Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

A Tử Ở Bạch Đà Sơn Chương 24: Chương 22

Chương trước: Chương 23: Chương 21



Lúc này A Tử cũng đi lên phía trước xà trận, thấy Quách Tĩnh ở đó, vô cùng vui mừng: "Quách Tĩnh, ngươi đã ở đâu vậy? Ta tìm ngươi rất lâu đó!"

Hoàng Dung liếc mắt lườm Quách Tĩnh một cái, nói với lão già kia: "Thất công, tên Âu Dương Khắc này là người vô cùng xấu xa, lão nhân gia người nhất định phải giáo huấn hắn."

"Nha đầu, một tên ngốc như thế này tại sao còn có người muốn đoạt với ngươi vậy?"

"Cướp đoạt với con thì có là gì chứ, nếu như người không truyền nhiều võ công cho Tĩnh ca ca một chút, chỉ sợ còn có người muốn cướp đoạt đồ đệ tốt với người đó."

Lão già kia chính là Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công, tình cờ gặp Quách Tĩnh và Hoàng Dung, ba người đi cùng nhau đã nhiều ngày.

"Tiểu tử, nuôi rắn phải có khu vực, có quy tắc, có thời gian, có cách thức. Các ngươi ban ngày ban mặt hoành hành ngang ngược ở đây là mượn gan của ai?"

"Những con rắn này đường xa tới đây, không thể ngoan ngoãn nghe lời. Lại nói, vãn bối cho rằng trong rừng không có ai mới thả chúng nó ra, không hề có ý định đả thương người."

Hồng Thất Công nói: "Ngươi là con trai của Âu Dương Phong, có phải không?"

"Tiền bối quen biết gia thúc sao?"

"Ta là Lão độc vật kia đã hơn 20 năm không gặp, ông ta còn chưa chết sao?"

Âu Dương Khắc mỉm cười chắp tay: "Gia thúc nói, bạn bè thế hệ trước của ông còn chưa chết hết thì ông ấy sẽ không chết."

Lời này vừa nói ra, A Tử ở bên cạnh không nhịn được "phì" một tiếng, bật cười.

Hoàng Dung khẽ nói với Hồng Thất Công: "Thất công, nha đầu kia rất vô lễ, đợi con đi giáo huấn nàng ta một chút."

"Không cần, không cần, lão ăn mày ta không cần phải so đo với một tiểu nha đầu." Hồng Thất Công lại nói với Âu Dương Khắc: "Nếu đã vậy thì ngươi nhanh chóng thu hồi đám bảo bối kia của ngươi đi, cách xa lão ăn mày ta một chút. Nếu không, cho dù là thúc phụ của ngươi đến đây thì lão ăn mày ta cũng không sợ!"

Âu Dương Khắc gật đầu vaag lời: "Vãn bỗi tuân lệnh." Dứt lời liền lôi kéo A Tử trở về.

A Tử vừa đi vừa quay đầu lại nói: "Quách Tĩnh, hiện tại ta sẽ không để cho ngươi lại chạy trốn nữa!"

Hai người vừa đi, nhân tiện bảo đám cơ nhân dẫn rắn vào trong núi sau đó đi đường vòng xuyên quanh cánh rừng đến thị trấn phía trước.

Âu Dương Khắc nhận được thư của Hoàng Nhan Hồng Liệt, nói Tiểu vương gia đã về phủ, đang lĩnh chức Khâm sai của nước Kim, phụng chỉ tới Lâm An trước.

Sau khi biết được chỗ ở của Quách Tĩnh và Hoàng Dung, Âu Dương Khắc nhân lúc Hồng Thất Công và Quách Tĩnh ra ngoài luyện công, đi đến tìm Hoàng Dung.

Hoàng Dung đang vui vẻ nấu cơm, thấy Âu Dương Khắc tới, tức giận hắt một chậu nước rửa rau qua: "Có việc thì nhanh nói, nói xong thì cút đi. Ta còn phải nấu cơm cho Thất Công và Tĩnh ca ca."

