61 "Không sai, là ta. "Vừa nói, vị ma pháp sư già dường như câu câu ngón tay, chỉ một cái ngoắc nhẹ như vậy Đỗ Duy đột nhiên cảm giác thấy tay mình trống không.
62 Khiến Đỗ Duy buồn bực chính là, vị ma pháp sư già mua tất cả những thứ đó đều tiêu bằng tiền của hắn. Lúc hắn bị bắt đi, trên người vẫn còn đeo một túi tiền lớn, bên trong nhiều ít cũng phải trăm mười kim tệ.
63 Khiến Đỗ Duy đại khai nhãn giới chính là, pháp môn mà vị ma pháp sư già này điều khiển mấy con chó tuyệt quả thực tuyệt diệu tới điên phong! Ông ta không giống như các tuần thú sư dùng roi hoặc khẩu hiệu, ông ta thường chỉ dùng vài khẩu lệnh đơn thuần, tỷ như là "chạy", "dừng lại", thậm chí đơn giản chỉ với một cú huýt sáo hoặc là một cái chỉ tay! Đám chó tuyết này dường như có thể hoàn toàn hiểu được tiếng người và chỉ tay, chúng ngoan ngoãn làm theo theo mệnh lệnh của ông ta.
64 Gã chạy đầu tiên là chạy nhanh nhất, suýt chút nữa thì va phải Đỗ Duy, hai người khác cũng vừa mới tiến vào vòng phân rồng lập tức bị bốn con chó tuyết nhào tới.
65 Lý Tư Đặc hầu tước phu nhân, Đỗ Duy đã nghe nói qua. hầu tước phu nhân này cũng không phải thế tập (cha truyền con nối) tước vị, mà là tước vị một đời.
66 Nhìn tiểu ma pháp sư này dùng cái lọ sưu tập độc dịch trên người hủ thi quái, Đạt Đạt Ni Nhĩ va̬ ba người của Lý Tư Đặc gia cũng không khỏi liếc mắt nhìn nhau.
67 Trại của Tuyết Lang dong binh đoàn cắm rất có trình độ, có thể thấy được đầy là đám người có thói quen ăn gió nằm sương, cắm trại thường xuyên. Địa hình trũng nơi đây rất có tác dụng phòng gió, hai sườn dốc cao hai bên lại có tác dụng phòng ngự.
68 "Là thế này. Ta biết ma pháp sư đều rất giàu có vì vậy nếu ta đưa vàng bạc chi loại cho ngài thì khẳng định ngài sẽ không để chúng vào mắt, vì thế. . .
69 Sống cùng một chỗ với Tuyết Lang dong binh đoàn trong năm ngày quaCó thể nói, Đỗ Duy thậm chí bắt đầu có chút thích những gã này, hắn thích loại hán tử phóng túng, thô lỗ và hoang dã này, thích những buổi tối tay cầm túi rượu, miệng nhai thịt ma thú, rồi sau đó phun ra đầy mấy câu nói thô tục, bàn luận sôi nổi về những thành thị đã đi qua*** như thế như thế.
70 Tiểu tử tên gọi Bái Nhĩ này chết rất nhanh, thân thể của hắn hoàn toàn đen lại, lúc chết ánh mắt vẫn nhìn trừng trừng lão đại, ánh mắt trống rỗng, ngón tay vẫn còn giữ nguyên tư thế trảo.
71 Buổi đêm ven hồ cực lạnh. Lúc ở trong rừng còn có rừng cây dày đặc ngăn gió lạnh nhưng ở mảnh đất rộng lớn ven hồ này, gió lạnh không bị vật gì ngăn cản vù vù thổi qua.
72 Đỗ Duy mắng lớn, hắn lập tức đẩy ngã một gã dong binh gần mình nhất, sau đó rút chủy thủ ở trên người hắn, bất chấp kết quả, phản thủ một đao, đâm mạnh đao vào đùi gã dong binh!Hắn hy vọng đau đớn có thể khiến người kia tỉnh lại.
73 " Được rồi, trước tiên là xuất hiện một con 'Mê Huyễn Hồ Yêu' dùng ma pháp khiến tất cả mọi nguuwofi mất đi ý thức, tự mình đi đến trước hố băng nhảy xuống tự sát.
74 Đạt Đạt Ni Nhĩ lại tựa hồ không quan tâm tới vấn đề này, hắn thậm chí còn ngồi xuống, cẩn thận kiểm tra từng chút một thi thể của gã kỵ sĩ bất hạnh kia, hắn còn tự tay sờ nắn vài cái nữa"Mới chết chưa được hai ngày.
75 "Mau nhìn. . . trong nhật ký có đề cập tới Lý Tư Đặc hầu tước phu nhân. "Một câu của đỗ duy lập tức đả tiêu kháng cự của đạt đạt ni nhĩ đối với việc xem nhật ký của ca phỉ đặc.
76 Lật trang kế của nhật ký, bất quá phía mặt sau có vài trang bị máu tươi nhiễm hồng, hiển nhiên là trong lúc chiến đấu, Ca Phỉ Đặc cất nhật ký của mình sát trong thân thể.
77 Người này không thèm nhìn Đạt Đạt Ni Nhĩ dù chỉ một cái liếc mắt, đột nhiên vươn ba ngón tay lại, ngón tay cũng như đao phong, cứ như vậy lăng không phách một cái!Hô!Đỗ Duy nhìn thấy một đạo quang mang kim sắc bàn tay của Hầu Tái Nhân phóng ra rất chuẩn xác đánh trúng thanh đao của Đạt Đạt Ni Nhĩ! Lập tức Đạt Đạt Ni Nhĩ sắc mặt đại biến, thân thể hắn đột nhiên bị đánh bay ra ngoài, lúc rơi trên mặt đất, thanh đao trong tay đột nhiên ⬘hoa lạp⬙ một tiếng, lưỡi đao đều bị đoạn tiệt thành từng mảnh nhỏ rơi trên mặt tuyết, còn Đạt Đạt Ni Nhĩ thì miệng phun một ngụm máu tươi, ngữa mặt té xuống!Tam cấp võ sĩ Đạt Đạt Ni Nhĩ dưới tay của hầu tái nhân một kích cũng không kham nổi.
78 Phảng phất như đáp lại tiếng la hét của Hầu Tái Nhân, tầng mây càng lúc càng ép xuống. lập tức xuất hiện một tia chớp. Điện quang từ bầu trời giáng xuống giống như một thanh lợi phủ chẻ đôi không trung, nhắm tới đỉnh đầu Hầu Tái Nhân mà chém xuống.
79 Hắn quả nhiên có thể nhìn thấy Tái Mai Nhĩ. Đỗ Duy trong lòng chợt động, nhớ tới ngày đó Tái Mai Nhĩ kể lại với chính mình. Sự tình càng ngày càng phức tạp.
80 Vô luận từ góc độ nào mà nói, Hầu Tái Nhân tuyệt đối không phải là bạn đồng hành tốt. Đỗ Duy cùng hắn ở tại một chỗ đợi cả một ngày. Bọn họ chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, Đỗ Duy dùng đao chặt một ít nhánh cây làm một cái cáng trượt trên tuyết, sau đó đem Đạt Đạt Ni Nhĩ lên đặt trên cáng này - ngươi đừng có hy vọng làm cho Hầu Tái Nhân kéo cáng trượt tuyết này, chuyện này không có khả năng xảy ra.