121 Đổng Minh Dương nhắm mắt lại, phảng phất như trở về mấy năm trước, hắn một thân phong trần mệt mỏi trở về nhà nhìn thấy một vị huynh trưởng hoàn toàn khác, cùng với tất cả gương mặt xa lạ trong phủ.
122 Bữa cơm rất ấm áp, không biết là hương vị khác xưa hay tâm tình của mỗi người đều rất tốt, so với bình thường hoàng đế cũng ăn nhiều hơn nửa chén cơm.
123 “Khụ, sao Trang đại phu lại xác định vấn đề từ quân phục mùa hè?”
”Phương pháp bài trừ, những người mặc y phục trước, thời gian phát bệnh đều sớm hơn những người chưa tiếp xúc với quân phục mùa hè, vì để chắc chắn nguyên nhân gây bệnh ta đã để người mặc thử một ngày, rất nhanh liền phát bệnh.
124 Nam đài phủ liền nhau với Hội Nguyên Phủ, bên dưới có bốn quận hai mươi ba huyện, địa bàn trong sáu phủ không phải là lớn nhất, nhưng cũng lớn hơn Hội Nguyên Phủ một chút.
125 Cửa lớn thủ phủ rộng mở, một ngày trước khi bọn họ dến đây đã cho người dọn dẹp qua một lần.
Trang Thư Tình cũng không đi nhìn quanh trong phủ, vừa ngồi xuống liền trực tiếp hạ mệnh lệnh, “Từ giờ trở đi, cửa thành Nam Đài phủ hoàn toàn đóng kín, không cho phép bất kì ai tự ý ra vào, người ở trong thành toàn bộ đều phải nghe chỉ thị của ta.
126 Để ngự y đi theo một ngày, Trang Thư Tình liền phái bọn hắn xuống các quận huyện, đem những đại phu trong thành đều tập hợp lại với nhau.
Chỉ trong thời gian vài ngài, nhân tâm và quân tâm ở Nam Đài Phủ đều ổn định xuống.
127 Người đỗ tam nguyên lần này tất nhiên không thể sánh bằng trạng nguyên của ba kỳ hương, hội, đình, nhưng dù sao thì thanh danh nhất định sẽ truyền xa, huống chi người kia mới chỉ là một đứa bé.
128 Tin tức Trang Thư Tình sắp thu đồ đệ không có ai biết, nhưng từ miệng hạ nhân hai nhà Từ Liễu, tin tức này rất nhanh được truyền ra.
Tất nhiên là lời gì cũng có, nhưng được hai gia tộc tán thành, mặc kệ là trong lòng nghĩ như thế nào cũng không có người dám đi cầu rủi ro.
129 Không bao lâu, Lưu Thanh Quân đến, nhìn trong ngoài một chút, ánh mắt đảo qua phòng phẫu thuật mấy lần, chào hỏi rồi trở về, nếu như không phải y quán nhà hắn đang còn mở cửa hắn thật sự sẽ ở lâu hơn một chút.
130 Trầm mặc thình lình xảy ra khiến bước chân Trang Thư Tình dừng lại, một người nam nhân thanh âm thả nhẹ mang theo cầu xin nói: “Nương, bảo trụ người lớn đi, đứa nhỏ.
131 g Thư Tình được Hạ Trân đỡ ra ngNghĩ đến mẫu thân, Lưu Xuân Hiền mới nhớ tới nên đi báo tin cho mẫu thân, vừa muốn phân phó liền nhìn thấy mẫu thân đỡ tay nha hoàn bước như bay đến, trên mặt tràn đầy ý mừng, “Mau cho ta ôm đại tôn tử của ta một cái.
132 Bạch Chiêm tiến lên đỡ người lại, một tay đỡ cánh tay nàng, một tay ôm thắt lưng, Trang Thư Tình lúc đi không được thoải mái, tất nhiên là dựa hẳn nửa người vào hắn.
133 “Ta lại nghĩ khác Tô phu nhân, chúng ta không thể đi đường vạn dặm, nhưng có thể đọc vạn sách, dù không thể tận mắt thấy được tất cả vẽ đẹp của thiên nhiên, nhưng cũng có thể từ những quyển sách đó mà có thể tự mình phác họa ra được, thế giới bên ngoài rất lớn, chúng ta không thể nhìn thấy hết được, nhưng nếu có thể biết nhiều hơn một chút, hiểu nhiều hơn một chút về thế giới bên ngoài thì tâm hồn chúng ta cũng sẽ rộng mở hơn, như vậy cũng sẽ không cần thiết phải đi so đo những chuyện cỏn con lông gà vỏ tỏi, bản thân cũng có thể sống được thoải mái hơn một chút.
134 Giữa trưa nghĩ ngơi tốt, hai vị lão nhân tinh thần rất tốt.
Cũng không vội đứng dậy, ngồi bên ghế nói chuyện với nhau.
“Tình nhi của chúng ta so với nương của nàng đã tốt hơn rất nhiều, càng không cần dựa vào Đổng gia đã có thể khiến cho Liễu gia và Từ gia kính trọng vài phần, thái độ của mọi người ta đều nhìn ra được.
135 Tuy rằng Hạ Trân đã mặc đồ tránh mưa nhưng tóc mai và xiêm y đều bị ẩm ướt không ít. Dáng vẻ có chút chật vật, “Hứa đại ca nói là bị đao làm thương, hơn nữa vết thương đã có nhiều chỗ sinh mủ, hơi thở mỏng manh, mạch tượng rất tệ.
136 “Đem người nâng lên bàn giải phẫu đi, đã có máu chưa?”
Hạ Mạn vội vàng chạy vào, cầm một bình sứ đựng máu, “Tiểu thư, đã chuẩn bị tốt. ”
”Lập tức truyền máu, nước muối vẫn phải tiếp tục dùng, mau.
137 Người đã hôn mê ba ngày rốt cuộc cũng tỉnh.
Tuy rằng gầy đến nỗi gò má và tròng mắt đều hóp vào, nhưng vẫn có thể nhìn ra người này vốn rất anh tuấn.
138 Lo lắng của lão gia tử đặt ở bất kì thời điểm nào cũng không dư thừa.
Nhưng hắn lại đánh giá sai tầm quan trọng của Trang Thư Tình trong lòng Bạch Chiêm, cũng không biết Bạch Chiêm vì muốn Thư Tình có một cuộc sống an ổn tùy ý tự do khắp thiên địa đã tốn bao nhiêu tâm tư.
139 Hai nhà Tô Trang ngày càng lui tới.
Trang Thư Tình cũng không gạt Thư Hàn.
”Tỷ đã nói với sư mẫu của đệ, để Vi Nhi và đệ có cơ hội gặp mặt nhiều hơn, muội ấy còn nhỏ tuổi, vẫn chưa quá thuần thục, đệ muốn một thê tử như thế nào, bây giờ bồi dưỡng vẫn còn kịp, đệ cũng có thể nói cho muội ấy biết ý tưởng trong lòng đệ như thế nào, chỉ cần trong lòng muội ấy có đệ, muội ấy sẽ dần thay đổi, muốn cùng một người sống qua cả đời, tất nhiên càng tâm đầu ý hợp càng tốt.
140 Tháng mười một năm nay, hoàng đế không đến Hội Nguyên Phủ.
Hôm nay là ngày giỗ của Bạch mẫu, từ sáng sớm Trang gia đã yên lặng
Bạch Chiêm lặng lẽ ăn một bánh bao chay, vị của nó khác với ngày thường, cái gì cũng không nói, tốc độ ăn cũng chậm hơn lúc trước rất nhiều.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43