201 Trong nội tâm thì Đổng Phi cũng không muốn đi làm khó những nữ nhân này. Đều là người đáng thương, lưu lạc đến nông nỗi như hôm nay, đó cũng là một việc bi thảm của nhân gian.
202 Có một số Vũ Lâm quân còn muốn ghé qua xem. Trông coi ở chỗ này, khó tránh khỏi sẽ có một số người tự tư tự lợi. Nhưng rất nhanh bị người khác kéo lại, nhỏ nhẹ nói:- Ngươi có biết tân Loan Doanh giáo úy của Loan Vệ Doanh kia là ai không? Con trai của thứ sử Lương Châu Đổng Trác, đại danh đỉnh đỉnh hổ lang chi tướng.
203 Y bước nhanh được vài bước, sau đó đột nhiên dừng lại nói:- Người chịu ở lại, ăn xong cơm trưa thu dọn khôi giáp, binh khí của các ngươi sạch sẽ. Trùng chỉnh doanh trại, đem toàn bộ những gì không nên có ở trong quân doanh vứt hết cho ta.
204 Mà Đổng hoàng hậu dẫn theo hoàng tử Hiệp trở về trong cung, càng nghĩ lại càng cảm thấy, Loan Vệ doanh này tốt nhất vẫn là có thể khống chế trong tay mình.
205 Nhìn qua thô lỗ hết chỗ nói, người xấu xí, nhưng lại có thể làm ra những thơ từ uyển chuyển hàm xúc mỹ nhân vén rèm che, còn có thể hát bài dân ca Sắc Lặc ca đầy khí phách.
206 Trong Bình Thư, Điêu Thiền xuất thân từ trong phủ của Vương Doãn. Vẫn cho rằng Vương Doãn kia là một tên rất chính trực, mặc dù lòng dạ không quá rộng rãi, nhưng vẫn là một người trung tâm với Hán thất.
207 Một mặt báo động Tam Phụ rối loạn, một mặt lại đưa tới Công lao bộ. Mánh khóe ở phương diện này, khiến người khác phải suy nghĩ. *Công lao bộ: Sổ sách ghi lại công trạngMà ở trong Công lao bộ này có một cái tên khiến Đổng Phi chú ý.
208 Thái Ung quả thật đã trở về, nhưng cũng không phải là trở về trong vui vẻ. Cuối năm, con gái Thái Diễm đột nhiên về nhà, quả thật làm cho Thái Ung vui mừng.
209 Đổng Phi đi vào thư phòng, trước mặt là hai hàng giá sách bằng gỗ lim đen nằm hai bên. Trên giá sách, một bên đặt từng cuốn sách bằng thẻ tre, bên kia là sách bằng giấy.
210 Đại sảnh Thái phủ, Vương Doãn trông rất nho nhã phong độ đang trò truyện với một Thái Ung đang không yên lòng. Nói thật thì Thái Ung thật sự không muốn tiếp tục đàm luận với người đó.
211 Dưới sự áp giải của gia nhân Thái phủ đi ra ngoài đại môn, trong lòng Vương Doãn sinh ra hận ý chưa bao giờ từng có. Thái lão đầu ngươi cự tuyệt thì cự tuyệt, hà tất phải tuyệt tình như thế? Thể diện của ta còn đâu.
212 Thái Ung tức giận đến nổi trận lôi đình. Khi thấy Đổng Phi và Thái Diễm ôm lấy nhau, nghi vấn cả tháng qua cũng thoáng cái rõ ràng. Lão nhân có vẻ thẹn quá thành giận, keng một tiếng rút bảo kiếm ra, hét lên rồi xông qua:- Ta muốn giết tên súc sinh nhà ngươi.
213 Thái An đáp ứng, sau đó chạy chậm rời đi. Chẳng mấy chốc, thấy hắn cầm một quyển sách đi vào, rồi đưa cho Thái Diễm. Thái Diễm mở sách ra đưa cho Thái Ung:- Phụ thân xem, đây chính là Lục kinh chú giải mà hắn làm.
214 Đến nay Hán Đế chưa lập thái tử, hơn nữa hắn bất mãn với trưởng tử Lưu Biện, việc hướng vào thứ tử Lưu Hiệp có thể nói là cả triều đều biết. Chỉ là ngại Hà Tiến tay cầm binh mã thiên hạ, vì vậy không thể mở miệng.
215 Tháng tư, đã là đầu mùa hạ. Ngoài Lạc Dương Nam Cung môn, đoàn người đã quỳ hồi lâu. Nhiệt độ không khí đầu hạ mặc dù không thể nói rất cao, nhưng ánh nắng lại có vẻ khá gay gắt.
216 Sao có thể không nghe nói, chỉ là việc này quan hệ trọng đại. Một phương là Hoàng Phủ gia đã tan hoang, một phương lại là thứ sử Lương Châu như mặt trời ban trưa, ngươi bảo cả triều thần có thể lựa chọn thế nào? Huống chi, ai cũng biết, Đổng gia tử đó là thứ ngang ngược, lại sắp kết thân với Thái Ung, quyền thế hai nhà hợp lại, chỉ sợ tương lai tiền đồ không thể hạn lượng.
217 Huynh đệ Tạ thị đột nhiên nhớ ra, tại Tây Lương xa xôi, lão tử của Đổng Tây Bình này còn dẫn theo hơn mười vạn đại quân đang kịch chiến với phản tặc. - Tam đệ, nhớ kỹ không được gây sự.
218 Đã là sau nửa đêm, Ngũ Quỳnh tiễn người khách cuối cùng, rốt cuộc mới có thời gian ngồi xuống ăn vài thứ cho đỡ đói. Hầu như tròn một buổi tối, quý phủ của hắn không ngừng có người bái phỏng.
219 Cửa đường truyền đến tiếng cười ồ. Đổng Phi nghĩ rất rõ ràng: chuyện này nhất định là có người âm thầm thao túng, muốn dồn mình vào chỗ chết. Nếu các ngươi ra chiêu, ta cũng không cần khách khí với các ngươi nữa.
220 - Hồng Xương, đây là chuyện gì?Nhậm Hồng Xương hạ giọng nói:- Đây là Vương Cơ tỷ tỷ bảo chúng tôi làm như vậy. Tỷ ấy nói có người muốn gây sự, vậy thì làm to chuyện một chút.