141 Sau khi bái tế trở về, Trang Thư Tình cũng không đi đâu cả, chỉ cùng Bạch Chiêm vào trong phòng.
Dựa theo quy củ, buổi trưa cũng phải bái tế thêm một lần nữa, Đổng lão gia tử và Đổng lão phu nhân cũng đều mặc tang phục đi đến, Tô Văn dắt người nhà cùng đến, ở Trang gia đã bày sẵn một bàn thức ăn chay.
142 Phòng giải phẫu bằng tốc độ cực nhanh đã khôi phục lại nguyên trạng.
Người bị thương được nâng vào, trên đường chuyển đến chảy rất nhiều máu, những người theo bệnh nhân đều bị ngăn lại bên ngoài.
143 Trang Thư Tình ngồi yên, trong đầu nàng hoàn toàn hỗn loạn, trong lúc nhất thời ngay cả cục diện tệ nhất cũng đã nghĩ tới.
Mặc kệ người ngồi trên ngôi vị hoàng đế là ai, thì việc mất đi thành trì cũng không phải chuyện gì dễ chịu, cho dù Từ Công Mậu đã chết hay còn sống, đều tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.
144 “Nương, là đưa cho ngài. ”
Từ phu nhân nhanh tay tiếp nhận thư.
Tuy rằng nữ nhi nói muốn đi cầu sư phụ hỗ trợ nàng có ngăn cản, nhưng ngay từ đầu, nàng cũng từng nghĩ tới muốn đi tìm Trang đại phu hỗ trợ.
145 “Hầm rất ẩm ướt, Từ công tử hãy cõng Từ tướng quân lên giường đi. ”
“Vâng. ”
Từ Khang Thắng và Lưu Xuân Hiền thuần thục phối hợp đỡ người lên giường, dọc theo đường đi bọn họ đã phối hợp không biết bao nhiêu lần.
146 Liên tục mấy ngày, Từ Giai Oánh đều đứng ở trong sân của nàng, đây là ý của tam ca.
Trong lòng nàng cũng có chút ngóng trông.
Đã là buổi tối, nàng cũng đã chết tâm, chuẩn bị trờ về nghỉ.
147 Căn nguyên
Trang Thư Tình vốn rất quan tâm đến chuyện kia, nhưng nghe được lời của Trần Nguyên nàng vẫn có chút không hiểu.
Không phải chỉ là tóc trắng sao? Làm gì lại nhắc lên chuyện lớn như vậy?
“Nếu vẫn không thể tìm được phương pháp giải quyết, Chỉ Cố lại không chịu phế bỏ võ công? Như vậy chàng ấy sẽ chết sao?”
“Sẽ.
148 Tô Văn thấy Trang Thư Tình ở chính đường, Vi Nhi vây quanh nàng, vừa tự mình châm trà vừa nói chuyện vui cười.
Chậc, bản thân mình còn chưa được hưởng đãi ngộ như vậy.
149 Như là biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì, Ngô Minh Thanh nhìn nàng một cái, “Nói mọi người mau đi chuẩn bị, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, lưu lại một dội người xóa đi dấu vết.
150 Đột nhiên tầm mắt nàng hướng đến lùm cây đang lung lay.
Là một sườn núi nhỏ, có mấy cây trúc đang chuyển động.
Trang Thư Tình nhìn, trong thoáng chốc nàng nhìn thấy một con sói bạc đi nhanh qua khóm trúc.
151 Kim nương tử phản ứng mau, vừa nhìn thấy có động vật liền nghĩ đến sẽ có liên quan đến Trang Thư Tình.
Trang đại phu là phủ thủy, chỉ cần chắn nàng phía trước, Kim nương tử cho dù lợi hại thi cũng chỉ là một nữ nhân, người bình thường thấy đều e ngại, hiện tại còn là trước một đám mãnh thú.
152 Khóe miệng Chu Tri Đức nhẹ câu lên, cầm lên lư hương đưa tới chóp mũi hoàng đế.
Lương quý phi nhanh chóng che kím miệng mũi, trên mặt sớm đã không còn ý cười ngọt ngào, chỉ có lo sợ không yên, có sợ hãi, cũng có điên cuồng vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
153 Nàng trực tiếp đạp phá cửa thành, mang theo một hàng đội ngũ tiến đến
Tiếng kinh hô cùng tiếng thét vang lên một mảnh, người trong thành kinh hoảng tránh né, tướng sĩ thủ ở phía thành đông muốn đóng cửa thành lại nhưng động tác bọn họ lại chậm một bước, cửa chưa kịp khép, người liền bị đẩy ngã xuống đất.
154 Nếu chỉ là một con mãnh thú thì không ai nói làm gì,, khả năng còn có người hùng hùng anh dũng đi làm dũng sĩ.
Nếu là mấy con, chắc chắn sẽ gọi bằng hữu đến cùng nhau săn bắn.
155 Trang Thư Tình thả tay hắn ra, sau đó mở lòng bàn tay mình chìa ra trước mặt hắn.
Lục hoàng tử có chút chần chờ một lát mới chậm chạm đem bàn tay mình đưa vào lòng bàn tay nàng.
156 Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, hình như nghe được tiếng Ôn Đức gọi công tử, Trang Thư Tình theo bản năng ngẩng đầu lên, mơ mơ màng màng mở to mắt, hàm hàm hồ hồ hỏi, “Ưm, trở lại rồi? Vừa đi đâu vậy?”
Bạch Chiêm dịch lại chiếc áo đang đắp trên người Trang Thư Tình vì hành động của nàng mà bị trượt xuống, “Không phải nàng muốn biết nguồn độc sao? Bọn họ tìm được rồi.
157 Kinh đô vẫn chìm trong lo sợ.
Người người nhà nhà đều đóng chặt cửa phòng, trên đường phố vắng lặng, ngay đến một người cũng không có.
Không người nào biết tình huống trong cung như thế nào, cũng không dám đi hỏi thăm.
158 Đang nói chuyện, liền thấy An Cùng không biết từ đâu chạy ra, vẻ mặt hốt hoảng, “Điện hạ, Trang đại phu, tiểu nhân nhìn thấy có mấy con mãnh thú ngã trên đất, máu chảy rất nhiều, vết máu chưa khổ, hẳn là… đã chết chưa bao lâu.
159 Đúng vậy, nơi này cường giả vi tôn.
So sánh với xả hội văn minh, nơi này không cần tiền bạc, chỉ cần ngươi mạnh, ngươi có bản lĩnh, ngươi sẽ có thể muốn gì làm nấy.
160 Ôn Đức muốn hỏi biện pháp này có hữu dụng hay không, nhưng hắn lại không dám hỏi.
Hắn chỉ sợ chút xíu hy vọng vừa nhen nhóm sẽ bị hóa thành tro
Hoàng hậu mở miệng rồi lại ngậm miệng, một chữ cũng không thốt ra, ngược lại Chu Tri Tiếu không đợi được rốt ruột tiến len hỏi, “Phụ hoàng chuyển biến tốt sao?”
“Chỉ có thể nói là biện pháp hữu dụng, nhưng cuối cùng thế nào vẫn không thể cam đoan.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 50