Âu Dương Khắc đến gần nhìn chằm chằm đồ ăn một hồi, lại nhìn chằm chằm Hoàng Dung một hồi: "Cô nương làm đồ ăn thật độc đáo, chỉ là không biết vị Quách thiếu hiệp kia có biết thưởng thức hay không?"

"Tĩnh ca ca của ta đương nhiên là biết thưởng thức, cần ngươi quản sao? Tốt nhất là ngươi mau cút đu, nếu không Thất công trở về, nói không chừng sẽ nổi hứng muốn giáo huấn người nào đó, ta cũng không cản được.

"Tại hạ đến đây không có ý mạo phạm chỉ là muốn mượn cô nương một thứ."

"Thứ gì? Những đồ ăn này không cho mượn, đây là nấu cho Tĩnh ca ca và Thất công ăn."

"Nghe nói Cửu hoa ngọc lộ hoàn của Đảo Đào Hoa là thánh phẩm giải độc, không biết cô nương có thể tặng cho vài viên hay không?"

Hoàng Dung ngừng tay, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Âu Dương Khắc: "Âu Dương công tử là người giỏi hạ độc, từ khi nào thì có lòng tốt muốn giải độc cho người khác vậy?"

"Hổ thẹn, hổ thẹn. Rốt cuộc cô nương có cho hay không?"

Hoàng Dung cười nói: "Chuyện này rất đơn giản, nhưng mà ngươi phải đồng ý một điều kiện của ta."

"Cô nương cứ nói."

"Quản chặt muội muội kia của ngươi một chút, đừng có mà xuất hiện trước mặt ta và Tĩnh ca ca! Còn nữa, về sau thấy bản cô nương, tốt nhất là ngươi trốn xa một chút, cho dù tình cờ gặp trên đường thì cũng làm phiền Âu Dương công tử làm bộ như không biết ta."

"Đây đâu phải là một điều kiện chứ... Ta nhất định sẽ giám sát A Tử chặt chẽ, không cho nàng ấy đi quấy rầy Quách thiếu hiệp. Còn về cô nương... bản thân cô nương đã có bản lĩnh khiếp người khiế người ta muốn rời xa cũng không được."

"Phi! Đừng ở đây khoa môi múa mép!" Hoàng Dung lấy hai viên Cửu hoa ngọc lộ hoàn ném cho Âu Dương Khắc: "Nhanh cút đi! Nếu không ta sẽ gọi Thất công tới đó!"

Khi Âu Dương Khắc đi xa thì truyền âm trở lại: "Tốt nhất là cô nương đưa Quách thiếu hiệp nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu không thì muội muội của ta muốn mang hắn về Bạch Đà Sơn làm rể thì ta cũng không ngăn được."

Trở về khách điếm thì thấy A Tử vô cùng hưng phấn đợi trong phòng hắn: "Khi nào thì chúng ta đi tìm Quách Tĩnh?"

Âu Dương Khắc thầm đánh giá người đang mang vẻ ngây thơ trước mặt: "Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết, sau khi tìm được hắn thì ngươi muốn làm gì?"

A Tử cười khanh khách nói: "Ta vốn là muốn dùng Hóa công đại pháp để phế đi võ công của hắn, độc câm hắn giữ ở bên cạnh chơi đùa, kết quả ngươi không cho ta luyện rồi. Hiện tại nghĩ lại, làm như vậy quả thực có hơi quá mức..."

Âu Dương Khắc nĩn thở nghe, sợ nàng nói ra câu 'mang về Bạch Đà Sơn làm rể', tuy rằng hẳn là nàng sẽ không bằng lòng về Bạch Đà Sơn.

"Cho nên ta quyết định, sau khi tìm được hắn, ngươi giúp ta phế võ công của hắn, lại độc câm hắn, thế nào?"

"Cái này... Vị Quách thiếu hiệp kia có Toàn chân giáo và Giang Nam

Loading...

Xem tiếp: Chương 25: Chương 23

Loading...