21 Tiếng kêu thảm thiết của Đổng Tam từ bên ngoài truyền vào, cùng với tiếng gậy đánh vào thịt làm cho người ta cảm thấy rùng mình. Trong phòng lúc này chỉ có ba người, Đổng Ngọc cùng với Đổng Phi ngồi đối diện nhau, ai cũng không nói một lời.
22 Đổng Ngọc cũng không quấy rầy hắn, một tay cầm bình rượu một bát rồi lại một bát, khuôn mặt mang theo nụ cười lúc có lúc không Có lẽ A Sửu sẽ không nói ra ý nghĩ của nó , nhưng không quản như thế nào, tin tưởng rằng sau cuộc nói chuyện này đủ cho hắn nhận thức rằng hắn chính thức biến thành một phần tử của Đổng Gia.
23 “ Hu !” Đổng Phi dừng ngựa, nhìn về phía gã tiểu mã nô đang chạy về phía trước. Không thể không bội phục tiểu gia hoả này, đã chạy thời gian lưỡng nén hương, mà tên gia hoả này vẫn chạy phía trước hắn.
24 Đổng Ngạc vốn là không phục sự chỉ huy của Đổng Thiết, nhưng khi nghe hắn nói thế mà trong con ngươi lại có màu đỏ, lập tức liền tỉnh ngộ, thiếu niên này cũng không giống hắn bộ dạng thanh tú như vậy, Cùng là khương nhân, hắn tất nhiên cũng hiểu được tâm tư của đối phương.
25 Đại môn màu đỏ thắm của Đổng phủ đã bị thiêu đốt, phía trên cửa Đổng phú có bức hoành phi chạm hình rồng viết hai chữ “ Đổng Phủ” đã bị hoả diễm bao quanh.
26 Ngưu Phụ mang theo quan binh về tới Lâm Thao thì chiến sự cũng sắp kết thúc. Hắn cùng với Đổng Ngọc phóng ngựa vọt vào bên trong thành, thấy không ít nhà cửa bị sập, dân chúng chạy ra khỏi nhà kêu cứu hoả.
27 Đổng Phi đột ngột vỗ đầu nghĩ tới: “Trong bình thư, Quan Nhị ca qua năm ải chém sáu tướng thu phục Chu Thương, mà Chu Thương có một tên đồng loã chính là Bùi Nguyên Thiệu, bất quá sau đó bị Triệu Vân đâm chết, chỉ lộ mặt có một lần.
28 Phía trong Đại sảnh của Đổng Phủ, Lão phu nhân ngồi ngay ngắn ở chỗ chủ vị, Đổng Phu nhân ngồi ở dưới vị trí chủ vị. Đổng Trác không ở Lâm Thao, mặc dù nói Đổng phủ là do Đổng phu nhân làm chủ, nhưng trươc mặt lão phu nhân, nàng vẫn duy trì khiêm tốn, đây không phải là vấn đề bối phận mà là chính là lão phu nhân đã tạo ra một Đổng Phi.
29 Đường Chu xuất hiện , Bùi Nguyên Thiêu xuất hiện…. . Những người có tên trong Tam quốc đã dần xuất hiện trước mặt hắn, Đổng Phi rõ ràng cảm nhận được, thời gian nguy hiểm đã càng ngày càng gần, nhưng hắn hiện tại không có cái gì, thậm chí cũng không có tư binh của riêng hắn.
30 Đổng Phi còn chưa có tỉnh ngủ, nhưng đầu óc rất nhanh thanh tỉnh. Cùng với Đổng Ngọc sánh ngựa từ từ mà đi, nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ về chuyện đêm qua đã xảy ra.
31 Đi vào mục trường, Đổng Phi liền chạy đến địa điểm hôm qua mà hắn cùng sư tông thú đấu với nhau. Trời cũng đã sáng, ánh ắng chiếu lên mục trường , gió nhẹ nhàng thổi, những cây cỏ nhẹ nhàng lay động làm cho tâm tình của Đổng Phi rất tốt.
32 Đổng Trác bây giờ có chút xuân phong đắc ý. Hôm qua mới nhận được tin tức của Lạc Dương, Hoàng thượng tựa hồ lại muốn thăng chức cho hắn, khổ tâm kinh doanh nhiều năm, rốt cụ đã có hồi báo sao lại không làm cho hắn vui vẻ cơ chứ? Mấy năm qua hắn trăm phương ngàn kế muốn giao hảo cùng với thế tộc, nhưng bởi vì hắn xuất thân thấp hèn, trong triều lại không có chỗ dựa vững chắc tất nhiên không thể thành một thành viên trong bọn họ.
33 Ánh mặt trời gay gắt như lửa, giống như loé ra ngàn vạn tia lửa chiếu rọi. Ngồi ở trong phòng mồ hôi cũng đã ra ướt đẫm, chứ đừng nói những người canh gác bên ngoài.
34 “ Vậy cùng nói với hắn đi a…. Sợ cái gì. ” Đổng Ngọc cười nói:“ Có đôi khi ta cảm thấy A Sửu tiểu gia hoả này trên người có rất nhiều bí mật, có lẽ chính bí mật này của hắn làm cho ta quan tâm tới hắn.
35 Phu chuỳ giả, chia làm Tam phẩm. Lấy lực sử dụng chuỳ mới là hạ phẩm, lấy khí vận chuỳ mới là trung phẩm, lấy ý ngự chuỳ mới là thượng phẩm. Lấy lực sinh khí lực đi khí đi, lấy lực sinh khí mới có thể kéo dài vĩnh cửu….
36 Lời của Tác giả : Đầu tiên nói đây không phải là Võ hiệp tiểu thuyết, sở dĩ xuất hiện Vận chuỳ Phương pháp là có thể kéo dài lực chiến đấu của Đổng Phi.
37 Đổng Ngọc nâng lão phu nhân trở về phòng để ngủ, đang định vì Đổng Phi thất lễ mà nói một hai câu, nhưng lão phu nhân lại mở miệng trước. “ Đại muội, ngươi đã rời nhà được bao lâu rồi?” “ Ngài nói là….
38 Cứ như vậy Đổng gia giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cuộc sống bình lặng cứ trôi qua. Đổng Chiếu giống như sợ hãi Đổng Phi trả thù cho nên cùng ở trong thành với Ngưu Phụ, còn Đổng phu nhân cũng rất là thống khoái, sau khi Đổng Chiếu chuyển vào trong thành thì nàng cũng mang theo một đội nhân đi tới mục trường, xem như chính thức chuyển ra mục trường ở.
39 Đổng Phi không có xúc động, tương phản hắn lại càng thanh tỉnh hơn các thời điểm khác. Lời nói của Đổng Viện không phải không có đạo lý. Nếu chuyện này kéo dài sau này cũng rất phiền toái.
40 Oanh long, đại chuỳ nện mạnh vào cánh cửa, cơ hồ đem cửa của đại doanh đánh ngã. Mấy gã tư binh đứng phía sau cửa cũng bị chấn ngã, cũng chính lúc đó ngựa của Đổng Phi cũng đã đến, nghiêng người đem đại chuỳ nhặt lên, chuỳ trong tay trái nhất thời đánh một chiêu Oanh Thiên thức, hung hăng nện mạnh ở cánh cửa đang che đậy ở đại doanh.