vừa nói chuyện bỗng nhiên một bó hoa hồng suất hiện , Ánh Dương nhìn bó hoa trước mặt rồi lại nhìn người con trai đang đứng phía đối diện mình mỉm cười - Xin hỏi bạn là ? Anh chàng cầm bó hoa mặt tức khắc đỏ lên lí nhí nói - Mình là Đức Khánh học chung lớp với Dương Ánh Dương nhíu mày nghĩ một chút liền mỉm cười - À nhớ rồi nhưng tại sao lại tặng hoa ình vậy ? Đức Khánh nhìn Ánh Dương chăm chú ánh mắt dịu dàng nói - Mình muốn hỏi Dương có bạn trai chưa nếu chưa thì ình cơ hội được không ? Ánh Dương đang định từ chối cậu bạn thì một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến nhà ăn vốn ồn ào trở nên yên lặng khác thường - Xin lỗi phải làm cậu thất vọng nhưng cô ấy đã có bạn trai và đó là tôi Ánh Dương không cần quay lại cũng biết cái người phát ngôn kiêu ngạo kia là Thiên Bảo , Đức Khánh quay lại nhìn Thiên Bảo nói - Anh là bạn trai Dương ? tôi không tin trừ khi cô ấy thừa nhận Nói rồi mọi sự chú ý lại đổ dồn về Ánh Dương cô chỉ biết cúi đầu không nói gì , Ánh Nguyệt ngồi bên cạnh xem nãy giờ cũng lên tiếng - Các người im hết đi , Thiên Bảo anh tôn trọng em gái em một chút Rồi Ánh Nguyệt quay sang nhìn Đức Khánh - Còn cậu nếu thích thì theo đuổi cần gì phải hỏi nhiều thế ? Nói xong Ánh Nguyệt cầm tay Ánh Dương đi ra khỏi nhà ăn , Thiên Bảo nhìn theo bóng dáng hai người khuất dần cười khổ rồi quay sang nhìn Đức Khánh - Cậu bỏ cuộc đi sẽ không có kết quả đâu Đức Khánh nhìn Thiên Bảo giọng kiên định - Một khi Dương chưa thừa nhận anh là bạn trai cô ấy thì tôi vẫn còn cơ hội Nói xong Đức Khánh bỏ đi chỉ còn Thiên Bảo ở lại anh khổ sở nghĩ thầm " Đây là báo ứng sao ?".


Chương 51 Tt

59 Ánh bình minh dần hé rạng những cơn gió se lạnh thổi mang theo chút trong trẻo của buổi sáng sớm báo hiệu một ngày mới nữa lại bắt đầu Ánh Minh đứng trước cửa phòng làm việc trong lòng có chút phân vân cùng khó chịu nhưng chẳng còn cách nào khác , cô nhún vai đẩy cửa bước vào nhìn thấy Joe đang thu thập đồ đạc trên bàn cô quay sang lạnh nhạt gật đầu với anh.


Chương 52

60 Trong quán cafe tiếng nhạc du dương vang lên lan tới mọi ngóc ngách khiến không khí trầm bổng êm đềm Joe ngồi trong một góc khuất chiếc kính râm che kín nửa khuôn mặt , một bộ quần áo đơn giản với quần jean thời trang cùng với chiếc áo len hở cổ bên cạnh đó là một chiếc khăn quàng hai màu đen trắng được khéo léo ôm lấy phần cổ của anh.


Loading...